“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1258: “Chém!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hạ Phương Ki lúc này quát lên: “Tần Ninh, ta không muốn giết ngươi, ngươi trả lại Cửu Hoang chiến xa cho cổ quốc Đại Hạ của ta là được, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”Hạ Phương Ki bây giờ thật sự không muốn giết Tần Ninh.Bản thân lão rùa là cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, mà lão già kia nhìn có vẻ yếu ớt nhưng ông ta lại hoàn toàn không thể nhìn thấu được thực lực của người này.Hoặc là vô cùng mạnh mẽ, hoặc là không có chút tu vi nào cả.Thế nhưng không có chút tu vi nào, có thể sao?Cho nên trong lòng ông ta vẫn có chút kiêng dè, chỉ muốn lấy lại Cửu Hoang chiến xa.“Tha cho ta một mạng? Ông quá đề cao bản thân mình rồi đấy...”Lúc này, một giọng nói ôn hoà bỗng vang lên.Tần Ninh hành động rồi!Hắn sải bước ra, lúc này, bóng người khổng lồ kia cũng chuyển động theo.Thân hình vốn bị ánh sáng tím cắt qua, giờ đang dần khôi phục lại dưới tốc độ mà mắt thường có thể thấy.Tần Ninh lúc này bước ra, nhìn về phía Hạ Phương Ki và từ từ nói: “Ta nói lời giữ lời, hy vọng ông cũng vậy, nếu không, cũng đừng trách ta vô tình”.Đoàng...Tần Ninh nói xong, vung tay lên.Đoàng.... Đoàng...Mặt đất lúc này vang lên tiếng nổ, tất cả mọi người đều cảm thấy trời đất lúc này đều bị dấu bàn tay kia bao trọn lấy.Người khổng lồ kia lúc này trực tiếp đánh ra, mà trong bàn tay đó bỗng xuất hiện một ánh kiếm.Ánh kiếm dài trăm trượng, uy năng cái thế.Nhìn kỹ lại thì ánh kiếm kia nhìn giống như chín con giao long đang buộc lại với nhau, tiếng nổ vang lên liên tục.“Chém!”Tần Ninh bước ra, một tay vung lên, một kiếm rơi xuống.Soạt....Tứ phương lúc này trực tiếp bị cắt ra.Một kiếm kia bay thẳng về phía Hạ Phương Ki.Rầm...Có âm thanh nặng nề vang lên, cả người Hạ Phương Ki lúc này bị đánh rơi xuống đất, lún xuống sâu tạo thành cái hố ngàn trượng, đáng sợ vô cùng.“Quốc quân!”“Quốc quân!”Một đám người của cổ quốc Đại Hạ đều biến đổi sắc mặt.“Giết hắn!”Nếu tính mệnh của Hạ Phương Ki bị uy hϊế͙p͙, vậy bọn họ cũng đừng mong được sống yên ổn.

Hạ Phương Ki lúc này quát lên: “Tần Ninh, ta không muốn giết ngươi, ngươi trả lại Cửu Hoang chiến xa cho cổ quốc Đại Hạ của ta là được, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”

Hạ Phương Ki bây giờ thật sự không muốn giết Tần Ninh.

Bản thân lão rùa là cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, mà lão già kia nhìn có vẻ yếu ớt nhưng ông ta lại hoàn toàn không thể nhìn thấu được thực lực của người này.

Hoặc là vô cùng mạnh mẽ, hoặc là không có chút tu vi nào cả.

Thế nhưng không có chút tu vi nào, có thể sao?

Cho nên trong lòng ông ta vẫn có chút kiêng dè, chỉ muốn lấy lại Cửu Hoang chiến xa.

“Tha cho ta một mạng? Ông quá đề cao bản thân mình rồi đấy...”

Lúc này, một giọng nói ôn hoà bỗng vang lên.

Tần Ninh hành động rồi!

Hắn sải bước ra, lúc này, bóng người khổng lồ kia cũng chuyển động theo.

Thân hình vốn bị ánh sáng tím cắt qua, giờ đang dần khôi phục lại dưới tốc độ mà mắt thường có thể thấy.

Tần Ninh lúc này bước ra, nhìn về phía Hạ Phương Ki và từ từ nói: “Ta nói lời giữ lời, hy vọng ông cũng vậy, nếu không, cũng đừng trách ta vô tình”.

Đoàng...

Tần Ninh nói xong, vung tay lên.

Đoàng.... Đoàng...

Mặt đất lúc này vang lên tiếng nổ, tất cả mọi người đều cảm thấy trời đất lúc này đều bị dấu bàn tay kia bao trọn lấy.

Người khổng lồ kia lúc này trực tiếp đánh ra, mà trong bàn tay đó bỗng xuất hiện một ánh kiếm.

Ánh kiếm dài trăm trượng, uy năng cái thế.

Nhìn kỹ lại thì ánh kiếm kia nhìn giống như chín con giao long đang buộc lại với nhau, tiếng nổ vang lên liên tục.

“Chém!”

Tần Ninh bước ra, một tay vung lên, một kiếm rơi xuống.

Soạt....

Tứ phương lúc này trực tiếp bị cắt ra.

Một kiếm kia bay thẳng về phía Hạ Phương Ki.

Rầm...

Có âm thanh nặng nề vang lên, cả người Hạ Phương Ki lúc này bị đánh rơi xuống đất, lún xuống sâu tạo thành cái hố ngàn trượng, đáng sợ vô cùng.

“Quốc quân!”

“Quốc quân!”

Một đám người của cổ quốc Đại Hạ đều biến đổi sắc mặt.

“Giết hắn!”

Nếu tính mệnh của Hạ Phương Ki bị uy hϊế͙p͙, vậy bọn họ cũng đừng mong được sống yên ổn.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hạ Phương Ki lúc này quát lên: “Tần Ninh, ta không muốn giết ngươi, ngươi trả lại Cửu Hoang chiến xa cho cổ quốc Đại Hạ của ta là được, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”Hạ Phương Ki bây giờ thật sự không muốn giết Tần Ninh.Bản thân lão rùa là cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, mà lão già kia nhìn có vẻ yếu ớt nhưng ông ta lại hoàn toàn không thể nhìn thấu được thực lực của người này.Hoặc là vô cùng mạnh mẽ, hoặc là không có chút tu vi nào cả.Thế nhưng không có chút tu vi nào, có thể sao?Cho nên trong lòng ông ta vẫn có chút kiêng dè, chỉ muốn lấy lại Cửu Hoang chiến xa.“Tha cho ta một mạng? Ông quá đề cao bản thân mình rồi đấy...”Lúc này, một giọng nói ôn hoà bỗng vang lên.Tần Ninh hành động rồi!Hắn sải bước ra, lúc này, bóng người khổng lồ kia cũng chuyển động theo.Thân hình vốn bị ánh sáng tím cắt qua, giờ đang dần khôi phục lại dưới tốc độ mà mắt thường có thể thấy.Tần Ninh lúc này bước ra, nhìn về phía Hạ Phương Ki và từ từ nói: “Ta nói lời giữ lời, hy vọng ông cũng vậy, nếu không, cũng đừng trách ta vô tình”.Đoàng...Tần Ninh nói xong, vung tay lên.Đoàng.... Đoàng...Mặt đất lúc này vang lên tiếng nổ, tất cả mọi người đều cảm thấy trời đất lúc này đều bị dấu bàn tay kia bao trọn lấy.Người khổng lồ kia lúc này trực tiếp đánh ra, mà trong bàn tay đó bỗng xuất hiện một ánh kiếm.Ánh kiếm dài trăm trượng, uy năng cái thế.Nhìn kỹ lại thì ánh kiếm kia nhìn giống như chín con giao long đang buộc lại với nhau, tiếng nổ vang lên liên tục.“Chém!”Tần Ninh bước ra, một tay vung lên, một kiếm rơi xuống.Soạt....Tứ phương lúc này trực tiếp bị cắt ra.Một kiếm kia bay thẳng về phía Hạ Phương Ki.Rầm...Có âm thanh nặng nề vang lên, cả người Hạ Phương Ki lúc này bị đánh rơi xuống đất, lún xuống sâu tạo thành cái hố ngàn trượng, đáng sợ vô cùng.“Quốc quân!”“Quốc quân!”Một đám người của cổ quốc Đại Hạ đều biến đổi sắc mặt.“Giết hắn!”Nếu tính mệnh của Hạ Phương Ki bị uy hϊế͙p͙, vậy bọn họ cũng đừng mong được sống yên ổn.

Chương 1258: “Chém!”