“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1473: “Ngăn thằng nhãi kia lại!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng lần này Tần Ninh không còn dẫn động sấm sét bên trong Cổ Tháp mà là lấy từ trên trời.Ba thanh trường kiếm phóng lên không trung.Bầu trời vốn đang quang đãng tự nhiên rậm rạp mây đen.Tiếng nổ đùng đoàng vang lên liên tục.Mặt đất rung chuyển mãnh liệt, mà sức mạnh sấm sét ở trên đỉnh đầu Tần Ninh lúc này ầm ầm nổ ra.“Ba lão già, chết đi!”Tần Ninh hừ một tiếng, sải bước ra, ba cây trường kiếm rơi xuống vào lúc này.Mà lúc này, phía sau ba linh kiếm có sức mạnh sấm sét rung chuyển giống như đuôi sao băng vậy.Nhưng cái đuôi ấy lại mang theo sát khí vô cùng tận.Ầm...Tiếng va chạm đột nhiên vang lên.Ba thanh trường kiếm trực tiếp bắn ra.Rầm rầm rầm...Nhất thời, tiếng nổ tung tràn ngập khắp đất trời.Núi đồi nổ tung, toàn bộ thư viện Thánh Hiền đều run rẩy.Lúc này ánh mắt Tần Ninh trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.“Công tử!”“Công tử!”Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lo lắng không thôi.“Ta không sao”.Tần Ninh lau máu ở khóe miệng, lạnh nhạt nói: “Dẫn Thiên Lôi Thần Điện, bằng cường độ thân thể hiện giờ của ta mà bộc phát ra chém giết cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ thì cũng sẽ chịu thương tổn cực mạnh”.Có điều Tần Ninh không quá quan tâm.Bị thương cỡ này, chỉ là cơ thể bị tổn thương, khôi phục rất nhanh, sẽ không để lại di chứng.Sau này hắn hoàn thiện Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp đến tầng sáu, thân thể hắn dung hợp với sức mạnh sấm sét càng thêm thông thấu, thì sẽ không bị thương như vậy nữa.“Linh Hoàng!”“Thương Hoán!”“Chung Kiếm!”Ba tiếng kêu gào lúc này vang lên.Hứa Ngọc Long, Thiên Nhất Thành cùng Thiên Sơn Nhất Kiếm cầm ba món bảo vật trong tay, nhìn xuống phía dưới, thân thể run rẩy.Ba người Hứa Linh Hoàng đều bị cắm một thanh linh kiếm ở ngực.Linh kiếm đó đầy vết rách, như muốn vỡ nát.Mà ba người lúc này tràn đầy mùi khét sau khi bị sấm sét đánh vào, toàn thân dính đầy vết rách, đáng sợ vô cùng.

Nhưng lần này Tần Ninh không còn dẫn động sấm sét bên trong Cổ Tháp mà là lấy từ trên trời.

Ba thanh trường kiếm phóng lên không trung.

Bầu trời vốn đang quang đãng tự nhiên rậm rạp mây đen.

Tiếng nổ đùng đoàng vang lên liên tục.

Mặt đất rung chuyển mãnh liệt, mà sức mạnh sấm sét ở trên đỉnh đầu Tần Ninh lúc này ầm ầm nổ ra.

“Ba lão già, chết đi!”

Tần Ninh hừ một tiếng, sải bước ra, ba cây trường kiếm rơi xuống vào lúc này.

Mà lúc này, phía sau ba linh kiếm có sức mạnh sấm sét rung chuyển giống như đuôi sao băng vậy.

Nhưng cái đuôi ấy lại mang theo sát khí vô cùng tận.

Ầm...

Tiếng va chạm đột nhiên vang lên.

Ba thanh trường kiếm trực tiếp bắn ra.

Rầm rầm rầm...

Nhất thời, tiếng nổ tung tràn ngập khắp đất trời.

Núi đồi nổ tung, toàn bộ thư viện Thánh Hiền đều run rẩy.

Lúc này ánh mắt Tần Ninh trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.

“Công tử!”

“Công tử!”

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lo lắng không thôi.

“Ta không sao”.

Tần Ninh lau máu ở khóe miệng, lạnh nhạt nói: “Dẫn Thiên Lôi Thần Điện, bằng cường độ thân thể hiện giờ của ta mà bộc phát ra chém giết cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ thì cũng sẽ chịu thương tổn cực mạnh”.

Có điều Tần Ninh không quá quan tâm.

Bị thương cỡ này, chỉ là cơ thể bị tổn thương, khôi phục rất nhanh, sẽ không để lại di chứng.

Sau này hắn hoàn thiện Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp đến tầng sáu, thân thể hắn dung hợp với sức mạnh sấm sét càng thêm thông thấu, thì sẽ không bị thương như vậy nữa.

“Linh Hoàng!”

“Thương Hoán!”

“Chung Kiếm!”

Ba tiếng kêu gào lúc này vang lên.

Hứa Ngọc Long, Thiên Nhất Thành cùng Thiên Sơn Nhất Kiếm cầm ba món bảo vật trong tay, nhìn xuống phía dưới, thân thể run rẩy.

Ba người Hứa Linh Hoàng đều bị cắm một thanh linh kiếm ở ngực.

Linh kiếm đó đầy vết rách, như muốn vỡ nát.

Mà ba người lúc này tràn đầy mùi khét sau khi bị sấm sét đánh vào, toàn thân dính đầy vết rách, đáng sợ vô cùng.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng lần này Tần Ninh không còn dẫn động sấm sét bên trong Cổ Tháp mà là lấy từ trên trời.Ba thanh trường kiếm phóng lên không trung.Bầu trời vốn đang quang đãng tự nhiên rậm rạp mây đen.Tiếng nổ đùng đoàng vang lên liên tục.Mặt đất rung chuyển mãnh liệt, mà sức mạnh sấm sét ở trên đỉnh đầu Tần Ninh lúc này ầm ầm nổ ra.“Ba lão già, chết đi!”Tần Ninh hừ một tiếng, sải bước ra, ba cây trường kiếm rơi xuống vào lúc này.Mà lúc này, phía sau ba linh kiếm có sức mạnh sấm sét rung chuyển giống như đuôi sao băng vậy.Nhưng cái đuôi ấy lại mang theo sát khí vô cùng tận.Ầm...Tiếng va chạm đột nhiên vang lên.Ba thanh trường kiếm trực tiếp bắn ra.Rầm rầm rầm...Nhất thời, tiếng nổ tung tràn ngập khắp đất trời.Núi đồi nổ tung, toàn bộ thư viện Thánh Hiền đều run rẩy.Lúc này ánh mắt Tần Ninh trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.“Công tử!”“Công tử!”Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lo lắng không thôi.“Ta không sao”.Tần Ninh lau máu ở khóe miệng, lạnh nhạt nói: “Dẫn Thiên Lôi Thần Điện, bằng cường độ thân thể hiện giờ của ta mà bộc phát ra chém giết cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ thì cũng sẽ chịu thương tổn cực mạnh”.Có điều Tần Ninh không quá quan tâm.Bị thương cỡ này, chỉ là cơ thể bị tổn thương, khôi phục rất nhanh, sẽ không để lại di chứng.Sau này hắn hoàn thiện Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp đến tầng sáu, thân thể hắn dung hợp với sức mạnh sấm sét càng thêm thông thấu, thì sẽ không bị thương như vậy nữa.“Linh Hoàng!”“Thương Hoán!”“Chung Kiếm!”Ba tiếng kêu gào lúc này vang lên.Hứa Ngọc Long, Thiên Nhất Thành cùng Thiên Sơn Nhất Kiếm cầm ba món bảo vật trong tay, nhìn xuống phía dưới, thân thể run rẩy.Ba người Hứa Linh Hoàng đều bị cắm một thanh linh kiếm ở ngực.Linh kiếm đó đầy vết rách, như muốn vỡ nát.Mà ba người lúc này tràn đầy mùi khét sau khi bị sấm sét đánh vào, toàn thân dính đầy vết rách, đáng sợ vô cùng.

Chương 1473: “Ngăn thằng nhãi kia lại!”