“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1325: “Tần tông chủ!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Vị này chắc là Tần trưởng tộc nhỉ”.Hạ Phương Ki khách sáo nói: “Con trai ta lỗ mãng, tại hạ Hạ Phương Ki của cổ quốc Đại Hạ thay con trai xin lỗi”.Tần Thương Sinh lúc này có cảm giác được chiều mà sợ.Đừng nói là đế vương cổ quốc.Cho dù là hoàng đế Minh Ung của thượng quốc Bắc Minh hiện nay xin lỗi ông ấy thì ông ấy cũng không dám nghĩ đến.“Không sao...”“Ông đừng xin lỗi vội!”Tần Ninh kéo tay cha mình, nhìn Hạ Phương Ki.“Chờ con trai ông treo bảng hiệu xong thì xin lỗi xong cũng không muộn”.Sắc mặt Hạ Phương Ki cứng lại, mà lão già bên cạnh thì tỏ vẻ không vui.“Tần tông chủ, xin hãy tìm chỗ khoan dung mà độ lượng!”Lão già lúc này trầm giọng nói: “Đế vương của cổ quốc Đại Hạ đích thân tới xin lỗi, ngươi đừng không biết trời cao đất dày!”“Phải biết rằng, Tần gia ngươi cũng chỉ là một gia tộc nhỏ ở một góc đại lục thôi, không thể sánh bằng cổ quốc Đại Hạ đâu!”Lời này nói ra, mấy người đàn ông đi theo Hạ Phương Ki đều động sát khí.Không có một ai là dưới cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển.Tần Ninh nghe vậy thì nhướng mày lên.“Nói như vậy, ngũ hoàng tử khua chiêng gõ trống đến đây giễu võ dương oai, cổ quốc Đại Hạ các người không những không xin lỗi, mà Tần gia chúng ta còn phải xin lỗi các người, cảm tạ mang ơn?”Giọng nói Tần Ninh cũng không hề dễ chịu.“Vốn là như vậy!”Lão già hừ nói: “Quyền uy của cổ quốc Đại Hạ không cho phép kẻ khác khinh nhờn. Tần tông chủ, ngươi chớ quên, uy phong ngươi khoe ra là nhờ việc dựa vào Cửu Hoang chiến xa của cổ quốc Đại Hạ chúng ta”.“Hạ Tứ gia, đừng nói nữa...”Hạ Phương Ki nhìn Tần Ninh, cười nịnh: “Đây là Tứ Vương thúc của ta, thật sự xin lỗi”.“Hạ Phương Ki, ngươi là đế vương cổ quốc, phải biết, có vài chuyện không thể nhượng bộ!”“Đường đường là cổ quốc Đại Hạ ta, sao có thể cúi đầu trước người khác?”Hạ Tứ gia kia lúc này cực kỳ khí phách.Hạ Á Quang là Vương gia đời trước, lại còn là tứ thúc của đương kim hoàng đế, coi như hoàng đế làm sai, lão ta cũng có thể dạy dỗ.Lúc này, sao lão ta có thể cho phép một con em của gia tộc nhỏ như Tần Ninh hô phong hoán vũ mấy lần, liền coi chính mình là vua của Cửu U chứ?Hạ Phương Ki lúc này rất bất đắc dĩ.Ông ta hay tin Hạ Phưởng Kiệt xuất hiện, liền bết chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.Vị Tứ gia này cũng nằng nặc đòi theo.
“Vị này chắc là Tần trưởng tộc nhỉ”.
Hạ Phương Ki khách sáo nói: “Con trai ta lỗ mãng, tại hạ Hạ Phương Ki của cổ quốc Đại Hạ thay con trai xin lỗi”.
Tần Thương Sinh lúc này có cảm giác được chiều mà sợ.
Đừng nói là đế vương cổ quốc.
Cho dù là hoàng đế Minh Ung của thượng quốc Bắc Minh hiện nay xin lỗi ông ấy thì ông ấy cũng không dám nghĩ đến.
“Không sao...”
“Ông đừng xin lỗi vội!”
Tần Ninh kéo tay cha mình, nhìn Hạ Phương Ki.
“Chờ con trai ông treo bảng hiệu xong thì xin lỗi xong cũng không muộn”.
Sắc mặt Hạ Phương Ki cứng lại, mà lão già bên cạnh thì tỏ vẻ không vui.
“Tần tông chủ, xin hãy tìm chỗ khoan dung mà độ lượng!”
Lão già lúc này trầm giọng nói: “Đế vương của cổ quốc Đại Hạ đích thân tới xin lỗi, ngươi đừng không biết trời cao đất dày!”
“Phải biết rằng, Tần gia ngươi cũng chỉ là một gia tộc nhỏ ở một góc đại lục thôi, không thể sánh bằng cổ quốc Đại Hạ đâu!”
Lời này nói ra, mấy người đàn ông đi theo Hạ Phương Ki đều động sát khí.
Không có một ai là dưới cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển.
Tần Ninh nghe vậy thì nhướng mày lên.
“Nói như vậy, ngũ hoàng tử khua chiêng gõ trống đến đây giễu võ dương oai, cổ quốc Đại Hạ các người không những không xin lỗi, mà Tần gia chúng ta còn phải xin lỗi các người, cảm tạ mang ơn?”
Giọng nói Tần Ninh cũng không hề dễ chịu.
“Vốn là như vậy!”
Lão già hừ nói: “Quyền uy của cổ quốc Đại Hạ không cho phép kẻ khác khinh nhờn. Tần tông chủ, ngươi chớ quên, uy phong ngươi khoe ra là nhờ việc dựa vào Cửu Hoang chiến xa của cổ quốc Đại Hạ chúng ta”.
“Hạ Tứ gia, đừng nói nữa...”
Hạ Phương Ki nhìn Tần Ninh, cười nịnh: “Đây là Tứ Vương thúc của ta, thật sự xin lỗi”.
“Hạ Phương Ki, ngươi là đế vương cổ quốc, phải biết, có vài chuyện không thể nhượng bộ!”
“Đường đường là cổ quốc Đại Hạ ta, sao có thể cúi đầu trước người khác?”
Hạ Tứ gia kia lúc này cực kỳ khí phách.
Hạ Á Quang là Vương gia đời trước, lại còn là tứ thúc của đương kim hoàng đế, coi như hoàng đế làm sai, lão ta cũng có thể dạy dỗ.
Lúc này, sao lão ta có thể cho phép một con em của gia tộc nhỏ như Tần Ninh hô phong hoán vũ mấy lần, liền coi chính mình là vua của Cửu U chứ?
Hạ Phương Ki lúc này rất bất đắc dĩ.
Ông ta hay tin Hạ Phưởng Kiệt xuất hiện, liền bết chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Vị Tứ gia này cũng nằng nặc đòi theo.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Vị này chắc là Tần trưởng tộc nhỉ”.Hạ Phương Ki khách sáo nói: “Con trai ta lỗ mãng, tại hạ Hạ Phương Ki của cổ quốc Đại Hạ thay con trai xin lỗi”.Tần Thương Sinh lúc này có cảm giác được chiều mà sợ.Đừng nói là đế vương cổ quốc.Cho dù là hoàng đế Minh Ung của thượng quốc Bắc Minh hiện nay xin lỗi ông ấy thì ông ấy cũng không dám nghĩ đến.“Không sao...”“Ông đừng xin lỗi vội!”Tần Ninh kéo tay cha mình, nhìn Hạ Phương Ki.“Chờ con trai ông treo bảng hiệu xong thì xin lỗi xong cũng không muộn”.Sắc mặt Hạ Phương Ki cứng lại, mà lão già bên cạnh thì tỏ vẻ không vui.“Tần tông chủ, xin hãy tìm chỗ khoan dung mà độ lượng!”Lão già lúc này trầm giọng nói: “Đế vương của cổ quốc Đại Hạ đích thân tới xin lỗi, ngươi đừng không biết trời cao đất dày!”“Phải biết rằng, Tần gia ngươi cũng chỉ là một gia tộc nhỏ ở một góc đại lục thôi, không thể sánh bằng cổ quốc Đại Hạ đâu!”Lời này nói ra, mấy người đàn ông đi theo Hạ Phương Ki đều động sát khí.Không có một ai là dưới cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển.Tần Ninh nghe vậy thì nhướng mày lên.“Nói như vậy, ngũ hoàng tử khua chiêng gõ trống đến đây giễu võ dương oai, cổ quốc Đại Hạ các người không những không xin lỗi, mà Tần gia chúng ta còn phải xin lỗi các người, cảm tạ mang ơn?”Giọng nói Tần Ninh cũng không hề dễ chịu.“Vốn là như vậy!”Lão già hừ nói: “Quyền uy của cổ quốc Đại Hạ không cho phép kẻ khác khinh nhờn. Tần tông chủ, ngươi chớ quên, uy phong ngươi khoe ra là nhờ việc dựa vào Cửu Hoang chiến xa của cổ quốc Đại Hạ chúng ta”.“Hạ Tứ gia, đừng nói nữa...”Hạ Phương Ki nhìn Tần Ninh, cười nịnh: “Đây là Tứ Vương thúc của ta, thật sự xin lỗi”.“Hạ Phương Ki, ngươi là đế vương cổ quốc, phải biết, có vài chuyện không thể nhượng bộ!”“Đường đường là cổ quốc Đại Hạ ta, sao có thể cúi đầu trước người khác?”Hạ Tứ gia kia lúc này cực kỳ khí phách.Hạ Á Quang là Vương gia đời trước, lại còn là tứ thúc của đương kim hoàng đế, coi như hoàng đế làm sai, lão ta cũng có thể dạy dỗ.Lúc này, sao lão ta có thể cho phép một con em của gia tộc nhỏ như Tần Ninh hô phong hoán vũ mấy lần, liền coi chính mình là vua của Cửu U chứ?Hạ Phương Ki lúc này rất bất đắc dĩ.Ông ta hay tin Hạ Phưởng Kiệt xuất hiện, liền bết chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.Vị Tứ gia này cũng nằng nặc đòi theo.