“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1002: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… U Động Thiên sao lại không hiểu chứ.Hai người đều là lão hồ ly, ai cũng không nói lời thật.“Tông chủ đâu, tông chủ đâu rồi?”Đột nhiên một tiếng la thất thanh vang lên.Đại trưởng lão Lý Dương Chiêu lúc này khẩn trương lên núi, nhìn thấy Hoàng Phủ Hùng và U Động Thiên đứng trước cổng, nét mặt lập tức thay đổi.Một người là tông chủ của môn phái hàng đầu.Một người là lão tộc trưởng của thế gia truyền thừa.Người nào ông ta cũng cúng vái như cúng phật tổ.Nhìn thấy hai người, đại trưởng lão lập tức cung kính hành lễ.“Tần tông chủ ở bên trong!”“Tần tông chủ ở bên trong!”U Động Thiên và Hoàng Phủ Hùng gần như là mở miệng cùng một lúc.Đối với câu trả lời cùng một lúc của hai vị đại lão, đại trưởng lão bỗng chốc ngây người, mình nên trả lời ai đây.“Đại sự không ổn rồi tông chủ!”, đại trưởng lão dứt khoát đứng ở ngoài cửa hét to một câu.“Đã xảy ra chuyện gì?”“Đã xảy ra chuyện gì?”Phút chốc, U Động Thiên và Hoàng Phủ Hùng gần như lại lên tiếng cùng một lúc.Lần này, đại trưởng lão hoàn toàn sững sờ.Hai vị đại lão này tại sao lại quan tâm đến chuyện của phái Thanh Vân vậy, ông ta trả lời ai thì cũng sẽ đều đắc tội với người còn lại, nhưng mà ai trong bọn họ ông ta cũng đều không thể đắc tội nổi đâu!Nhìn thấy hai nhân vật lớn quan tâm như vậy, đại trưởng lão đành phải cười khổ nói: “Lần trước tông chủ đi đến Cửu U Đại Lục hình như đã giết chết cung chủ Hàn Thiên Tuyết của Hàn Quảng cung”.“À? Người là do ta giết!”, Hoàng Phủ Hùng bĩnh tĩnh nói: “Hàn Thiên Tuyết đó bất kính với Tần tông chủ cho nên ta liền thay tông chủ chém hắn, sao vậy? Hàn Quảng cung phái người đến náo loạn sao? Hay là Thánh Vương Phủ không hài lòng nên xuất quân hỏi tội?”Đại trưởng lão bình ổn lại tâm trạng, lau mồ hôi nói: “Cung chủ Hàn Quảng Cung chết, đoán chừng không dám đơn thương độc mã đến làm loạn, Thánh Vương Phủ hẳn là vẫn còn chưa biết chuyện này, là... môn chủ Cực Thiên Sơn của phái Thiên Sơn dẫn người đến hỏi tội!”“Phái Thiên Sơn?”U Động Thiên lúc này cũng sững sờ.
U Động Thiên sao lại không hiểu chứ.
Hai người đều là lão hồ ly, ai cũng không nói lời thật.
“Tông chủ đâu, tông chủ đâu rồi?”
Đột nhiên một tiếng la thất thanh vang lên.
Đại trưởng lão Lý Dương Chiêu lúc này khẩn trương lên núi, nhìn thấy Hoàng Phủ Hùng và U Động Thiên đứng trước cổng, nét mặt lập tức thay đổi.
Một người là tông chủ của môn phái hàng đầu.
Một người là lão tộc trưởng của thế gia truyền thừa.
Người nào ông ta cũng cúng vái như cúng phật tổ.
Nhìn thấy hai người, đại trưởng lão lập tức cung kính hành lễ.
“Tần tông chủ ở bên trong!”
“Tần tông chủ ở bên trong!”
U Động Thiên và Hoàng Phủ Hùng gần như là mở miệng cùng một lúc.
Đối với câu trả lời cùng một lúc của hai vị đại lão, đại trưởng lão bỗng chốc ngây người, mình nên trả lời ai đây.
“Đại sự không ổn rồi tông chủ!”, đại trưởng lão dứt khoát đứng ở ngoài cửa hét to một câu.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Phút chốc, U Động Thiên và Hoàng Phủ Hùng gần như lại lên tiếng cùng một lúc.
Lần này, đại trưởng lão hoàn toàn sững sờ.
Hai vị đại lão này tại sao lại quan tâm đến chuyện của phái Thanh Vân vậy, ông ta trả lời ai thì cũng sẽ đều đắc tội với người còn lại, nhưng mà ai trong bọn họ ông ta cũng đều không thể đắc tội nổi đâu!
Nhìn thấy hai nhân vật lớn quan tâm như vậy, đại trưởng lão đành phải cười khổ nói: “Lần trước tông chủ đi đến Cửu U Đại Lục hình như đã giết chết cung chủ Hàn Thiên Tuyết của Hàn Quảng cung”.
“À? Người là do ta giết!”, Hoàng Phủ Hùng bĩnh tĩnh nói: “Hàn Thiên Tuyết đó bất kính với Tần tông chủ cho nên ta liền thay tông chủ chém hắn, sao vậy? Hàn Quảng cung phái người đến náo loạn sao? Hay là Thánh Vương Phủ không hài lòng nên xuất quân hỏi tội?”
Đại trưởng lão bình ổn lại tâm trạng, lau mồ hôi nói: “Cung chủ Hàn Quảng Cung chết, đoán chừng không dám đơn thương độc mã đến làm loạn, Thánh Vương Phủ hẳn là vẫn còn chưa biết chuyện này, là... môn chủ Cực Thiên Sơn của phái Thiên Sơn dẫn người đến hỏi tội!”
“Phái Thiên Sơn?”
U Động Thiên lúc này cũng sững sờ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… U Động Thiên sao lại không hiểu chứ.Hai người đều là lão hồ ly, ai cũng không nói lời thật.“Tông chủ đâu, tông chủ đâu rồi?”Đột nhiên một tiếng la thất thanh vang lên.Đại trưởng lão Lý Dương Chiêu lúc này khẩn trương lên núi, nhìn thấy Hoàng Phủ Hùng và U Động Thiên đứng trước cổng, nét mặt lập tức thay đổi.Một người là tông chủ của môn phái hàng đầu.Một người là lão tộc trưởng của thế gia truyền thừa.Người nào ông ta cũng cúng vái như cúng phật tổ.Nhìn thấy hai người, đại trưởng lão lập tức cung kính hành lễ.“Tần tông chủ ở bên trong!”“Tần tông chủ ở bên trong!”U Động Thiên và Hoàng Phủ Hùng gần như là mở miệng cùng một lúc.Đối với câu trả lời cùng một lúc của hai vị đại lão, đại trưởng lão bỗng chốc ngây người, mình nên trả lời ai đây.“Đại sự không ổn rồi tông chủ!”, đại trưởng lão dứt khoát đứng ở ngoài cửa hét to một câu.“Đã xảy ra chuyện gì?”“Đã xảy ra chuyện gì?”Phút chốc, U Động Thiên và Hoàng Phủ Hùng gần như lại lên tiếng cùng một lúc.Lần này, đại trưởng lão hoàn toàn sững sờ.Hai vị đại lão này tại sao lại quan tâm đến chuyện của phái Thanh Vân vậy, ông ta trả lời ai thì cũng sẽ đều đắc tội với người còn lại, nhưng mà ai trong bọn họ ông ta cũng đều không thể đắc tội nổi đâu!Nhìn thấy hai nhân vật lớn quan tâm như vậy, đại trưởng lão đành phải cười khổ nói: “Lần trước tông chủ đi đến Cửu U Đại Lục hình như đã giết chết cung chủ Hàn Thiên Tuyết của Hàn Quảng cung”.“À? Người là do ta giết!”, Hoàng Phủ Hùng bĩnh tĩnh nói: “Hàn Thiên Tuyết đó bất kính với Tần tông chủ cho nên ta liền thay tông chủ chém hắn, sao vậy? Hàn Quảng cung phái người đến náo loạn sao? Hay là Thánh Vương Phủ không hài lòng nên xuất quân hỏi tội?”Đại trưởng lão bình ổn lại tâm trạng, lau mồ hôi nói: “Cung chủ Hàn Quảng Cung chết, đoán chừng không dám đơn thương độc mã đến làm loạn, Thánh Vương Phủ hẳn là vẫn còn chưa biết chuyện này, là... môn chủ Cực Thiên Sơn của phái Thiên Sơn dẫn người đến hỏi tội!”“Phái Thiên Sơn?”U Động Thiên lúc này cũng sững sờ.