Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 50 47
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Cô mấy lần định chạy đến Tập Phúc Đường để tìm Bùi Nguyên Minh gây phiền phức, nhưng vừa ra đến cửa, cô lại nao núng rồi lùi bước.Dù sao, nàng mặc dù tiếp nhận giáo dục Tây Phương, nhưng là cũng biết xấu hổ hai chữ viết thế nào.Vì vậy, tinh thần của Vương Tĩnh Di từ hôm qua đến nay, có thể gọi là chín nhân chín tám mươi mốt lần nghiến răng.Cô đương nhiên, tính những khổ nạn tinh thần như vậy, dồn hết vào tài khoản của Bùi Nguyên Minh.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh hôm nay xuất hiện, trên mặt lại thêm một tiếng thở dài tiếc nuối, Vương Tĩnh Di đột nhiên có ý muốn, một tay bóp cổ tên khốn này chết đi.Bùi Nguyên Minh rùng mình, khi nhìn thấy vẻ mặt oán độc của người phụ nữ này, với một tia u oán.Anh trực tiếp thối lui về phía sau lưng Đỗ Quang Khải, tránh khỏi tầm mắt của Vương Tĩnh Di.Những nữ nhân của ẩn thế gia tộc này quá phiền phức, nhưng Bùi Nguyên Minh, lại không có chút hứng thú trêu chọc nào.Không thể trêu vào, chẳng lẽ còn không thể trốn thoát hay sao?“cắt!”” Một thầy phong thủy, cho là mình học hai năm Chu Dịch, liền cái gì đều hiểu sao?”” Còn nói cái gì đáng tiếc! ”Nhìn thấy dáng vẻ này của Bùi Nguyên Minh, Vương Tĩnh Di càng tức giận.” Bản tiểu thư hai ngày trước, chính là mắt bị mù mới có thể coi trọng ngươi!”” Sớm biết ngươi là loại lòe người tôm tép nhãi nhép này, ta đều chẳng muốn nói chuyện cùng ngươi!”Rõ ràng, đối với Vương Tĩnh Di, người có xuất thân nổi bật, không bao giờ muốn qua lại với hạng người không có lai lịch.Một khi cô tức giận, cô tự nhiên sẽ không cho Bùi Nguyên Minh chút mặt mũi nào.Nhìn thấy hai tiểu Nam nữ xung đột, Đỗ Lương cười thích thú, sau đó không ngăn cản, mà ra hiệu cho những người khác cũng đừng tiến lên.Ngay cả Đỗ Quang Khải, cũng nhìn Bùi Nguyên Minh vẻ mặt quái dị, ánh mắt cũng có mấy phần u oán.Ý tứ rất rõ ràng, chính là, ngươi coi thường con gái của ta, lại coi trọng cái bà chằng còn dữ hơn nam nhân này sao?Bùi Nguyên Minh không nói nên lời, nhìn mọi chuyện tiếp tục phát triển, mình hoặc là bị xem như đàn ông phụ lòng, hoặc chính là bị xem như tôm tép nhãi nhép.Anh chỉ có thể thở dài nói: “Ta nói thật đáng tiếc, là bởi vì ngươi luyện sai bộ quyền này…”“Nội Gia Quyền, không cần phải hoa mỹ.”” Chỉ hiểu quyền pháp, lại không hiểu phương pháp hô hấp thổ nạp…”“Nếu tiếp tục luyện tập, ngươi sẽ không sống quá sáu mươi tuổi …”“Không quá sáu mươi tuổi sao!?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Cô mấy lần định chạy đến Tập Phúc Đường để tìm Bùi Nguyên Minh gây phiền phức, nhưng vừa ra đến cửa, cô lại nao núng rồi lùi bước.Dù sao, nàng mặc dù tiếp nhận giáo dục Tây Phương, nhưng là cũng biết xấu hổ hai chữ viết thế nào.Vì vậy, tinh thần của Vương Tĩnh Di từ hôm qua đến nay, có thể gọi là chín nhân chín tám mươi mốt lần nghiến răng.Cô đương nhiên, tính những khổ nạn tinh thần như vậy, dồn hết vào tài khoản của Bùi Nguyên Minh.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh hôm nay xuất hiện, trên mặt lại thêm một tiếng thở dài tiếc nuối, Vương Tĩnh Di đột nhiên có ý muốn, một tay bóp cổ tên khốn này chết đi.Bùi Nguyên Minh rùng mình, khi nhìn thấy vẻ mặt oán độc của người phụ nữ này, với một tia u oán.Anh trực tiếp thối lui về phía sau lưng Đỗ Quang Khải, tránh khỏi tầm mắt của Vương Tĩnh Di.Những nữ nhân của ẩn thế gia tộc này quá phiền phức, nhưng Bùi Nguyên Minh, lại không có chút hứng thú trêu chọc nào.Không thể trêu vào, chẳng lẽ còn không thể trốn thoát hay sao?“cắt!”” Một thầy phong thủy, cho là mình học hai năm Chu Dịch, liền cái gì đều hiểu sao?”” Còn nói cái gì đáng tiếc! ”Nhìn thấy dáng vẻ này của Bùi Nguyên Minh, Vương Tĩnh Di càng tức giận.” Bản tiểu thư hai ngày trước, chính là mắt bị mù mới có thể coi trọng ngươi!”” Sớm biết ngươi là loại lòe người tôm tép nhãi nhép này, ta đều chẳng muốn nói chuyện cùng ngươi!”Rõ ràng, đối với Vương Tĩnh Di, người có xuất thân nổi bật, không bao giờ muốn qua lại với hạng người không có lai lịch.Một khi cô tức giận, cô tự nhiên sẽ không cho Bùi Nguyên Minh chút mặt mũi nào.Nhìn thấy hai tiểu Nam nữ xung đột, Đỗ Lương cười thích thú, sau đó không ngăn cản, mà ra hiệu cho những người khác cũng đừng tiến lên.Ngay cả Đỗ Quang Khải, cũng nhìn Bùi Nguyên Minh vẻ mặt quái dị, ánh mắt cũng có mấy phần u oán.Ý tứ rất rõ ràng, chính là, ngươi coi thường con gái của ta, lại coi trọng cái bà chằng còn dữ hơn nam nhân này sao?Bùi Nguyên Minh không nói nên lời, nhìn mọi chuyện tiếp tục phát triển, mình hoặc là bị xem như đàn ông phụ lòng, hoặc chính là bị xem như tôm tép nhãi nhép.Anh chỉ có thể thở dài nói: “Ta nói thật đáng tiếc, là bởi vì ngươi luyện sai bộ quyền này…”“Nội Gia Quyền, không cần phải hoa mỹ.”” Chỉ hiểu quyền pháp, lại không hiểu phương pháp hô hấp thổ nạp…”“Nếu tiếp tục luyện tập, ngươi sẽ không sống quá sáu mươi tuổi …”“Không quá sáu mươi tuổi sao!?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Cô mấy lần định chạy đến Tập Phúc Đường để tìm Bùi Nguyên Minh gây phiền phức, nhưng vừa ra đến cửa, cô lại nao núng rồi lùi bước.Dù sao, nàng mặc dù tiếp nhận giáo dục Tây Phương, nhưng là cũng biết xấu hổ hai chữ viết thế nào.Vì vậy, tinh thần của Vương Tĩnh Di từ hôm qua đến nay, có thể gọi là chín nhân chín tám mươi mốt lần nghiến răng.Cô đương nhiên, tính những khổ nạn tinh thần như vậy, dồn hết vào tài khoản của Bùi Nguyên Minh.Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh hôm nay xuất hiện, trên mặt lại thêm một tiếng thở dài tiếc nuối, Vương Tĩnh Di đột nhiên có ý muốn, một tay bóp cổ tên khốn này chết đi.Bùi Nguyên Minh rùng mình, khi nhìn thấy vẻ mặt oán độc của người phụ nữ này, với một tia u oán.Anh trực tiếp thối lui về phía sau lưng Đỗ Quang Khải, tránh khỏi tầm mắt của Vương Tĩnh Di.Những nữ nhân của ẩn thế gia tộc này quá phiền phức, nhưng Bùi Nguyên Minh, lại không có chút hứng thú trêu chọc nào.Không thể trêu vào, chẳng lẽ còn không thể trốn thoát hay sao?“cắt!”” Một thầy phong thủy, cho là mình học hai năm Chu Dịch, liền cái gì đều hiểu sao?”” Còn nói cái gì đáng tiếc! ”Nhìn thấy dáng vẻ này của Bùi Nguyên Minh, Vương Tĩnh Di càng tức giận.” Bản tiểu thư hai ngày trước, chính là mắt bị mù mới có thể coi trọng ngươi!”” Sớm biết ngươi là loại lòe người tôm tép nhãi nhép này, ta đều chẳng muốn nói chuyện cùng ngươi!”Rõ ràng, đối với Vương Tĩnh Di, người có xuất thân nổi bật, không bao giờ muốn qua lại với hạng người không có lai lịch.Một khi cô tức giận, cô tự nhiên sẽ không cho Bùi Nguyên Minh chút mặt mũi nào.Nhìn thấy hai tiểu Nam nữ xung đột, Đỗ Lương cười thích thú, sau đó không ngăn cản, mà ra hiệu cho những người khác cũng đừng tiến lên.Ngay cả Đỗ Quang Khải, cũng nhìn Bùi Nguyên Minh vẻ mặt quái dị, ánh mắt cũng có mấy phần u oán.Ý tứ rất rõ ràng, chính là, ngươi coi thường con gái của ta, lại coi trọng cái bà chằng còn dữ hơn nam nhân này sao?Bùi Nguyên Minh không nói nên lời, nhìn mọi chuyện tiếp tục phát triển, mình hoặc là bị xem như đàn ông phụ lòng, hoặc chính là bị xem như tôm tép nhãi nhép.Anh chỉ có thể thở dài nói: “Ta nói thật đáng tiếc, là bởi vì ngươi luyện sai bộ quyền này…”“Nội Gia Quyền, không cần phải hoa mỹ.”” Chỉ hiểu quyền pháp, lại không hiểu phương pháp hô hấp thổ nạp…”“Nếu tiếp tục luyện tập, ngươi sẽ không sống quá sáu mươi tuổi …”“Không quá sáu mươi tuổi sao!?”