“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1319: “Thật là nực cười”.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy ngày trước, Tần Ninh đã giảng giải với bọn họ rồi.Cổ quốc, đó là sự tồn tại hơn cả bốn tông môn lớn, hơn cả thế gia cổ, nội tình mạnh mẽ đến đáng sợ.Tần Ninh dường như có nói, hắn từng bắt bẻ lại quốc quân cổ quốc.Không lẽ đây là cổ quốc Đại Hạ?Không lẽ người của cổ quốc Đại Hạ đến báo thù?Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn trong lúc nhất thời suy nghĩ rất nhiều.Tần Ninh về Tần gia một mình, bên cạnh không có hộ vệ hay cao thủ đi theo.Một khi những người đó tấn công thì chắc chắn sẽ phải chịu thiệt.Tần Thương Sinh lúc này lấy dũng khí nói: “Con trai Tần Ninh của ta không ở trong nhà”.“Lão già, ông lừa ta à?”Hạ Phưởng Kiệt giễu cợt nói: “Ta đã nghe ngóng rồi, sau khi Tần Ninh quay về Bắc Minh thì đến thành Lăng Vân, chưa từng rời đi”.“Bớt dài dòng, mau bảo Tần Ninh xuất hiện đi”.“Hôm nay Tần Ninh vừa rời đi rồi!”Tần Thương Sinh kiên quyết đáp.Bất kể thế nào cũng không thể để Tần Ninh xuất hiện được.Ai mà biết những kẻ này sẽ làm gì?“Cho mặt mũi mà không chịu à?”Hạ Phưởng Kiệt lúc này bước ra, Tử Linh Diên Điểu thét dài một tiếng.Vù...Tiếng gió rít gào, bầu trời biến sắc.Phanh...Một tiếng đổ vỡ vào lúc này vang lên.Bảng hiệu Tần phủ lúc này chợt rơi xuống.Sắc mặt Tần Thương Sinh thay đổi: “Đây là biển hiệu bệ hạ Bắc Minh ban cho, ngươi làm sao mà vô lý như vậy?”“Ta đã nói với ngươi rồi, con trai ta không ở trong phủ, ngươi còn muốn thế nào nữa?”Hạ Phưởng Kiệt không thèm để ý.“Lão nhà quê, ta đã cho ông cơ hội rất lớn rồi đấy, ông không biết trân trọng thì đừng trách ta đại khai sát giới!”Hạ Phưởng Kiệt kiêu căng vô cùng, thần thái ngạo mạn.“Hôm nay Tần Ninh nhất định phải trả lại Cửu Hoang chiến xa của cổ quốc Đại Hạ, nếu không thì, Tần gia nhà ông đừng mong sống sót”.“Ngũ ca, huynh đừng dọa người ta nữa”.“Đúng vậy đó, dù sao bọn họ cũng là loại thiển cận mà!”Hạ Vũ và Hạ Điệp lúc này cười đến run rẩy.

Mấy ngày trước, Tần Ninh đã giảng giải với bọn họ rồi.

Cổ quốc, đó là sự tồn tại hơn cả bốn tông môn lớn, hơn cả thế gia cổ, nội tình mạnh mẽ đến đáng sợ.

Tần Ninh dường như có nói, hắn từng bắt bẻ lại quốc quân cổ quốc.

Không lẽ đây là cổ quốc Đại Hạ?

Không lẽ người của cổ quốc Đại Hạ đến báo thù?

Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn trong lúc nhất thời suy nghĩ rất nhiều.

Tần Ninh về Tần gia một mình, bên cạnh không có hộ vệ hay cao thủ đi theo.

Một khi những người đó tấn công thì chắc chắn sẽ phải chịu thiệt.

Tần Thương Sinh lúc này lấy dũng khí nói: “Con trai Tần Ninh của ta không ở trong nhà”.

“Lão già, ông lừa ta à?”

Hạ Phưởng Kiệt giễu cợt nói: “Ta đã nghe ngóng rồi, sau khi Tần Ninh quay về Bắc Minh thì đến thành Lăng Vân, chưa từng rời đi”.

“Bớt dài dòng, mau bảo Tần Ninh xuất hiện đi”.

“Hôm nay Tần Ninh vừa rời đi rồi!”

Tần Thương Sinh kiên quyết đáp.

Bất kể thế nào cũng không thể để Tần Ninh xuất hiện được.

Ai mà biết những kẻ này sẽ làm gì?

“Cho mặt mũi mà không chịu à?”

Hạ Phưởng Kiệt lúc này bước ra, Tử Linh Diên Điểu thét dài một tiếng.

Vù...

Tiếng gió rít gào, bầu trời biến sắc.

Phanh...

Một tiếng đổ vỡ vào lúc này vang lên.

Bảng hiệu Tần phủ lúc này chợt rơi xuống.

Sắc mặt Tần Thương Sinh thay đổi: “Đây là biển hiệu bệ hạ Bắc Minh ban cho, ngươi làm sao mà vô lý như vậy?”

“Ta đã nói với ngươi rồi, con trai ta không ở trong phủ, ngươi còn muốn thế nào nữa?”

Hạ Phưởng Kiệt không thèm để ý.

“Lão nhà quê, ta đã cho ông cơ hội rất lớn rồi đấy, ông không biết trân trọng thì đừng trách ta đại khai sát giới!”

Hạ Phưởng Kiệt kiêu căng vô cùng, thần thái ngạo mạn.

“Hôm nay Tần Ninh nhất định phải trả lại Cửu Hoang chiến xa của cổ quốc Đại Hạ, nếu không thì, Tần gia nhà ông đừng mong sống sót”.

“Ngũ ca, huynh đừng dọa người ta nữa”.

“Đúng vậy đó, dù sao bọn họ cũng là loại thiển cận mà!”

Hạ Vũ và Hạ Điệp lúc này cười đến run rẩy.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy ngày trước, Tần Ninh đã giảng giải với bọn họ rồi.Cổ quốc, đó là sự tồn tại hơn cả bốn tông môn lớn, hơn cả thế gia cổ, nội tình mạnh mẽ đến đáng sợ.Tần Ninh dường như có nói, hắn từng bắt bẻ lại quốc quân cổ quốc.Không lẽ đây là cổ quốc Đại Hạ?Không lẽ người của cổ quốc Đại Hạ đến báo thù?Tần Thương Sinh và Tần Viễn Sơn trong lúc nhất thời suy nghĩ rất nhiều.Tần Ninh về Tần gia một mình, bên cạnh không có hộ vệ hay cao thủ đi theo.Một khi những người đó tấn công thì chắc chắn sẽ phải chịu thiệt.Tần Thương Sinh lúc này lấy dũng khí nói: “Con trai Tần Ninh của ta không ở trong nhà”.“Lão già, ông lừa ta à?”Hạ Phưởng Kiệt giễu cợt nói: “Ta đã nghe ngóng rồi, sau khi Tần Ninh quay về Bắc Minh thì đến thành Lăng Vân, chưa từng rời đi”.“Bớt dài dòng, mau bảo Tần Ninh xuất hiện đi”.“Hôm nay Tần Ninh vừa rời đi rồi!”Tần Thương Sinh kiên quyết đáp.Bất kể thế nào cũng không thể để Tần Ninh xuất hiện được.Ai mà biết những kẻ này sẽ làm gì?“Cho mặt mũi mà không chịu à?”Hạ Phưởng Kiệt lúc này bước ra, Tử Linh Diên Điểu thét dài một tiếng.Vù...Tiếng gió rít gào, bầu trời biến sắc.Phanh...Một tiếng đổ vỡ vào lúc này vang lên.Bảng hiệu Tần phủ lúc này chợt rơi xuống.Sắc mặt Tần Thương Sinh thay đổi: “Đây là biển hiệu bệ hạ Bắc Minh ban cho, ngươi làm sao mà vô lý như vậy?”“Ta đã nói với ngươi rồi, con trai ta không ở trong phủ, ngươi còn muốn thế nào nữa?”Hạ Phưởng Kiệt không thèm để ý.“Lão nhà quê, ta đã cho ông cơ hội rất lớn rồi đấy, ông không biết trân trọng thì đừng trách ta đại khai sát giới!”Hạ Phưởng Kiệt kiêu căng vô cùng, thần thái ngạo mạn.“Hôm nay Tần Ninh nhất định phải trả lại Cửu Hoang chiến xa của cổ quốc Đại Hạ, nếu không thì, Tần gia nhà ông đừng mong sống sót”.“Ngũ ca, huynh đừng dọa người ta nữa”.“Đúng vậy đó, dù sao bọn họ cũng là loại thiển cận mà!”Hạ Vũ và Hạ Điệp lúc này cười đến run rẩy.

Chương 1319: “Thật là nực cười”.