“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1461: Hai người bây giờ một bụng đầy căm phẫn.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Tần Ninh!”Nhìn thấy Tần Ninh, vẻ mặt của Thánh Trường Tồn lộ rõ sự mừng rỡ, vội nói: “Vẫn mong cao thủ Tần gia ra tay hỗ trợ!”“Không phải đã đến rồi sao?”Hả?Đến rồi?Tần Ninh vừa nói xong, tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.Đến rồi, đang ở đâu vậy?Trong lòng Thánh Trường Tồn cũng cảm thấy kinh ngạc.Chẳng lẽ người đến là cảnh giới Nhân Vị trung kỳ, thậm chí là cao thủ cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ sao?Nếu không phải như thế thì sao thoát khỏi sự dò xét của ông ta được?“Tần Ninh, đừng đùa nữa!”, Mặc Uyên Tử không nhịn được cười nói: “Mau mời cao thủ của Tần gia ra đây!”“Xa tận chân trời gần ngay trước mắt!”Gì cơ?Mấy người cũng ngây ngẩn.Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Chính là ta!”Lời này vừa nói ra, mấy người Thánh Trường Tồn, Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm, Giản Tự Hào hoàn toàn ngây ngốc.Còn đám người Hứa Linh Hoàng, Thương Hoán và Thiên Chung Kiếm không nhịn được cười ha hả.“Thánh Trường Tồn, hoá ra người mà ông dựa dẫm chính là cái tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch này à? Chỉ là cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển?”Thương Hoán lúc này cười ha ha nói.Hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng ở bên cạnh Tần Ninh nhìn thấy bộ dạng cười ha ha của ba thế lực, vẻ mặt lộ ra sự kì quái.Không biết mấy người này lát nữa biết thiên tài nhà mình đều đã bị quét sạch thì còn có thể giữ bộ dạng đắc ý này được nữa không.“Làm càn!”Hạ Tịch Lâm quát lên: “Tần Ninh, ngươi xem chuyện tồn vong của thư viện Thánh Hiền là trò đùa trẻ con sao?”“La lối cái gì?”Tần Ninh lườm Hạ Tịch Lâm một cái, không nhịn được nói: “Rắc rối bên ngoài ta đã giúp các ông giải quyết cả rồi, bây giờ không phải ta đã đến giúp các ông xử lý phiền phức ở chỗ này rồi đấy sao?”“Ông cần gì phải quan tâm người của Tần gia ta đến là ai, ta cam đoan hoàn thành công chuyện, như thế chẳng phải là được rồi sao?”Giản Tự Hào lúc này cũng khàn giọng nói: “Ngươi cam đoan hoàn thành công chuyện? Ngươi có thể giết chết toàn bộ cảnh giới Hoá Thần cảnh giới Nhân Vị không?”“Cái này thì có gì khó đâu, lúc nãy ta đã giết vô số cảnh giới Hoá Thần rồi, còn về cảnh giới Nhân Vị thì cũng chỉ mạnh hơn cảnh giới Hoá Thần một chút thôi mà”.Nghe thấy lời này của Tần Ninh, tất cả mọi người đều hoàn toàn bất lực rồi.
“Tần Ninh!”
Nhìn thấy Tần Ninh, vẻ mặt của Thánh Trường Tồn lộ rõ sự mừng rỡ, vội nói: “Vẫn mong cao thủ Tần gia ra tay hỗ trợ!”
“Không phải đã đến rồi sao?”
Hả?
Đến rồi?
Tần Ninh vừa nói xong, tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.
Đến rồi, đang ở đâu vậy?
Trong lòng Thánh Trường Tồn cũng cảm thấy kinh ngạc.
Chẳng lẽ người đến là cảnh giới Nhân Vị trung kỳ, thậm chí là cao thủ cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ sao?
Nếu không phải như thế thì sao thoát khỏi sự dò xét của ông ta được?
“Tần Ninh, đừng đùa nữa!”, Mặc Uyên Tử không nhịn được cười nói: “Mau mời cao thủ của Tần gia ra đây!”
“Xa tận chân trời gần ngay trước mắt!”
Gì cơ?
Mấy người cũng ngây ngẩn.
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Chính là ta!”
Lời này vừa nói ra, mấy người Thánh Trường Tồn, Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm, Giản Tự Hào hoàn toàn ngây ngốc.
Còn đám người Hứa Linh Hoàng, Thương Hoán và Thiên Chung Kiếm không nhịn được cười ha hả.
“Thánh Trường Tồn, hoá ra người mà ông dựa dẫm chính là cái tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch này à? Chỉ là cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển?”
Thương Hoán lúc này cười ha ha nói.
Hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng ở bên cạnh Tần Ninh nhìn thấy bộ dạng cười ha ha của ba thế lực, vẻ mặt lộ ra sự kì quái.
Không biết mấy người này lát nữa biết thiên tài nhà mình đều đã bị quét sạch thì còn có thể giữ bộ dạng đắc ý này được nữa không.
“Làm càn!”
Hạ Tịch Lâm quát lên: “Tần Ninh, ngươi xem chuyện tồn vong của thư viện Thánh Hiền là trò đùa trẻ con sao?”
“La lối cái gì?”
Tần Ninh lườm Hạ Tịch Lâm một cái, không nhịn được nói: “Rắc rối bên ngoài ta đã giúp các ông giải quyết cả rồi, bây giờ không phải ta đã đến giúp các ông xử lý phiền phức ở chỗ này rồi đấy sao?”
“Ông cần gì phải quan tâm người của Tần gia ta đến là ai, ta cam đoan hoàn thành công chuyện, như thế chẳng phải là được rồi sao?”
Giản Tự Hào lúc này cũng khàn giọng nói: “Ngươi cam đoan hoàn thành công chuyện? Ngươi có thể giết chết toàn bộ cảnh giới Hoá Thần cảnh giới Nhân Vị không?”
“Cái này thì có gì khó đâu, lúc nãy ta đã giết vô số cảnh giới Hoá Thần rồi, còn về cảnh giới Nhân Vị thì cũng chỉ mạnh hơn cảnh giới Hoá Thần một chút thôi mà”.
Nghe thấy lời này của Tần Ninh, tất cả mọi người đều hoàn toàn bất lực rồi.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Tần Ninh!”Nhìn thấy Tần Ninh, vẻ mặt của Thánh Trường Tồn lộ rõ sự mừng rỡ, vội nói: “Vẫn mong cao thủ Tần gia ra tay hỗ trợ!”“Không phải đã đến rồi sao?”Hả?Đến rồi?Tần Ninh vừa nói xong, tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.Đến rồi, đang ở đâu vậy?Trong lòng Thánh Trường Tồn cũng cảm thấy kinh ngạc.Chẳng lẽ người đến là cảnh giới Nhân Vị trung kỳ, thậm chí là cao thủ cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ sao?Nếu không phải như thế thì sao thoát khỏi sự dò xét của ông ta được?“Tần Ninh, đừng đùa nữa!”, Mặc Uyên Tử không nhịn được cười nói: “Mau mời cao thủ của Tần gia ra đây!”“Xa tận chân trời gần ngay trước mắt!”Gì cơ?Mấy người cũng ngây ngẩn.Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Chính là ta!”Lời này vừa nói ra, mấy người Thánh Trường Tồn, Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm, Giản Tự Hào hoàn toàn ngây ngốc.Còn đám người Hứa Linh Hoàng, Thương Hoán và Thiên Chung Kiếm không nhịn được cười ha hả.“Thánh Trường Tồn, hoá ra người mà ông dựa dẫm chính là cái tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch này à? Chỉ là cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển?”Thương Hoán lúc này cười ha ha nói.Hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng ở bên cạnh Tần Ninh nhìn thấy bộ dạng cười ha ha của ba thế lực, vẻ mặt lộ ra sự kì quái.Không biết mấy người này lát nữa biết thiên tài nhà mình đều đã bị quét sạch thì còn có thể giữ bộ dạng đắc ý này được nữa không.“Làm càn!”Hạ Tịch Lâm quát lên: “Tần Ninh, ngươi xem chuyện tồn vong của thư viện Thánh Hiền là trò đùa trẻ con sao?”“La lối cái gì?”Tần Ninh lườm Hạ Tịch Lâm một cái, không nhịn được nói: “Rắc rối bên ngoài ta đã giúp các ông giải quyết cả rồi, bây giờ không phải ta đã đến giúp các ông xử lý phiền phức ở chỗ này rồi đấy sao?”“Ông cần gì phải quan tâm người của Tần gia ta đến là ai, ta cam đoan hoàn thành công chuyện, như thế chẳng phải là được rồi sao?”Giản Tự Hào lúc này cũng khàn giọng nói: “Ngươi cam đoan hoàn thành công chuyện? Ngươi có thể giết chết toàn bộ cảnh giới Hoá Thần cảnh giới Nhân Vị không?”“Cái này thì có gì khó đâu, lúc nãy ta đã giết vô số cảnh giới Hoá Thần rồi, còn về cảnh giới Nhân Vị thì cũng chỉ mạnh hơn cảnh giới Hoá Thần một chút thôi mà”.Nghe thấy lời này của Tần Ninh, tất cả mọi người đều hoàn toàn bất lực rồi.