“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1401: Không phục cũng phải phục!  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cảm giác như đang nằm mơ.Vậy là... thành công rồi?Hàng vạn năm qua, đệ tử Trường Sinh đường bọn họ lần nào cũng chỉ được một suất ở tầng ba trong lễ Tẩy Thiên.Thế mà lần này lại được cả năm!Hai anh em bọn họ vui mừng đi theo Tần Ninh lên tầng ba.Trong tầng một, đám Hạ Vân Phi, Hạng Hàn đều tức tối.Đây là chuyện quái gì vậy!Hai phe tranh đoạt năm vị trí trên tầng ba, nhưng kết quả lại bị Tần Ninh đánh cho tơi bời khói lửa, không được suất nào.“Tầng hai, mỗi bên năm người!”Hạ Vân Phi khó chịu nói, đi thẳng lên tầng hai.Đối với hắn ta, tầng ba bây giờ chính là địa ngục.Lúc này, ba bên đã phân chia xong xuôi.Năm vị trí trên tầng ba, cả năm người Trường Sinh đường chiếm cả.Mười vị trí trên tầng hai, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường chia nhau mỗi bên năm.Tầng ba... thì cứ tùy thôi...Thiên tháp hoàn toàn mở ra, ba mươi người chiếm ba tầng, tĩnh tâm lại.Mỗi một lần Thiên tháp mở ra, cũng không ai biết cụ thể lúc nào sẽ kết thúc.Nhưng sau bao nhiêu năm qua, đại khái thời gian sẽ khoảng từ ba đến sáu tháng.Trong Thiên tháp này, không phải lúc nào cũng được lĩnh ngộ ý cảnh.Mà có lĩnh ngộ được hay không phải dựa vào may mắn và thiên phú.Trường Sinh đường, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường bắt đầu yên tĩnh lại.Trong tầng thứ ba!Năm bóng người đứng vững.Toàn bộ tầng thứ ba, dài rộng cao chừng trăm mét, nhìn vô cùng rộng lớn, bốn phía là vạn linh thạch trân quý, có thể ngưng tụ ra linh khí.Nhìn tầng thứ ba, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đều kinh ngạc không thôi.Bọn họ cứ nghĩ lần này sẽ không có cơ hội đến tầng ba, ai ngờ lại thế này.“Đừng vui mừng vội!”Tần Ninh nói: “Có thể nhận được cơ duyên hay không, phải xem chính hai người!”“Ừm!”“Ta hiểu!”Tần Ninh nhìn cả hai, gật đầu.“Tu hành trường sinh quyết, tĩnh khí ngưng thần. Trước đây lão tổ Mặc gia hai người là Sát Trường Sinh ở đây tu hành, đủ để thấy yêu cầu của hắn ta với bản thân mình”.“Mà Thiên tháp không phải có linh khí tầm thường mà có tác dụng cực lớn”.

Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cảm giác như đang nằm mơ.

Vậy là... thành công rồi?

Hàng vạn năm qua, đệ tử Trường Sinh đường bọn họ lần nào cũng chỉ được một suất ở tầng ba trong lễ Tẩy Thiên.

Thế mà lần này lại được cả năm!

Hai anh em bọn họ vui mừng đi theo Tần Ninh lên tầng ba.

Trong tầng một, đám Hạ Vân Phi, Hạng Hàn đều tức tối.

Đây là chuyện quái gì vậy!

Hai phe tranh đoạt năm vị trí trên tầng ba, nhưng kết quả lại bị Tần Ninh đánh cho tơi bời khói lửa, không được suất nào.

“Tầng hai, mỗi bên năm người!”

Hạ Vân Phi khó chịu nói, đi thẳng lên tầng hai.

Đối với hắn ta, tầng ba bây giờ chính là địa ngục.

Lúc này, ba bên đã phân chia xong xuôi.

Năm vị trí trên tầng ba, cả năm người Trường Sinh đường chiếm cả.

Mười vị trí trên tầng hai, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường chia nhau mỗi bên năm.

Tầng ba... thì cứ tùy thôi...

Thiên tháp hoàn toàn mở ra, ba mươi người chiếm ba tầng, tĩnh tâm lại.

Mỗi một lần Thiên tháp mở ra, cũng không ai biết cụ thể lúc nào sẽ kết thúc.

Nhưng sau bao nhiêu năm qua, đại khái thời gian sẽ khoảng từ ba đến sáu tháng.

Trong Thiên tháp này, không phải lúc nào cũng được lĩnh ngộ ý cảnh.

Mà có lĩnh ngộ được hay không phải dựa vào may mắn và thiên phú.

Trường Sinh đường, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường bắt đầu yên tĩnh lại.

Trong tầng thứ ba!

Năm bóng người đứng vững.

Toàn bộ tầng thứ ba, dài rộng cao chừng trăm mét, nhìn vô cùng rộng lớn, bốn phía là vạn linh thạch trân quý, có thể ngưng tụ ra linh khí.

Nhìn tầng thứ ba, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đều kinh ngạc không thôi.

Bọn họ cứ nghĩ lần này sẽ không có cơ hội đến tầng ba, ai ngờ lại thế này.

“Đừng vui mừng vội!”

Tần Ninh nói: “Có thể nhận được cơ duyên hay không, phải xem chính hai người!”

“Ừm!”

“Ta hiểu!”

Tần Ninh nhìn cả hai, gật đầu.

“Tu hành trường sinh quyết, tĩnh khí ngưng thần. Trước đây lão tổ Mặc gia hai người là Sát Trường Sinh ở đây tu hành, đủ để thấy yêu cầu của hắn ta với bản thân mình”.

“Mà Thiên tháp không phải có linh khí tầm thường mà có tác dụng cực lớn”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cảm giác như đang nằm mơ.Vậy là... thành công rồi?Hàng vạn năm qua, đệ tử Trường Sinh đường bọn họ lần nào cũng chỉ được một suất ở tầng ba trong lễ Tẩy Thiên.Thế mà lần này lại được cả năm!Hai anh em bọn họ vui mừng đi theo Tần Ninh lên tầng ba.Trong tầng một, đám Hạ Vân Phi, Hạng Hàn đều tức tối.Đây là chuyện quái gì vậy!Hai phe tranh đoạt năm vị trí trên tầng ba, nhưng kết quả lại bị Tần Ninh đánh cho tơi bời khói lửa, không được suất nào.“Tầng hai, mỗi bên năm người!”Hạ Vân Phi khó chịu nói, đi thẳng lên tầng hai.Đối với hắn ta, tầng ba bây giờ chính là địa ngục.Lúc này, ba bên đã phân chia xong xuôi.Năm vị trí trên tầng ba, cả năm người Trường Sinh đường chiếm cả.Mười vị trí trên tầng hai, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường chia nhau mỗi bên năm.Tầng ba... thì cứ tùy thôi...Thiên tháp hoàn toàn mở ra, ba mươi người chiếm ba tầng, tĩnh tâm lại.Mỗi một lần Thiên tháp mở ra, cũng không ai biết cụ thể lúc nào sẽ kết thúc.Nhưng sau bao nhiêu năm qua, đại khái thời gian sẽ khoảng từ ba đến sáu tháng.Trong Thiên tháp này, không phải lúc nào cũng được lĩnh ngộ ý cảnh.Mà có lĩnh ngộ được hay không phải dựa vào may mắn và thiên phú.Trường Sinh đường, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường bắt đầu yên tĩnh lại.Trong tầng thứ ba!Năm bóng người đứng vững.Toàn bộ tầng thứ ba, dài rộng cao chừng trăm mét, nhìn vô cùng rộng lớn, bốn phía là vạn linh thạch trân quý, có thể ngưng tụ ra linh khí.Nhìn tầng thứ ba, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đều kinh ngạc không thôi.Bọn họ cứ nghĩ lần này sẽ không có cơ hội đến tầng ba, ai ngờ lại thế này.“Đừng vui mừng vội!”Tần Ninh nói: “Có thể nhận được cơ duyên hay không, phải xem chính hai người!”“Ừm!”“Ta hiểu!”Tần Ninh nhìn cả hai, gật đầu.“Tu hành trường sinh quyết, tĩnh khí ngưng thần. Trước đây lão tổ Mặc gia hai người là Sát Trường Sinh ở đây tu hành, đủ để thấy yêu cầu của hắn ta với bản thân mình”.“Mà Thiên tháp không phải có linh khí tầm thường mà có tác dụng cực lớn”.

Chương 1401: Không phục cũng phải phục!