“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1352: “Ngươi đột phá cảnh giới Thông Thiên tứ bộ?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dường như phân nửa số người hai mươi tuổi ở Cửu U đại lục đạt đến cảnh giới Thông Thiên đều đi theo Tần Ninh cả: Lý Nhất Phàm, Kiếm Tiểu Minh, Thiên Linh Lung và Thẩm Văn Hiên.Mà cũng chính vì thế mà bọn họ được xưng là Thanh Vân Tứ Kiệt.Có thể nói, nhóm tuổi trẻ Cửu U đại lục chắc chắn khó sánh kịp bốn người Lý Nhất Phàm.Đây cũng là lý do vì sao Tần Ninh cho bọn họ gánh vác chức vụ viện trưởng mỗi viện.Mặc Vũ Nhu chừng ấy tuổi mà đã đạt cảnh giới Thông Thiên nhị bộ, có thể nói là thực lực phi phàm.“Cũng tốt, Trường Sinh đường mấy năm nay đời sau kém hơn đời trước. Để ta xem xem Mặc Vũ Nhu thiên chi kiêu nữ của Trường Sinh đường rốt cuộc có năng lực gì!”Đỗ Tiển cười khẩy, trực tiếp sải bước ra.Một chưởng đánh ra, một sóng linh khí cuồn cuộn nghiền ép.Mặc Vũ Nhu lúc này cũng không nhượng bộ, xông thẳng tới.Phanh...Hai bóng người đối mặt, một tiếng vang phát ra.Sắc mặt Mặc Vũ Nhu trắng bệch, lùi lại một bước.Rầm...Bước chân đột nhiên hạ xuống, mặt đất nứt ra.Sắc mặt Mặc Vũ Nhu tái đi, phun ra một ngụm máu tươi.Một chiêu phân cao thấp!Đỗ Tiển, cảnh giới Thông Thiên tứ bộ.Mặc Vũ Nhu tuy là cảnh giới Thông Thiên nhị bộ, cũng không phải đối thủ.“Ngươi đột phá cảnh giới Thông Thiên tứ bộ?”Mặc Vũ Nhu ngạc nhiên nói.“Khốn kiếp!”Mặc Phong hừ một tiếng, đi thẳng ra.“Ca, đừng lên!”“Xì, cảnh giới Thông Thiên tam bộ ở trước mặt ta cũng không có tư cách ngạo mạn đâu!”Đỗ Tiển cười giễu, lóe lên một cái rồi xuất hiện phía sau Mặc Phong.Hắn ta đá ra, phịch một tiếng, Mặc Phong té ngã xuống đất, đệ tử Thiên Thánh đường ở bên cạnh tức thì bật cười ha hả.“Trường Sinh đường, quả nhiên là đời sau không bằng đời trước”.“Khà khà, ta thấy là thêm trăm năm hay ngàn năm nữa thì chắc Trường Sinh đường cũng chẳng cần tồn tại tiếp đuâ”.“Sư huynh Đỗ Tiển giỏi quá, hai anh em này thuộc nhóm mười người đứng đầu Trường Sinh đường đấy, thế mà chẳng bằng được sư huynh Đỗ Tiển”.“Đó là đương nhiên, mặc dù nói sư huynh Đỗ Tiển xếp hạng mười bốn trong Thiên Thánh đường, nhưng còn mạnh hơn số một của Trường Sinh đường ấy chứ”.
Dường như phân nửa số người hai mươi tuổi ở Cửu U đại lục đạt đến cảnh giới Thông Thiên đều đi theo Tần Ninh cả: Lý Nhất Phàm, Kiếm Tiểu Minh, Thiên Linh Lung và Thẩm Văn Hiên.
Mà cũng chính vì thế mà bọn họ được xưng là Thanh Vân Tứ Kiệt.
Có thể nói, nhóm tuổi trẻ Cửu U đại lục chắc chắn khó sánh kịp bốn người Lý Nhất Phàm.
Đây cũng là lý do vì sao Tần Ninh cho bọn họ gánh vác chức vụ viện trưởng mỗi viện.
Mặc Vũ Nhu chừng ấy tuổi mà đã đạt cảnh giới Thông Thiên nhị bộ, có thể nói là thực lực phi phàm.
“Cũng tốt, Trường Sinh đường mấy năm nay đời sau kém hơn đời trước. Để ta xem xem Mặc Vũ Nhu thiên chi kiêu nữ của Trường Sinh đường rốt cuộc có năng lực gì!”
Đỗ Tiển cười khẩy, trực tiếp sải bước ra.
Một chưởng đánh ra, một sóng linh khí cuồn cuộn nghiền ép.
Mặc Vũ Nhu lúc này cũng không nhượng bộ, xông thẳng tới.
Phanh...
Hai bóng người đối mặt, một tiếng vang phát ra.
Sắc mặt Mặc Vũ Nhu trắng bệch, lùi lại một bước.
Rầm...
Bước chân đột nhiên hạ xuống, mặt đất nứt ra.
Sắc mặt Mặc Vũ Nhu tái đi, phun ra một ngụm máu tươi.
Một chiêu phân cao thấp!
Đỗ Tiển, cảnh giới Thông Thiên tứ bộ.
Mặc Vũ Nhu tuy là cảnh giới Thông Thiên nhị bộ, cũng không phải đối thủ.
“Ngươi đột phá cảnh giới Thông Thiên tứ bộ?”
Mặc Vũ Nhu ngạc nhiên nói.
“Khốn kiếp!”
Mặc Phong hừ một tiếng, đi thẳng ra.
“Ca, đừng lên!”
“Xì, cảnh giới Thông Thiên tam bộ ở trước mặt ta cũng không có tư cách ngạo mạn đâu!”
Đỗ Tiển cười giễu, lóe lên một cái rồi xuất hiện phía sau Mặc Phong.
Hắn ta đá ra, phịch một tiếng, Mặc Phong té ngã xuống đất, đệ tử Thiên Thánh đường ở bên cạnh tức thì bật cười ha hả.
“Trường Sinh đường, quả nhiên là đời sau không bằng đời trước”.
“Khà khà, ta thấy là thêm trăm năm hay ngàn năm nữa thì chắc Trường Sinh đường cũng chẳng cần tồn tại tiếp đuâ”.
“Sư huynh Đỗ Tiển giỏi quá, hai anh em này thuộc nhóm mười người đứng đầu Trường Sinh đường đấy, thế mà chẳng bằng được sư huynh Đỗ Tiển”.
“Đó là đương nhiên, mặc dù nói sư huynh Đỗ Tiển xếp hạng mười bốn trong Thiên Thánh đường, nhưng còn mạnh hơn số một của Trường Sinh đường ấy chứ”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dường như phân nửa số người hai mươi tuổi ở Cửu U đại lục đạt đến cảnh giới Thông Thiên đều đi theo Tần Ninh cả: Lý Nhất Phàm, Kiếm Tiểu Minh, Thiên Linh Lung và Thẩm Văn Hiên.Mà cũng chính vì thế mà bọn họ được xưng là Thanh Vân Tứ Kiệt.Có thể nói, nhóm tuổi trẻ Cửu U đại lục chắc chắn khó sánh kịp bốn người Lý Nhất Phàm.Đây cũng là lý do vì sao Tần Ninh cho bọn họ gánh vác chức vụ viện trưởng mỗi viện.Mặc Vũ Nhu chừng ấy tuổi mà đã đạt cảnh giới Thông Thiên nhị bộ, có thể nói là thực lực phi phàm.“Cũng tốt, Trường Sinh đường mấy năm nay đời sau kém hơn đời trước. Để ta xem xem Mặc Vũ Nhu thiên chi kiêu nữ của Trường Sinh đường rốt cuộc có năng lực gì!”Đỗ Tiển cười khẩy, trực tiếp sải bước ra.Một chưởng đánh ra, một sóng linh khí cuồn cuộn nghiền ép.Mặc Vũ Nhu lúc này cũng không nhượng bộ, xông thẳng tới.Phanh...Hai bóng người đối mặt, một tiếng vang phát ra.Sắc mặt Mặc Vũ Nhu trắng bệch, lùi lại một bước.Rầm...Bước chân đột nhiên hạ xuống, mặt đất nứt ra.Sắc mặt Mặc Vũ Nhu tái đi, phun ra một ngụm máu tươi.Một chiêu phân cao thấp!Đỗ Tiển, cảnh giới Thông Thiên tứ bộ.Mặc Vũ Nhu tuy là cảnh giới Thông Thiên nhị bộ, cũng không phải đối thủ.“Ngươi đột phá cảnh giới Thông Thiên tứ bộ?”Mặc Vũ Nhu ngạc nhiên nói.“Khốn kiếp!”Mặc Phong hừ một tiếng, đi thẳng ra.“Ca, đừng lên!”“Xì, cảnh giới Thông Thiên tam bộ ở trước mặt ta cũng không có tư cách ngạo mạn đâu!”Đỗ Tiển cười giễu, lóe lên một cái rồi xuất hiện phía sau Mặc Phong.Hắn ta đá ra, phịch một tiếng, Mặc Phong té ngã xuống đất, đệ tử Thiên Thánh đường ở bên cạnh tức thì bật cười ha hả.“Trường Sinh đường, quả nhiên là đời sau không bằng đời trước”.“Khà khà, ta thấy là thêm trăm năm hay ngàn năm nữa thì chắc Trường Sinh đường cũng chẳng cần tồn tại tiếp đuâ”.“Sư huynh Đỗ Tiển giỏi quá, hai anh em này thuộc nhóm mười người đứng đầu Trường Sinh đường đấy, thế mà chẳng bằng được sư huynh Đỗ Tiển”.“Đó là đương nhiên, mặc dù nói sư huynh Đỗ Tiển xếp hạng mười bốn trong Thiên Thánh đường, nhưng còn mạnh hơn số một của Trường Sinh đường ấy chứ”.