“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1316: Nếu con mệt thì về nhà đi!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhị thúc được quá chứ!Hoa mai nở lần hai.Tần Ninh lúc này không khỏi bật cười trong lòng.“Tần Kỳ!”Tần Ninh vỗ đầu cậu bé, mỉm cười.“Sau này, Ninh ca ca sẽ chờ đệ vượt qua ta”.“Vâng!”Lúc này, tại võ trường.Một nhóm đệ tử Tần gia nhìn thấy Tần Ninh thì kinh ngạc không thôi.Ở nơi này, rất nhiều người vẫn chỉ còn là trẻ con khi Tần Ninh rời nhà vào bốn, năm năm trước.Hiện nay mới nhìn thấy nhân vật truyền kỳ của Tần gia.Nhân vật nổi danh thượng quốc Bắc Minh, bởi vậy ai cũng hơi sững sờ.“Ninh nhi!”Một tiếng gọi vào lúc này vang lên.Tần Thương Sinh cất bước tiến tới.Tần Thương Sinh lúc này đã đạt cảnh giới Linh Đài, cũng là cao thủ hàng đầu trong thành Lăng Vân.Ông ấy mặc hoa phục, nhìn cũng không khác bốn, năm năm trước là mấy.“Cha!”“Đại bá!”Tần Thương Sinh lúc này bước nhanh tới, nhìn Tần Ninh, ánh mắt vui mừng không thôi.“Tản hết cả đi”.Tần Thương Sinh lúc này không khỏi nói: “Ninh nhi vừa về, chắc là mệt lắm, hôm nay mọi người cũng nghỉ ngơi thỏa thích đi!”Một đám đệ tử cũng hoan hô không ngớt, nhưng làm gì có ai chịu rời đi.Mấy người đi theo Tần Ninh vào đại sảnh, ai cũng vây quanh bên ngoài, nhìn Tần Ninh.“Ninh nhi, tóc của con...”“Không sao đâu cha, tu luyện gặp chút ngã rẽ mà thôi, không đáng ngại”.Tần Ninh thoải mái nói: “Mà tóc trắng cũng rất xuất sắc mà cha nhỉ?”“Nhóc thối, ở bên ngoài chịu khổ không ít phải không?”Tần Thương Sinh lo lắng nói: “Bên trong Cửu U, tông môn san sát, nguy cơ tứ phía, nếu con mệt thì về nhà đi!”“Tuy cha không mạnh bằng con, nhưng kẻ nào dám ức hϊế͙p͙ con, cha cũng sẽ không cho phép!”“Đúng đó, Ninh nhi!”Tần Viễn Sơn cũng nói: “Ở bên ngoài vất vả thì về nhà đi, hai chúng ta tuy không có nhiều tác dụng, nhưng cũng sẽ liều mạng bảo vệ cháu”.

Nhị thúc được quá chứ!

Hoa mai nở lần hai.

Tần Ninh lúc này không khỏi bật cười trong lòng.

“Tần Kỳ!”

Tần Ninh vỗ đầu cậu bé, mỉm cười.

“Sau này, Ninh ca ca sẽ chờ đệ vượt qua ta”.

“Vâng!”

Lúc này, tại võ trường.

Một nhóm đệ tử Tần gia nhìn thấy Tần Ninh thì kinh ngạc không thôi.

Ở nơi này, rất nhiều người vẫn chỉ còn là trẻ con khi Tần Ninh rời nhà vào bốn, năm năm trước.

Hiện nay mới nhìn thấy nhân vật truyền kỳ của Tần gia.

Nhân vật nổi danh thượng quốc Bắc Minh, bởi vậy ai cũng hơi sững sờ.

“Ninh nhi!”

Một tiếng gọi vào lúc này vang lên.

Tần Thương Sinh cất bước tiến tới.

Tần Thương Sinh lúc này đã đạt cảnh giới Linh Đài, cũng là cao thủ hàng đầu trong thành Lăng Vân.

Ông ấy mặc hoa phục, nhìn cũng không khác bốn, năm năm trước là mấy.

“Cha!”

“Đại bá!”

Tần Thương Sinh lúc này bước nhanh tới, nhìn Tần Ninh, ánh mắt vui mừng không thôi.

“Tản hết cả đi”.

Tần Thương Sinh lúc này không khỏi nói: “Ninh nhi vừa về, chắc là mệt lắm, hôm nay mọi người cũng nghỉ ngơi thỏa thích đi!”

Một đám đệ tử cũng hoan hô không ngớt, nhưng làm gì có ai chịu rời đi.

Mấy người đi theo Tần Ninh vào đại sảnh, ai cũng vây quanh bên ngoài, nhìn Tần Ninh.

“Ninh nhi, tóc của con...”

“Không sao đâu cha, tu luyện gặp chút ngã rẽ mà thôi, không đáng ngại”.

Tần Ninh thoải mái nói: “Mà tóc trắng cũng rất xuất sắc mà cha nhỉ?”

“Nhóc thối, ở bên ngoài chịu khổ không ít phải không?”

Tần Thương Sinh lo lắng nói: “Bên trong Cửu U, tông môn san sát, nguy cơ tứ phía, nếu con mệt thì về nhà đi!”

“Tuy cha không mạnh bằng con, nhưng kẻ nào dám ức hϊế͙p͙ con, cha cũng sẽ không cho phép!”

“Đúng đó, Ninh nhi!”

Tần Viễn Sơn cũng nói: “Ở bên ngoài vất vả thì về nhà đi, hai chúng ta tuy không có nhiều tác dụng, nhưng cũng sẽ liều mạng bảo vệ cháu”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhị thúc được quá chứ!Hoa mai nở lần hai.Tần Ninh lúc này không khỏi bật cười trong lòng.“Tần Kỳ!”Tần Ninh vỗ đầu cậu bé, mỉm cười.“Sau này, Ninh ca ca sẽ chờ đệ vượt qua ta”.“Vâng!”Lúc này, tại võ trường.Một nhóm đệ tử Tần gia nhìn thấy Tần Ninh thì kinh ngạc không thôi.Ở nơi này, rất nhiều người vẫn chỉ còn là trẻ con khi Tần Ninh rời nhà vào bốn, năm năm trước.Hiện nay mới nhìn thấy nhân vật truyền kỳ của Tần gia.Nhân vật nổi danh thượng quốc Bắc Minh, bởi vậy ai cũng hơi sững sờ.“Ninh nhi!”Một tiếng gọi vào lúc này vang lên.Tần Thương Sinh cất bước tiến tới.Tần Thương Sinh lúc này đã đạt cảnh giới Linh Đài, cũng là cao thủ hàng đầu trong thành Lăng Vân.Ông ấy mặc hoa phục, nhìn cũng không khác bốn, năm năm trước là mấy.“Cha!”“Đại bá!”Tần Thương Sinh lúc này bước nhanh tới, nhìn Tần Ninh, ánh mắt vui mừng không thôi.“Tản hết cả đi”.Tần Thương Sinh lúc này không khỏi nói: “Ninh nhi vừa về, chắc là mệt lắm, hôm nay mọi người cũng nghỉ ngơi thỏa thích đi!”Một đám đệ tử cũng hoan hô không ngớt, nhưng làm gì có ai chịu rời đi.Mấy người đi theo Tần Ninh vào đại sảnh, ai cũng vây quanh bên ngoài, nhìn Tần Ninh.“Ninh nhi, tóc của con...”“Không sao đâu cha, tu luyện gặp chút ngã rẽ mà thôi, không đáng ngại”.Tần Ninh thoải mái nói: “Mà tóc trắng cũng rất xuất sắc mà cha nhỉ?”“Nhóc thối, ở bên ngoài chịu khổ không ít phải không?”Tần Thương Sinh lo lắng nói: “Bên trong Cửu U, tông môn san sát, nguy cơ tứ phía, nếu con mệt thì về nhà đi!”“Tuy cha không mạnh bằng con, nhưng kẻ nào dám ức hϊế͙p͙ con, cha cũng sẽ không cho phép!”“Đúng đó, Ninh nhi!”Tần Viễn Sơn cũng nói: “Ở bên ngoài vất vả thì về nhà đi, hai chúng ta tuy không có nhiều tác dụng, nhưng cũng sẽ liều mạng bảo vệ cháu”.

Chương 1316: Nếu con mệt thì về nhà đi!”