“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1120: Giống Vũ gia và Hoàng Phủ gia?  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Kiếm Tiểu Minh nói, thanh âm nghẹn ngào. Cậu ta vốn không muốn làm Tần Ninh lo lắng, nhưng cậu ta không nín nhịn nổi.“Cổ gia Lĩnh Nam...”Tần Ninh đứng dậy, giãn gân cốt, nói: “Chờ ra khỏi Thiên Thận cung, ta dẫn ngươi đến Cổ gia Lĩnh Nam, ta cũng muốn xem xem kẻ nào dám bắt nạt huynh đệ của ta đấy!”Kiếm Tiểu Minh vội vàng kéo Thiên Linh Lung lại hỏi nhỏ: “Cổ gia Lĩnh Nam là ai thế?”Thiên Linh Lung lắc đầu nói: “Ta chỉ nghe nói đến thôi chứ không hiểu lắm”.Tôm cát nhỏ nhếch miệng cười nói: “Không là gì cả, cũng chỉ có chút truyền thừa như Vũ gia với Hoàng Phủ gia của Hoàng Phủ cá chạch mà thôi”.Giống Vũ gia và Hoàng Phủ gia?Kiếm Tiểu Minh tức thì kéo góc áo Tần Ninh, nói: “Ca à, hay là thôi đi!”“Thôi?”Tần Ninh mỉm cười, vỗ vai Kiếm Tiểu Minh, nói: “Không được đâu!”“Được rồi, mọi người chuẩn bị xuất phát thôi!”“Đi dạo một vòng ngoại vi rồi, chúng ta cũng nên tiến vào bên trong thôi”.Ánh mắt Tần Ninh sáng như đuốc, phảng phất như xuyên qua tầng tầng núi non vậy...Một đoàn người rời khỏi nơi đây, theo Tần Ninh, tiếp tục đi về phía trước.“Công tử...”Lão Vệ lúc này nói nhỏ bên tai Tần Ninh: “Lão gia tử Hoàng Phủ cùng Hoàng Phủ Yên Nhiên đến nơi mà ngài nói, vẫn chưa trở về đâu, có cần thông báo cho họ hay không...”Tần Ninh gật đầu nói: “Được, độc tố bên trong thân thể Hoàng Phủ Hùng không phải một sớm một chiều là giải quyết được, chỗ đó chỉ áp chế một chút thôi, ông bảo bọn họ qua đây đi!”“Ừm!”Thân ảnh Lão Vệ lóe lên rồi biến mất.Lúc mới tiến vào Thiên Thận cung, Tần Ninh đã để Hoàng Phủ Hùng và Hoàng Phủ Yên Nhiên đến một nơi có thể ngăn chặn tạm thời độc tố bên trong cơ thể Hoàng Phủ Hùng, ít nhất giữ cho nó không khuếch tán tiếp.Hiện tại, đi vào càng sâu thì càng nguy hiểm, hai người ấy mà ở bên ngoài thì e là sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn.Sau khi lão Vệ rời đi một hồi lâu, ba người lần nữa trở về.Ngoài lão Vệ ra thì chính là Hoàng Phủ Hùng và Hoàng Phủ Yên Nhiên.“Haha, xin chào Tần tông chủ!”, Hoàng Phủ Hùng nhìn Tần Ninh, khách sáo vô cùng, chắp tay chào hỏi.Mà lúc này, Thiên Đạo Nhất cùng mấy người đại trưởng lão cũng phát hiện một vài điểm lạ.Hoàng Phủ Hùng lúc này tuy không có lực áp bách mạnh mẽ như trước, nhưng khi nhìn thì cũng không thấy vẻ bệnh tật như ban đầu, đúng là lạ thật.Xem ra nơi mà Tần Ninh bảo hai người họ đến không tầm thường chút nào.

Kiếm Tiểu Minh nói, thanh âm nghẹn ngào. Cậu ta vốn không muốn làm Tần Ninh lo lắng, nhưng cậu ta không nín nhịn nổi.

“Cổ gia Lĩnh Nam...”

Tần Ninh đứng dậy, giãn gân cốt, nói: “Chờ ra khỏi Thiên Thận cung, ta dẫn ngươi đến Cổ gia Lĩnh Nam, ta cũng muốn xem xem kẻ nào dám bắt nạt huynh đệ của ta đấy!”

Kiếm Tiểu Minh vội vàng kéo Thiên Linh Lung lại hỏi nhỏ: “Cổ gia Lĩnh Nam là ai thế?”

Thiên Linh Lung lắc đầu nói: “Ta chỉ nghe nói đến thôi chứ không hiểu lắm”.

Tôm cát nhỏ nhếch miệng cười nói: “Không là gì cả, cũng chỉ có chút truyền thừa như Vũ gia với Hoàng Phủ gia của Hoàng Phủ cá chạch mà thôi”.

Giống Vũ gia và Hoàng Phủ gia?

Kiếm Tiểu Minh tức thì kéo góc áo Tần Ninh, nói: “Ca à, hay là thôi đi!”

“Thôi?”

Tần Ninh mỉm cười, vỗ vai Kiếm Tiểu Minh, nói: “Không được đâu!”

“Được rồi, mọi người chuẩn bị xuất phát thôi!”

“Đi dạo một vòng ngoại vi rồi, chúng ta cũng nên tiến vào bên trong thôi”.

Ánh mắt Tần Ninh sáng như đuốc, phảng phất như xuyên qua tầng tầng núi non vậy...

Một đoàn người rời khỏi nơi đây, theo Tần Ninh, tiếp tục đi về phía trước.

“Công tử...”

Lão Vệ lúc này nói nhỏ bên tai Tần Ninh: “Lão gia tử Hoàng Phủ cùng Hoàng Phủ Yên Nhiên đến nơi mà ngài nói, vẫn chưa trở về đâu, có cần thông báo cho họ hay không...”

Tần Ninh gật đầu nói: “Được, độc tố bên trong thân thể Hoàng Phủ Hùng không phải một sớm một chiều là giải quyết được, chỗ đó chỉ áp chế một chút thôi, ông bảo bọn họ qua đây đi!”

“Ừm!”

Thân ảnh Lão Vệ lóe lên rồi biến mất.

Lúc mới tiến vào Thiên Thận cung, Tần Ninh đã để Hoàng Phủ Hùng và Hoàng Phủ Yên Nhiên đến một nơi có thể ngăn chặn tạm thời độc tố bên trong cơ thể Hoàng Phủ Hùng, ít nhất giữ cho nó không khuếch tán tiếp.

Hiện tại, đi vào càng sâu thì càng nguy hiểm, hai người ấy mà ở bên ngoài thì e là sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn.

Sau khi lão Vệ rời đi một hồi lâu, ba người lần nữa trở về.

Ngoài lão Vệ ra thì chính là Hoàng Phủ Hùng và Hoàng Phủ Yên Nhiên.

“Haha, xin chào Tần tông chủ!”, Hoàng Phủ Hùng nhìn Tần Ninh, khách sáo vô cùng, chắp tay chào hỏi.

Mà lúc này, Thiên Đạo Nhất cùng mấy người đại trưởng lão cũng phát hiện một vài điểm lạ.

Hoàng Phủ Hùng lúc này tuy không có lực áp bách mạnh mẽ như trước, nhưng khi nhìn thì cũng không thấy vẻ bệnh tật như ban đầu, đúng là lạ thật.

Xem ra nơi mà Tần Ninh bảo hai người họ đến không tầm thường chút nào.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Kiếm Tiểu Minh nói, thanh âm nghẹn ngào. Cậu ta vốn không muốn làm Tần Ninh lo lắng, nhưng cậu ta không nín nhịn nổi.“Cổ gia Lĩnh Nam...”Tần Ninh đứng dậy, giãn gân cốt, nói: “Chờ ra khỏi Thiên Thận cung, ta dẫn ngươi đến Cổ gia Lĩnh Nam, ta cũng muốn xem xem kẻ nào dám bắt nạt huynh đệ của ta đấy!”Kiếm Tiểu Minh vội vàng kéo Thiên Linh Lung lại hỏi nhỏ: “Cổ gia Lĩnh Nam là ai thế?”Thiên Linh Lung lắc đầu nói: “Ta chỉ nghe nói đến thôi chứ không hiểu lắm”.Tôm cát nhỏ nhếch miệng cười nói: “Không là gì cả, cũng chỉ có chút truyền thừa như Vũ gia với Hoàng Phủ gia của Hoàng Phủ cá chạch mà thôi”.Giống Vũ gia và Hoàng Phủ gia?Kiếm Tiểu Minh tức thì kéo góc áo Tần Ninh, nói: “Ca à, hay là thôi đi!”“Thôi?”Tần Ninh mỉm cười, vỗ vai Kiếm Tiểu Minh, nói: “Không được đâu!”“Được rồi, mọi người chuẩn bị xuất phát thôi!”“Đi dạo một vòng ngoại vi rồi, chúng ta cũng nên tiến vào bên trong thôi”.Ánh mắt Tần Ninh sáng như đuốc, phảng phất như xuyên qua tầng tầng núi non vậy...Một đoàn người rời khỏi nơi đây, theo Tần Ninh, tiếp tục đi về phía trước.“Công tử...”Lão Vệ lúc này nói nhỏ bên tai Tần Ninh: “Lão gia tử Hoàng Phủ cùng Hoàng Phủ Yên Nhiên đến nơi mà ngài nói, vẫn chưa trở về đâu, có cần thông báo cho họ hay không...”Tần Ninh gật đầu nói: “Được, độc tố bên trong thân thể Hoàng Phủ Hùng không phải một sớm một chiều là giải quyết được, chỗ đó chỉ áp chế một chút thôi, ông bảo bọn họ qua đây đi!”“Ừm!”Thân ảnh Lão Vệ lóe lên rồi biến mất.Lúc mới tiến vào Thiên Thận cung, Tần Ninh đã để Hoàng Phủ Hùng và Hoàng Phủ Yên Nhiên đến một nơi có thể ngăn chặn tạm thời độc tố bên trong cơ thể Hoàng Phủ Hùng, ít nhất giữ cho nó không khuếch tán tiếp.Hiện tại, đi vào càng sâu thì càng nguy hiểm, hai người ấy mà ở bên ngoài thì e là sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn.Sau khi lão Vệ rời đi một hồi lâu, ba người lần nữa trở về.Ngoài lão Vệ ra thì chính là Hoàng Phủ Hùng và Hoàng Phủ Yên Nhiên.“Haha, xin chào Tần tông chủ!”, Hoàng Phủ Hùng nhìn Tần Ninh, khách sáo vô cùng, chắp tay chào hỏi.Mà lúc này, Thiên Đạo Nhất cùng mấy người đại trưởng lão cũng phát hiện một vài điểm lạ.Hoàng Phủ Hùng lúc này tuy không có lực áp bách mạnh mẽ như trước, nhưng khi nhìn thì cũng không thấy vẻ bệnh tật như ban đầu, đúng là lạ thật.Xem ra nơi mà Tần Ninh bảo hai người họ đến không tầm thường chút nào.

Chương 1120: Giống Vũ gia và Hoàng Phủ gia?