“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1140: “Là phía Mặc cốc!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tôm cát nhỏ cùng lão Vệ cũng cảm thấy có gì đó không đúng.“Công tử...”, lão Vệ chắp tay nói nhỏ: “Có điều gì đó không đúng lắm, Thiên Thận cung toàn chí bảo, mà cũng phải hơn mười ngàn món, phân tán ở các cung điện...”Tôm cát nhỏ ngắt lời: “Ta cứ tưởng năm đó ngài đã vơ vét hết rồi, không lẽ... đã có người đi vào trong Thiên Thận cung?”“Không thể nào...”Tần Ninh lúc này khí phách nói: “Trừ phi là trên cả cảnh giới Hóa Thần, nhưng Cửu U đại lục làm gì có ai”.“Vậy cũng có khả năng là đến từ đại lục khác?”Tôm cát nhỏ nói xong, thấy Tần Ninh sầm mặt, liền không nói gì nữa.Nó biết chuyện này có ý nghĩa gì với Tần Ninh.“Đi, đến Mặc cốc!”Tần Ninh vung tay, dẫn mọi người xuyên qua tầng tầng cung điện, hướng về phía sâu của Thận cung.Rầm rầm...Đột nhiên, trong lúc mọi người đi đường, chỗ sâu phía trước phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc.“Là phía Mặc cốc!”Sắc mặt Tần Ninh kinh hãi, gia tăng tốc độ, lão Vệ cùng tôm cát nhỏ cũng theo sát nút.Nhóm Thiên Đạo Nhất, Lý Dương Chiêu càng không dám qua loa.Mấy tiểu bối Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên cũng không hiểu vì sao, nhưng vẫn đuổi theo.Oanh...Lại một loạt tiếng nổ vang lên, trời đất lúc này hoàn toàn chấn động.Sắc mặt Tần Ninh càng thêm khó coi.Dường như có người cố ý muốn xông vào trong Mặc cốc.“Nếu như có người quấy rồi người ở bên trong, ta sẽ khiến các ngươi chết hết!”, Tần Ninh thấp giọng nói, sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo.Soạt soạt soạt...Cuối cùng, mười mấy người đi đến nơi sâu nhất.Ở phần cuối cung điện, có một con đường lớn nối thẳng vào trong sơn cốc.Lúc này, trước sơn cốc có một cửa vuông trắng đen, ngạo nghễ đứng thẳng. Từng bóng người đứng vững ở trước cửa sơn cốc, có mấy người phi thân lên, muốn liên kết phá vỡ cửa vào.“Các ngươi đang làm cái gì vậy?”Tần Ninh quát lên, đứng trước sơn cốc, nhìn mấy người đó.Tề U Ngữ của U Minh Tông.Vương Khiếu Lâm của Thánh Vương Phủ.Kiếm Phong Tuyết của Kiếm Các.Bao gồm cả người Hoàng Phủ gia, Vũ gia, Hoang gia, Cổ gia... cũng ở đây.

Tôm cát nhỏ cùng lão Vệ cũng cảm thấy có gì đó không đúng.

“Công tử...”, lão Vệ chắp tay nói nhỏ: “Có điều gì đó không đúng lắm, Thiên Thận cung toàn chí bảo, mà cũng phải hơn mười ngàn món, phân tán ở các cung điện...”

Tôm cát nhỏ ngắt lời: “Ta cứ tưởng năm đó ngài đã vơ vét hết rồi, không lẽ... đã có người đi vào trong Thiên Thận cung?”

“Không thể nào...”

Tần Ninh lúc này khí phách nói: “Trừ phi là trên cả cảnh giới Hóa Thần, nhưng Cửu U đại lục làm gì có ai”.

“Vậy cũng có khả năng là đến từ đại lục khác?”

Tôm cát nhỏ nói xong, thấy Tần Ninh sầm mặt, liền không nói gì nữa.

Nó biết chuyện này có ý nghĩa gì với Tần Ninh.

“Đi, đến Mặc cốc!”

Tần Ninh vung tay, dẫn mọi người xuyên qua tầng tầng cung điện, hướng về phía sâu của Thận cung.

Rầm rầm...

Đột nhiên, trong lúc mọi người đi đường, chỗ sâu phía trước phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc.

“Là phía Mặc cốc!”

Sắc mặt Tần Ninh kinh hãi, gia tăng tốc độ, lão Vệ cùng tôm cát nhỏ cũng theo sát nút.

Nhóm Thiên Đạo Nhất, Lý Dương Chiêu càng không dám qua loa.

Mấy tiểu bối Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên cũng không hiểu vì sao, nhưng vẫn đuổi theo.

Oanh...

Lại một loạt tiếng nổ vang lên, trời đất lúc này hoàn toàn chấn động.

Sắc mặt Tần Ninh càng thêm khó coi.

Dường như có người cố ý muốn xông vào trong Mặc cốc.

“Nếu như có người quấy rồi người ở bên trong, ta sẽ khiến các ngươi chết hết!”, Tần Ninh thấp giọng nói, sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo.

Soạt soạt soạt...

Cuối cùng, mười mấy người đi đến nơi sâu nhất.

Ở phần cuối cung điện, có một con đường lớn nối thẳng vào trong sơn cốc.

Lúc này, trước sơn cốc có một cửa vuông trắng đen, ngạo nghễ đứng thẳng. Từng bóng người đứng vững ở trước cửa sơn cốc, có mấy người phi thân lên, muốn liên kết phá vỡ cửa vào.

“Các ngươi đang làm cái gì vậy?”

Tần Ninh quát lên, đứng trước sơn cốc, nhìn mấy người đó.

Tề U Ngữ của U Minh Tông.

Vương Khiếu Lâm của Thánh Vương Phủ.

Kiếm Phong Tuyết của Kiếm Các.

Bao gồm cả người Hoàng Phủ gia, Vũ gia, Hoang gia, Cổ gia... cũng ở đây.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tôm cát nhỏ cùng lão Vệ cũng cảm thấy có gì đó không đúng.“Công tử...”, lão Vệ chắp tay nói nhỏ: “Có điều gì đó không đúng lắm, Thiên Thận cung toàn chí bảo, mà cũng phải hơn mười ngàn món, phân tán ở các cung điện...”Tôm cát nhỏ ngắt lời: “Ta cứ tưởng năm đó ngài đã vơ vét hết rồi, không lẽ... đã có người đi vào trong Thiên Thận cung?”“Không thể nào...”Tần Ninh lúc này khí phách nói: “Trừ phi là trên cả cảnh giới Hóa Thần, nhưng Cửu U đại lục làm gì có ai”.“Vậy cũng có khả năng là đến từ đại lục khác?”Tôm cát nhỏ nói xong, thấy Tần Ninh sầm mặt, liền không nói gì nữa.Nó biết chuyện này có ý nghĩa gì với Tần Ninh.“Đi, đến Mặc cốc!”Tần Ninh vung tay, dẫn mọi người xuyên qua tầng tầng cung điện, hướng về phía sâu của Thận cung.Rầm rầm...Đột nhiên, trong lúc mọi người đi đường, chỗ sâu phía trước phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc.“Là phía Mặc cốc!”Sắc mặt Tần Ninh kinh hãi, gia tăng tốc độ, lão Vệ cùng tôm cát nhỏ cũng theo sát nút.Nhóm Thiên Đạo Nhất, Lý Dương Chiêu càng không dám qua loa.Mấy tiểu bối Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên cũng không hiểu vì sao, nhưng vẫn đuổi theo.Oanh...Lại một loạt tiếng nổ vang lên, trời đất lúc này hoàn toàn chấn động.Sắc mặt Tần Ninh càng thêm khó coi.Dường như có người cố ý muốn xông vào trong Mặc cốc.“Nếu như có người quấy rồi người ở bên trong, ta sẽ khiến các ngươi chết hết!”, Tần Ninh thấp giọng nói, sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo.Soạt soạt soạt...Cuối cùng, mười mấy người đi đến nơi sâu nhất.Ở phần cuối cung điện, có một con đường lớn nối thẳng vào trong sơn cốc.Lúc này, trước sơn cốc có một cửa vuông trắng đen, ngạo nghễ đứng thẳng. Từng bóng người đứng vững ở trước cửa sơn cốc, có mấy người phi thân lên, muốn liên kết phá vỡ cửa vào.“Các ngươi đang làm cái gì vậy?”Tần Ninh quát lên, đứng trước sơn cốc, nhìn mấy người đó.Tề U Ngữ của U Minh Tông.Vương Khiếu Lâm của Thánh Vương Phủ.Kiếm Phong Tuyết của Kiếm Các.Bao gồm cả người Hoàng Phủ gia, Vũ gia, Hoang gia, Cổ gia... cũng ở đây.

Chương 1140: “Là phía Mặc cốc!”