Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 50 48
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nghe vậy, Vương Tĩnh Di lập tức liền giận không kềm được.” Vương bát đản, ngươi nguyền rủa ta cũng coi như thôi!”” Ngươi còn châm chọc khiêu khích, ám chỉ Đỗ gia gia của ta, sống không quá đại thọ sáu mươi năm nay hay sao!?”” Có tin ta trước tiên chơi chết ngươi hay không!”Tiếng nói vừa dứt, Vương Tĩnh Di liền một bước phóng ra, lao thẳng tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, một quyền quất xuống.Đỗ Lương ánh mắt ngưng lại: “Tĩnh Di, dừng tay!”Đỗ Quang Khải cũng là nói thật nhanh: “Bùi Thiếu, là khách nhân của Đỗ tiên sinh!”Vương Tĩnh Di hơi sững sờ, nhưng là vẫn như cũ, không ngừng hạ thủ.Bùi Nguyên Minh thật quá đáng, nàng chuẩn bị đem Bùi Nguyên Minh trực tiếp đánh ngã, sau đó khóc lóc mắng, muốn hắn phải kết hôn với mình …Không đúng, hẳn là gả cho mình!Một bên cắn hàm răng, Vương Tĩnh Di một bên ra quyền, chỉ có điều, đột nhiên, động tác của nàng cứng đờ.Không biết từ khi nào, tay phải của Bùi Nguyên Minh đã khiêu khích cái cằm nhọn của cô, chỉ cần Bùi Nguyên Minh nguyện ý, phỏng chừng có thể bóp nát cổ họng cô bất cứ lúc nào …Chỉ có thể nói, giao chiến giữa hai bên còn chưa bắt đầu, mà Vương Tĩnh Di đã thua rồi.Toàn bộ toàn trường chết lặng và im lặng.Mọi người nhìn nhau, và không biết phải nói gì.Động tác của Bùi Nguyên Minh, quá nhanh!Đều nói thiên hạ võ công, không gì không phá, chỉ có nhanh là không thể phá.Nhưng tốc độ của Bùi Nguyên Minh, đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.Ngay cả một đại cao thủ như Đỗ Quang Khải, cũng không nhìn ra, Bùi Nguyên Minh đã xuất thủ thế nào.Chỉ có Đỗ Lương là hơi kinh ngạc, hình như ông ta đã nhìn thấy, động tác của Bùi Nguyên Minh.“Vương tiểu thư, ngươi không phải là đối thủ của ta…”Bùi Nguyên Minh khẽ cười, thu tay phải lại.Chỉ là nơi kẽ ngón tay anh, lại hương thơm nhàn nhã.Vương Tĩnh Di mặt đỏ tới mang tai, thân thể mềm mại run rẩy, cả người nhanh chóng lui về phía sau.Rõ ràng, đây là lần đầu tiên, cô tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông như vậy.Khí tức nam tính cường đại trên thân của Bùi Nguyên Minh, làm cho thân thể mềm mại của nàng run rẩy.Cô không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại giỏi và nhanh như vậy.Sau đó, nàng hất tay phải, trong tay liền có một cây súng tinh xảo, rõ ràng là muốn cùng Bùi Nguyên Minh, ngươi chết ta sống.
Nghe vậy, Vương Tĩnh Di lập tức liền giận không kềm được.
” Vương bát đản, ngươi nguyền rủa ta cũng coi như thôi!”
” Ngươi còn châm chọc khiêu khích, ám chỉ Đỗ gia gia của ta, sống không quá đại thọ sáu mươi năm nay hay sao!?”
” Có tin ta trước tiên chơi chết ngươi hay không!”
Tiếng nói vừa dứt, Vương Tĩnh Di liền một bước phóng ra, lao thẳng tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, một quyền quất xuống.
Đỗ Lương ánh mắt ngưng lại: “Tĩnh Di, dừng tay!”
Đỗ Quang Khải cũng là nói thật nhanh: “Bùi Thiếu, là khách nhân của Đỗ tiên sinh!”
Vương Tĩnh Di hơi sững sờ, nhưng là vẫn như cũ, không ngừng hạ thủ.
Bùi Nguyên Minh thật quá đáng, nàng chuẩn bị đem Bùi Nguyên Minh trực tiếp đánh ngã, sau đó khóc lóc mắng, muốn hắn phải kết hôn với mình …
Không đúng, hẳn là gả cho mình!
Một bên cắn hàm răng, Vương Tĩnh Di một bên ra quyền, chỉ có điều, đột nhiên, động tác của nàng cứng đờ.
Không biết từ khi nào, tay phải của Bùi Nguyên Minh đã khiêu khích cái cằm nhọn của cô, chỉ cần Bùi Nguyên Minh nguyện ý, phỏng chừng có thể bóp nát cổ họng cô bất cứ lúc nào …
Chỉ có thể nói, giao chiến giữa hai bên còn chưa bắt đầu, mà Vương Tĩnh Di đã thua rồi.
Toàn bộ toàn trường chết lặng và im lặng.
Mọi người nhìn nhau, và không biết phải nói gì.
Động tác của Bùi Nguyên Minh, quá nhanh!
Đều nói thiên hạ võ công, không gì không phá, chỉ có nhanh là không thể phá.
Nhưng tốc độ của Bùi Nguyên Minh, đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
Ngay cả một đại cao thủ như Đỗ Quang Khải, cũng không nhìn ra, Bùi Nguyên Minh đã xuất thủ thế nào.
Chỉ có Đỗ Lương là hơi kinh ngạc, hình như ông ta đã nhìn thấy, động tác của Bùi Nguyên Minh.
“Vương tiểu thư, ngươi không phải là đối thủ của ta…”
Bùi Nguyên Minh khẽ cười, thu tay phải lại.
Chỉ là nơi kẽ ngón tay anh, lại hương thơm nhàn nhã.
Vương Tĩnh Di mặt đỏ tới mang tai, thân thể mềm mại run rẩy, cả người nhanh chóng lui về phía sau.
Rõ ràng, đây là lần đầu tiên, cô tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông như vậy.
Khí tức nam tính cường đại trên thân của Bùi Nguyên Minh, làm cho thân thể mềm mại của nàng run rẩy.
Cô không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại giỏi và nhanh như vậy.
Sau đó, nàng hất tay phải, trong tay liền có một cây súng tinh xảo, rõ ràng là muốn cùng Bùi Nguyên Minh, ngươi chết ta sống.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nghe vậy, Vương Tĩnh Di lập tức liền giận không kềm được.” Vương bát đản, ngươi nguyền rủa ta cũng coi như thôi!”” Ngươi còn châm chọc khiêu khích, ám chỉ Đỗ gia gia của ta, sống không quá đại thọ sáu mươi năm nay hay sao!?”” Có tin ta trước tiên chơi chết ngươi hay không!”Tiếng nói vừa dứt, Vương Tĩnh Di liền một bước phóng ra, lao thẳng tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, một quyền quất xuống.Đỗ Lương ánh mắt ngưng lại: “Tĩnh Di, dừng tay!”Đỗ Quang Khải cũng là nói thật nhanh: “Bùi Thiếu, là khách nhân của Đỗ tiên sinh!”Vương Tĩnh Di hơi sững sờ, nhưng là vẫn như cũ, không ngừng hạ thủ.Bùi Nguyên Minh thật quá đáng, nàng chuẩn bị đem Bùi Nguyên Minh trực tiếp đánh ngã, sau đó khóc lóc mắng, muốn hắn phải kết hôn với mình …Không đúng, hẳn là gả cho mình!Một bên cắn hàm răng, Vương Tĩnh Di một bên ra quyền, chỉ có điều, đột nhiên, động tác của nàng cứng đờ.Không biết từ khi nào, tay phải của Bùi Nguyên Minh đã khiêu khích cái cằm nhọn của cô, chỉ cần Bùi Nguyên Minh nguyện ý, phỏng chừng có thể bóp nát cổ họng cô bất cứ lúc nào …Chỉ có thể nói, giao chiến giữa hai bên còn chưa bắt đầu, mà Vương Tĩnh Di đã thua rồi.Toàn bộ toàn trường chết lặng và im lặng.Mọi người nhìn nhau, và không biết phải nói gì.Động tác của Bùi Nguyên Minh, quá nhanh!Đều nói thiên hạ võ công, không gì không phá, chỉ có nhanh là không thể phá.Nhưng tốc độ của Bùi Nguyên Minh, đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.Ngay cả một đại cao thủ như Đỗ Quang Khải, cũng không nhìn ra, Bùi Nguyên Minh đã xuất thủ thế nào.Chỉ có Đỗ Lương là hơi kinh ngạc, hình như ông ta đã nhìn thấy, động tác của Bùi Nguyên Minh.“Vương tiểu thư, ngươi không phải là đối thủ của ta…”Bùi Nguyên Minh khẽ cười, thu tay phải lại.Chỉ là nơi kẽ ngón tay anh, lại hương thơm nhàn nhã.Vương Tĩnh Di mặt đỏ tới mang tai, thân thể mềm mại run rẩy, cả người nhanh chóng lui về phía sau.Rõ ràng, đây là lần đầu tiên, cô tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông như vậy.Khí tức nam tính cường đại trên thân của Bùi Nguyên Minh, làm cho thân thể mềm mại của nàng run rẩy.Cô không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại giỏi và nhanh như vậy.Sau đó, nàng hất tay phải, trong tay liền có một cây súng tinh xảo, rõ ràng là muốn cùng Bùi Nguyên Minh, ngươi chết ta sống.