“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1507: Huống hồ đây còn là nợ tình!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe vậy, cô gái vụt lên, quạt giấy trong tay chém về phía Tần Ninh.Nhưng lúc ấy, một khí tức dày đặc cũng bộc phát ra.Thân thể Tần Ninh bị khí tức vô hình bao vây, cô gái không thể tiến gần Tần Ninh nửa bước.“Giết ta? Cô còn non lắm!”Tần Ninh lười biếng nói.“Ngươi biết thân phận của ta?”Cô gái cau mày nói: “Từ xưa đến nay, người biết ta ngoài Sát Trường Sinh ra thì cũng chỉ có tên khốn kia thôi, sao ngươi lại biết?”“Hơi thở Tạo Hóa, bảo sao mà không sợ!”“Kiêu đại nhân, ta chỉ biết cô thôi, cô đừng có nóng tính vậy chứ?”, Tần Ninh cạn lời.“Ngươi đã biết ta là Kiêu, thì cũng sẽ biết tên thật của ta chứ!”Tần Ninh ho khan, đáp: “Cốc Tân Nguyệt!”Cô gái nhìn Tần Ninh thật sâu, lại nói: “Nói đi! Cửu U Đại Đế hiện giờ ở đâu?”“Ta làm sao mà biết được!”Tần Ninh oan uổng nói: “Chẳng qua ta xem qua không ít sách cổ nên biết Kiêu đại nhân ngài thôi mà. Ta chỉ khôn vặt chút thôi, chứ không biết đâu”.Cốc Tân Nguyệt nhướng mày.Cái nhướng mày này cũng vô cùng xinh đẹp, khiến người ta động lòng.Đáng tiếc Tần Ninh cũng chỉ cười nhạt, không đáp lời.Còn đôi mắt bò của Tiểu Thanh thì đỏ hằn những tia máu.Tiếng “bốp” vang lên, đầu Tiểu Thanh bị đập vào.Tần Ninh mắng rằng: “Con bò vô tích sự này, còn nhìn nữa thì ta móc mắt ngươi bây giờ”.Tiểu Thanh ụm bò một tiếng, vô cùng oan ức.Mặc dù là bò, nhưng nó cũng biết thưởng thức cái đẹp mà!“Ngươi định đi đâu?”“Người đẹp à, ta định đi đâu thì liên quan gì đến cô?”Tần Ninh đau đầu nói: “Cô về thư viện Thánh Hiền ở đại lục Bắc Thương đi. Ta muốn làm chuyện nghiêm túc, cô mà làm lỡ thì ta sẽ đánh cho cô sưng bụng đấy”.Sắc mặt Cốc Tân Nguyệt khẽ chuyển động, mang vẻ phẫn nộ.Dù vậy nhưng nàng vẫn xinh đẹp động lòng người, gương mặt đẹp không trang điểm tô son, như một bông hoa xen, tay ngọc cầm quạt, do dự không dứt.Tần Ninh cũng không nói nữa.Cô gái này mà đi theo hắn thì lại phiền lắm đây!Tần Ninh không muốn chuốc lấy nhiều món nợ như thế.Huống hồ đây còn là nợ tình!
Nghe vậy, cô gái vụt lên, quạt giấy trong tay chém về phía Tần Ninh.
Nhưng lúc ấy, một khí tức dày đặc cũng bộc phát ra.
Thân thể Tần Ninh bị khí tức vô hình bao vây, cô gái không thể tiến gần Tần Ninh nửa bước.
“Giết ta? Cô còn non lắm!”
Tần Ninh lười biếng nói.
“Ngươi biết thân phận của ta?”
Cô gái cau mày nói: “Từ xưa đến nay, người biết ta ngoài Sát Trường Sinh ra thì cũng chỉ có tên khốn kia thôi, sao ngươi lại biết?”
“Hơi thở Tạo Hóa, bảo sao mà không sợ!”
“Kiêu đại nhân, ta chỉ biết cô thôi, cô đừng có nóng tính vậy chứ?”, Tần Ninh cạn lời.
“Ngươi đã biết ta là Kiêu, thì cũng sẽ biết tên thật của ta chứ!”
Tần Ninh ho khan, đáp: “Cốc Tân Nguyệt!”
Cô gái nhìn Tần Ninh thật sâu, lại nói: “Nói đi! Cửu U Đại Đế hiện giờ ở đâu?”
“Ta làm sao mà biết được!”
Tần Ninh oan uổng nói: “Chẳng qua ta xem qua không ít sách cổ nên biết Kiêu đại nhân ngài thôi mà. Ta chỉ khôn vặt chút thôi, chứ không biết đâu”.
Cốc Tân Nguyệt nhướng mày.
Cái nhướng mày này cũng vô cùng xinh đẹp, khiến người ta động lòng.
Đáng tiếc Tần Ninh cũng chỉ cười nhạt, không đáp lời.
Còn đôi mắt bò của Tiểu Thanh thì đỏ hằn những tia máu.
Tiếng “bốp” vang lên, đầu Tiểu Thanh bị đập vào.
Tần Ninh mắng rằng: “Con bò vô tích sự này, còn nhìn nữa thì ta móc mắt ngươi bây giờ”.
Tiểu Thanh ụm bò một tiếng, vô cùng oan ức.
Mặc dù là bò, nhưng nó cũng biết thưởng thức cái đẹp mà!
“Ngươi định đi đâu?”
“Người đẹp à, ta định đi đâu thì liên quan gì đến cô?”
Tần Ninh đau đầu nói: “Cô về thư viện Thánh Hiền ở đại lục Bắc Thương đi. Ta muốn làm chuyện nghiêm túc, cô mà làm lỡ thì ta sẽ đánh cho cô sưng bụng đấy”.
Sắc mặt Cốc Tân Nguyệt khẽ chuyển động, mang vẻ phẫn nộ.
Dù vậy nhưng nàng vẫn xinh đẹp động lòng người, gương mặt đẹp không trang điểm tô son, như một bông hoa xen, tay ngọc cầm quạt, do dự không dứt.
Tần Ninh cũng không nói nữa.
Cô gái này mà đi theo hắn thì lại phiền lắm đây!
Tần Ninh không muốn chuốc lấy nhiều món nợ như thế.
Huống hồ đây còn là nợ tình!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe vậy, cô gái vụt lên, quạt giấy trong tay chém về phía Tần Ninh.Nhưng lúc ấy, một khí tức dày đặc cũng bộc phát ra.Thân thể Tần Ninh bị khí tức vô hình bao vây, cô gái không thể tiến gần Tần Ninh nửa bước.“Giết ta? Cô còn non lắm!”Tần Ninh lười biếng nói.“Ngươi biết thân phận của ta?”Cô gái cau mày nói: “Từ xưa đến nay, người biết ta ngoài Sát Trường Sinh ra thì cũng chỉ có tên khốn kia thôi, sao ngươi lại biết?”“Hơi thở Tạo Hóa, bảo sao mà không sợ!”“Kiêu đại nhân, ta chỉ biết cô thôi, cô đừng có nóng tính vậy chứ?”, Tần Ninh cạn lời.“Ngươi đã biết ta là Kiêu, thì cũng sẽ biết tên thật của ta chứ!”Tần Ninh ho khan, đáp: “Cốc Tân Nguyệt!”Cô gái nhìn Tần Ninh thật sâu, lại nói: “Nói đi! Cửu U Đại Đế hiện giờ ở đâu?”“Ta làm sao mà biết được!”Tần Ninh oan uổng nói: “Chẳng qua ta xem qua không ít sách cổ nên biết Kiêu đại nhân ngài thôi mà. Ta chỉ khôn vặt chút thôi, chứ không biết đâu”.Cốc Tân Nguyệt nhướng mày.Cái nhướng mày này cũng vô cùng xinh đẹp, khiến người ta động lòng.Đáng tiếc Tần Ninh cũng chỉ cười nhạt, không đáp lời.Còn đôi mắt bò của Tiểu Thanh thì đỏ hằn những tia máu.Tiếng “bốp” vang lên, đầu Tiểu Thanh bị đập vào.Tần Ninh mắng rằng: “Con bò vô tích sự này, còn nhìn nữa thì ta móc mắt ngươi bây giờ”.Tiểu Thanh ụm bò một tiếng, vô cùng oan ức.Mặc dù là bò, nhưng nó cũng biết thưởng thức cái đẹp mà!“Ngươi định đi đâu?”“Người đẹp à, ta định đi đâu thì liên quan gì đến cô?”Tần Ninh đau đầu nói: “Cô về thư viện Thánh Hiền ở đại lục Bắc Thương đi. Ta muốn làm chuyện nghiêm túc, cô mà làm lỡ thì ta sẽ đánh cho cô sưng bụng đấy”.Sắc mặt Cốc Tân Nguyệt khẽ chuyển động, mang vẻ phẫn nộ.Dù vậy nhưng nàng vẫn xinh đẹp động lòng người, gương mặt đẹp không trang điểm tô son, như một bông hoa xen, tay ngọc cầm quạt, do dự không dứt.Tần Ninh cũng không nói nữa.Cô gái này mà đi theo hắn thì lại phiền lắm đây!Tần Ninh không muốn chuốc lấy nhiều món nợ như thế.Huống hồ đây còn là nợ tình!