Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 48 45

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “Các người đang nghĩ cái rắm?”Là người liên quan trực tiếp, Tôn Tiểu Hồng là người có tiếng nói nhất trong những vấn đề như vậy.Lúc này, cô cho rằng, Thắng Linh Trịnh và Tuyết Dương không muốn giúp đỡ, liền tức giận chửi bới, đem sự tình toàn bộ nói ra.Đột nhiên, lời nói của cô, giống như tát cái cái, tát thẳng vào mặt mọi người trong sân, tát tới tấp.Có một sự im lặng chết chóc trong toàn trường.Thanh Linh sững sờ trợn mắt hốc mồm.Bà thím thúi không thể tin được, người cứu bà thím không phải là Kim Trác Húc, ứng cử viên, con rể tốt nhất trong lòng bà thím, mà là Bùi Nguyên Minh, người mà bà thím hoàn toàn khinh thường.Mà Kim Trác Húc tên vương bát đản này, tại sự kiện Hoàng gia hội sở kia, còn chiếm trước công lao .Lần này, trong vụ Hoắc Nguyên Hổ, hắn lại chiếm trước công lao nữa sao?Điều này này này…Lúc này mặt dày đại bác bắn không lủng như Thanh Linh, cũng cảm thấy một trận cay và đau.Nó tát vào mặt quá đau.Trịnh Tuấn tay phải cũng run lên.Mọi thứ trong ngày hôm nay, không ngừng đánh thẳng vào mặt hắn, để hắn ý thức được, hắn dường như đã làm sai điều gì đó.Có lẽ, hắn không nên tranh giành Phật Tổ Xá Lợi của Bùi Nguyên Minh, càng không nên đem Bùi Nguyên Minh đuổi ra ngoài.Thay vào đó, hắn nên đối xử tốt với người con rể tốt này.Lý Vinh Hạo và Trương Lệ Na nhìn nhau, trong tiềm thức rời xa Kim Trác Húc mấy bước, cảm thấy, mình đã ôm nhầm đùi.Thân thể Trịnh Tuyết Dương khẽ rung lên, nước mắt ứa ra.Cô biết, mình đã thật sự hiểu lầm Bùi Nguyên Minh … Bùi Nguyên Minh trở lại Tập Phúc Đường, anh cũng không vướng bận, Trịnh gia đã xảy ra chuyện gì.Anh tin tưởng, luôn có thể giải thích rõ ràng, giống như chuyện trong hội quán Hoàng gia.Điều quan trọng nhất là, hiện tại trọng tâm của anh tập trung ở Trường Sinh Điện.Nghĩ đến đây, anh lại gọi đt cho Tạ Mộng Dao.Lần này, sau khi điện thoại reo vài lần, cuối cùng cũng được kết nối.Giọng nói ngọt ngào của Tạ Mộng Dao truyền đến: “Này, Bùi Đại Thiếu của tôi, buổi tối không cần nghỉ ngơi sao?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “Các người đang nghĩ cái rắm?”Là người liên quan trực tiếp, Tôn Tiểu Hồng là người có tiếng nói nhất trong những vấn đề như vậy.Lúc này, cô cho rằng, Thắng Linh Trịnh và Tuyết Dương không muốn giúp đỡ, liền tức giận chửi bới, đem sự tình toàn bộ nói ra.Đột nhiên, lời nói của cô, giống như tát cái cái, tát thẳng vào mặt mọi người trong sân, tát tới tấp.Có một sự im lặng chết chóc trong toàn trường.Thanh Linh sững sờ trợn mắt hốc mồm.Bà thím thúi không thể tin được, người cứu bà thím không phải là Kim Trác Húc, ứng cử viên, con rể tốt nhất trong lòng bà thím, mà là Bùi Nguyên Minh, người mà bà thím hoàn toàn khinh thường.Mà Kim Trác Húc tên vương bát đản này, tại sự kiện Hoàng gia hội sở kia, còn chiếm trước công lao .Lần này, trong vụ Hoắc Nguyên Hổ, hắn lại chiếm trước công lao nữa sao?Điều này này này…Lúc này mặt dày đại bác bắn không lủng như Thanh Linh, cũng cảm thấy một trận cay và đau.Nó tát vào mặt quá đau.Trịnh Tuấn tay phải cũng run lên.Mọi thứ trong ngày hôm nay, không ngừng đánh thẳng vào mặt hắn, để hắn ý thức được, hắn dường như đã làm sai điều gì đó.Có lẽ, hắn không nên tranh giành Phật Tổ Xá Lợi của Bùi Nguyên Minh, càng không nên đem Bùi Nguyên Minh đuổi ra ngoài.Thay vào đó, hắn nên đối xử tốt với người con rể tốt này.Lý Vinh Hạo và Trương Lệ Na nhìn nhau, trong tiềm thức rời xa Kim Trác Húc mấy bước, cảm thấy, mình đã ôm nhầm đùi.Thân thể Trịnh Tuyết Dương khẽ rung lên, nước mắt ứa ra.Cô biết, mình đã thật sự hiểu lầm Bùi Nguyên Minh … Bùi Nguyên Minh trở lại Tập Phúc Đường, anh cũng không vướng bận, Trịnh gia đã xảy ra chuyện gì.Anh tin tưởng, luôn có thể giải thích rõ ràng, giống như chuyện trong hội quán Hoàng gia.Điều quan trọng nhất là, hiện tại trọng tâm của anh tập trung ở Trường Sinh Điện.Nghĩ đến đây, anh lại gọi đt cho Tạ Mộng Dao.Lần này, sau khi điện thoại reo vài lần, cuối cùng cũng được kết nối.Giọng nói ngọt ngào của Tạ Mộng Dao truyền đến: “Này, Bùi Đại Thiếu của tôi, buổi tối không cần nghỉ ngơi sao?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “Các người đang nghĩ cái rắm?”Là người liên quan trực tiếp, Tôn Tiểu Hồng là người có tiếng nói nhất trong những vấn đề như vậy.Lúc này, cô cho rằng, Thắng Linh Trịnh và Tuyết Dương không muốn giúp đỡ, liền tức giận chửi bới, đem sự tình toàn bộ nói ra.Đột nhiên, lời nói của cô, giống như tát cái cái, tát thẳng vào mặt mọi người trong sân, tát tới tấp.Có một sự im lặng chết chóc trong toàn trường.Thanh Linh sững sờ trợn mắt hốc mồm.Bà thím thúi không thể tin được, người cứu bà thím không phải là Kim Trác Húc, ứng cử viên, con rể tốt nhất trong lòng bà thím, mà là Bùi Nguyên Minh, người mà bà thím hoàn toàn khinh thường.Mà Kim Trác Húc tên vương bát đản này, tại sự kiện Hoàng gia hội sở kia, còn chiếm trước công lao .Lần này, trong vụ Hoắc Nguyên Hổ, hắn lại chiếm trước công lao nữa sao?Điều này này này…Lúc này mặt dày đại bác bắn không lủng như Thanh Linh, cũng cảm thấy một trận cay và đau.Nó tát vào mặt quá đau.Trịnh Tuấn tay phải cũng run lên.Mọi thứ trong ngày hôm nay, không ngừng đánh thẳng vào mặt hắn, để hắn ý thức được, hắn dường như đã làm sai điều gì đó.Có lẽ, hắn không nên tranh giành Phật Tổ Xá Lợi của Bùi Nguyên Minh, càng không nên đem Bùi Nguyên Minh đuổi ra ngoài.Thay vào đó, hắn nên đối xử tốt với người con rể tốt này.Lý Vinh Hạo và Trương Lệ Na nhìn nhau, trong tiềm thức rời xa Kim Trác Húc mấy bước, cảm thấy, mình đã ôm nhầm đùi.Thân thể Trịnh Tuyết Dương khẽ rung lên, nước mắt ứa ra.Cô biết, mình đã thật sự hiểu lầm Bùi Nguyên Minh … Bùi Nguyên Minh trở lại Tập Phúc Đường, anh cũng không vướng bận, Trịnh gia đã xảy ra chuyện gì.Anh tin tưởng, luôn có thể giải thích rõ ràng, giống như chuyện trong hội quán Hoàng gia.Điều quan trọng nhất là, hiện tại trọng tâm của anh tập trung ở Trường Sinh Điện.Nghĩ đến đây, anh lại gọi đt cho Tạ Mộng Dao.Lần này, sau khi điện thoại reo vài lần, cuối cùng cũng được kết nối.Giọng nói ngọt ngào của Tạ Mộng Dao truyền đến: “Này, Bùi Đại Thiếu của tôi, buổi tối không cần nghỉ ngơi sao?”

Chương 48 45