“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1128: “Thứ không hiểu biết!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh cười híp mắt: “Tên tiểu tử này ở trong rừng Thận Mộng ức hϊế͙p͙ huynh đệ của ta, sao lại không nói ngang ngược? Bây giờ chẳng qua là đòi lại chút lợi ích mà thôi”.“Ngươi…”Tần Ninh vỗ tay nói: “Ngươi cái gì mà ngươi? Ông không có việc gì thì đừng xen mồm vào, chọc bản công tử không vui thì ta tiêu diệt Cổ gia của ông”.“Ngạo mạn ngu dốt!”Trong Cổ gia, một tộc lão cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển ngay lập tức căm phẫn không thôi.“Cổ Đông Lâm, cẩn thận!”, Cổ Thu Sương nhìn thấy lão già kia xông ra, ông ta căn dặn.“Là một tiểu tử cảnh giới Thiên Võ thất biến còn cho rằng bản thân có chút thiên phú liền không coi ai ra gì?”Bàn tay Cổ Đông Lâm lộ ra, một làn sóng linh lực kinh khủng tràn ngập xung quanh.“Khà khà, Tần đại gia là người các ông có thể ức hϊế͙p͙ sao?”Một tiếng cười ác độc vang lên, đám người còn chưa nhìn thấy tiếng cười đó là của ai thì đột nhiên một tiếng phụt vang lên, Cổ Đông Lâm vốn vênh váo ta đây kia máu tươi trào ra giữa cổ, toàn thân ngã xuống đất kêu rầm.Chết rồi!Một cự phách cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển đã chết.Trong nháy mắt, tất cả trước đại môn im lặng không tiếng động.Lúc này tôm cát nhỏ xuất hiện trên đầu vai Tần Ninh, chi trước vây quanh, nó nhếch mép cười nói: “Một đám không hiểu biết”.Một con tôm biết nói chuyện!Nhìn thấy cảnh này, cao thủ mấy môn phái trợn mắt há mồm.Mặc dù là linh thú cấp chín, cũng chẳng qua là linh trí mở rộng, có chút trí tuệ, nhưng không thể miệng phun ra tiếng người.Mà con tôm bề bề này thoạt nhìn cực kỳ bình thường, vậy mà lại biết nói!Đây là thứ gì vậy? Thánh thú sao?Nhưng trên đất Cửu U Đại Lục sao có thể xuất hiện thánh thú?Loại đẳng cấp mạnh này chỉ có thể xuất hiện ở mấy vùng đại lục mênh mông rộng lớn chứ?“Thứ không hiểu biết!”Tôm cát nhỏ hứ một tiếng, vẻ mặt khinh thường.“Ngươi là kẻ từ phương nào?”Lúc này vẻ mặt Cổ Thu Sương càng mơ hồ không chắc.Con tôm bề bề xuất hiện xem ra cực kỳ cổ quái.Khiến ông ta không nhịn được liên tưởng đến nhân vật tuyệt thế Vũ Đế mười vạn năm trước kia!Nghe nói Vũ Đế năm đó bên người cũng có một con linh thú huyết mạch khác thường, ẩn chứa long huyết, vô cùng thông minh, hơn nữa thực lực lại rất kinh khủng!
Tần Ninh cười híp mắt: “Tên tiểu tử này ở trong rừng Thận Mộng ức hϊế͙p͙ huynh đệ của ta, sao lại không nói ngang ngược? Bây giờ chẳng qua là đòi lại chút lợi ích mà thôi”.
“Ngươi…”
Tần Ninh vỗ tay nói: “Ngươi cái gì mà ngươi? Ông không có việc gì thì đừng xen mồm vào, chọc bản công tử không vui thì ta tiêu diệt Cổ gia của ông”.
“Ngạo mạn ngu dốt!”
Trong Cổ gia, một tộc lão cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển ngay lập tức căm phẫn không thôi.
“Cổ Đông Lâm, cẩn thận!”, Cổ Thu Sương nhìn thấy lão già kia xông ra, ông ta căn dặn.
“Là một tiểu tử cảnh giới Thiên Võ thất biến còn cho rằng bản thân có chút thiên phú liền không coi ai ra gì?”
Bàn tay Cổ Đông Lâm lộ ra, một làn sóng linh lực kinh khủng tràn ngập xung quanh.
“Khà khà, Tần đại gia là người các ông có thể ức hϊế͙p͙ sao?”
Một tiếng cười ác độc vang lên, đám người còn chưa nhìn thấy tiếng cười đó là của ai thì đột nhiên một tiếng phụt vang lên, Cổ Đông Lâm vốn vênh váo ta đây kia máu tươi trào ra giữa cổ, toàn thân ngã xuống đất kêu rầm.
Chết rồi!
Một cự phách cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển đã chết.
Trong nháy mắt, tất cả trước đại môn im lặng không tiếng động.
Lúc này tôm cát nhỏ xuất hiện trên đầu vai Tần Ninh, chi trước vây quanh, nó nhếch mép cười nói: “Một đám không hiểu biết”.
Một con tôm biết nói chuyện!
Nhìn thấy cảnh này, cao thủ mấy môn phái trợn mắt há mồm.
Mặc dù là linh thú cấp chín, cũng chẳng qua là linh trí mở rộng, có chút trí tuệ, nhưng không thể miệng phun ra tiếng người.
Mà con tôm bề bề này thoạt nhìn cực kỳ bình thường, vậy mà lại biết nói!
Đây là thứ gì vậy? Thánh thú sao?
Nhưng trên đất Cửu U Đại Lục sao có thể xuất hiện thánh thú?
Loại đẳng cấp mạnh này chỉ có thể xuất hiện ở mấy vùng đại lục mênh mông rộng lớn chứ?
“Thứ không hiểu biết!”
Tôm cát nhỏ hứ một tiếng, vẻ mặt khinh thường.
“Ngươi là kẻ từ phương nào?”
Lúc này vẻ mặt Cổ Thu Sương càng mơ hồ không chắc.
Con tôm bề bề xuất hiện xem ra cực kỳ cổ quái.
Khiến ông ta không nhịn được liên tưởng đến nhân vật tuyệt thế Vũ Đế mười vạn năm trước kia!
Nghe nói Vũ Đế năm đó bên người cũng có một con linh thú huyết mạch khác thường, ẩn chứa long huyết, vô cùng thông minh, hơn nữa thực lực lại rất kinh khủng!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh cười híp mắt: “Tên tiểu tử này ở trong rừng Thận Mộng ức hϊế͙p͙ huynh đệ của ta, sao lại không nói ngang ngược? Bây giờ chẳng qua là đòi lại chút lợi ích mà thôi”.“Ngươi…”Tần Ninh vỗ tay nói: “Ngươi cái gì mà ngươi? Ông không có việc gì thì đừng xen mồm vào, chọc bản công tử không vui thì ta tiêu diệt Cổ gia của ông”.“Ngạo mạn ngu dốt!”Trong Cổ gia, một tộc lão cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển ngay lập tức căm phẫn không thôi.“Cổ Đông Lâm, cẩn thận!”, Cổ Thu Sương nhìn thấy lão già kia xông ra, ông ta căn dặn.“Là một tiểu tử cảnh giới Thiên Võ thất biến còn cho rằng bản thân có chút thiên phú liền không coi ai ra gì?”Bàn tay Cổ Đông Lâm lộ ra, một làn sóng linh lực kinh khủng tràn ngập xung quanh.“Khà khà, Tần đại gia là người các ông có thể ức hϊế͙p͙ sao?”Một tiếng cười ác độc vang lên, đám người còn chưa nhìn thấy tiếng cười đó là của ai thì đột nhiên một tiếng phụt vang lên, Cổ Đông Lâm vốn vênh váo ta đây kia máu tươi trào ra giữa cổ, toàn thân ngã xuống đất kêu rầm.Chết rồi!Một cự phách cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển đã chết.Trong nháy mắt, tất cả trước đại môn im lặng không tiếng động.Lúc này tôm cát nhỏ xuất hiện trên đầu vai Tần Ninh, chi trước vây quanh, nó nhếch mép cười nói: “Một đám không hiểu biết”.Một con tôm biết nói chuyện!Nhìn thấy cảnh này, cao thủ mấy môn phái trợn mắt há mồm.Mặc dù là linh thú cấp chín, cũng chẳng qua là linh trí mở rộng, có chút trí tuệ, nhưng không thể miệng phun ra tiếng người.Mà con tôm bề bề này thoạt nhìn cực kỳ bình thường, vậy mà lại biết nói!Đây là thứ gì vậy? Thánh thú sao?Nhưng trên đất Cửu U Đại Lục sao có thể xuất hiện thánh thú?Loại đẳng cấp mạnh này chỉ có thể xuất hiện ở mấy vùng đại lục mênh mông rộng lớn chứ?“Thứ không hiểu biết!”Tôm cát nhỏ hứ một tiếng, vẻ mặt khinh thường.“Ngươi là kẻ từ phương nào?”Lúc này vẻ mặt Cổ Thu Sương càng mơ hồ không chắc.Con tôm bề bề xuất hiện xem ra cực kỳ cổ quái.Khiến ông ta không nhịn được liên tưởng đến nhân vật tuyệt thế Vũ Đế mười vạn năm trước kia!Nghe nói Vũ Đế năm đó bên người cũng có một con linh thú huyết mạch khác thường, ẩn chứa long huyết, vô cùng thông minh, hơn nữa thực lực lại rất kinh khủng!