“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1514: Võ giả dù sao cũng là con người.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một thanh niên trong đó tóc dài, đầu đội búi tóc màu lưu ly, làn da nâu đồng, có vẻ mạnh mẽ.Một người khác thì nhìn hào hoa phong nhã.“Tại hạ Lưu Phương Nhi!”“Tại hạ Lưu Tường!”Hai người tự giới thiệu.Cốc Tân Nguyệt gật đầu, Tần Ninh cũng ngồi xuống, lẩm bẩm: “Ta còn đang muốn xem kịch hay mà...”Cốc Tân Nguyệt nghe vậy thì tức giận trừng Tần Ninh.Hai người kia cũng ngồi xuống.“Hai vị, thật sự xin lỗi”.Lưu Phương Nhi chân thành nói: “Những đám lính đánh thuê này đến từ thành Lưu Diễm, là Lưu Diễm các chúng ta cai quản không chu toàn, khiến hai vị gặp phải rắc rối”.“Có lẽ sẽ còn người khác nữa, tối nay hai vị có lẽ sẽ không được an toàn đâu”.Hai người nói xong, nhưng cũng nhìn chằm chằm Cốc Tân Nguyệt.Thật sự không thể dời mắt.Cho dù là gặm xương thú thì cũng xinh đẹp khiến người ta không kiềm chế nổi như cũ.“Đã như vậy...”Tần Ninh cười nói: “Hai vị cũng đừng đi vội, ở lại tối nay rồi hẵng đi?”Nghe vậy, Cốc Tân Nguyệt nhìn Tần Ninh.Cái tên này có ý gì đây?“Vậy thì tốt quá!”, Lưu Tường vội vàng đồng ý.Lưu Phương Nhi lườm Lưu Tường một cái rồi cười nói: “Vậy cũng được, làm phiền quá!”Mọi người lập tức bận rộn dựng lều dựng trại.Xong việc, bảy tám người ngồi quanh đống lửa, Tần Ninh tiếp tục nướng thịt.Trên thực tế, với trình độ của bọn họ, dựa vào linh thạch thì cũng đủ để duy trì nhu cầu hàng ngày.Có điều, nếu không thưởng thức mỹ vị nhân gian thì đúng là lãng phí.Võ giả dù sao cũng là con người.Ăn thêm chút màu mỡ cũng cũng khiến việc tu hành khô khan trở nên vui vẻ hơn.Từ từ tìm hiểu, Tần Ninh cũng biết được lai lịch của mấy người này.Lưu Diễm các là bá chủ khu vực quanh đây.Cũng thuộc loại khá mạnh trong đại lục Thiên Long.

Một thanh niên trong đó tóc dài, đầu đội búi tóc màu lưu ly, làn da nâu đồng, có vẻ mạnh mẽ.

Một người khác thì nhìn hào hoa phong nhã.

“Tại hạ Lưu Phương Nhi!”

“Tại hạ Lưu Tường!”

Hai người tự giới thiệu.

Cốc Tân Nguyệt gật đầu, Tần Ninh cũng ngồi xuống, lẩm bẩm: “Ta còn đang muốn xem kịch hay mà...”

Cốc Tân Nguyệt nghe vậy thì tức giận trừng Tần Ninh.

Hai người kia cũng ngồi xuống.

“Hai vị, thật sự xin lỗi”.

Lưu Phương Nhi chân thành nói: “Những đám lính đánh thuê này đến từ thành Lưu Diễm, là Lưu Diễm các chúng ta cai quản không chu toàn, khiến hai vị gặp phải rắc rối”.

“Có lẽ sẽ còn người khác nữa, tối nay hai vị có lẽ sẽ không được an toàn đâu”.

Hai người nói xong, nhưng cũng nhìn chằm chằm Cốc Tân Nguyệt.

Thật sự không thể dời mắt.

Cho dù là gặm xương thú thì cũng xinh đẹp khiến người ta không kiềm chế nổi như cũ.

“Đã như vậy...”

Tần Ninh cười nói: “Hai vị cũng đừng đi vội, ở lại tối nay rồi hẵng đi?”

Nghe vậy, Cốc Tân Nguyệt nhìn Tần Ninh.

Cái tên này có ý gì đây?

“Vậy thì tốt quá!”, Lưu Tường vội vàng đồng ý.

Lưu Phương Nhi lườm Lưu Tường một cái rồi cười nói: “Vậy cũng được, làm phiền quá!”

Mọi người lập tức bận rộn dựng lều dựng trại.

Xong việc, bảy tám người ngồi quanh đống lửa, Tần Ninh tiếp tục nướng thịt.

Trên thực tế, với trình độ của bọn họ, dựa vào linh thạch thì cũng đủ để duy trì nhu cầu hàng ngày.

Có điều, nếu không thưởng thức mỹ vị nhân gian thì đúng là lãng phí.

Võ giả dù sao cũng là con người.

Ăn thêm chút màu mỡ cũng cũng khiến việc tu hành khô khan trở nên vui vẻ hơn.

Từ từ tìm hiểu, Tần Ninh cũng biết được lai lịch của mấy người này.

Lưu Diễm các là bá chủ khu vực quanh đây.

Cũng thuộc loại khá mạnh trong đại lục Thiên Long.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một thanh niên trong đó tóc dài, đầu đội búi tóc màu lưu ly, làn da nâu đồng, có vẻ mạnh mẽ.Một người khác thì nhìn hào hoa phong nhã.“Tại hạ Lưu Phương Nhi!”“Tại hạ Lưu Tường!”Hai người tự giới thiệu.Cốc Tân Nguyệt gật đầu, Tần Ninh cũng ngồi xuống, lẩm bẩm: “Ta còn đang muốn xem kịch hay mà...”Cốc Tân Nguyệt nghe vậy thì tức giận trừng Tần Ninh.Hai người kia cũng ngồi xuống.“Hai vị, thật sự xin lỗi”.Lưu Phương Nhi chân thành nói: “Những đám lính đánh thuê này đến từ thành Lưu Diễm, là Lưu Diễm các chúng ta cai quản không chu toàn, khiến hai vị gặp phải rắc rối”.“Có lẽ sẽ còn người khác nữa, tối nay hai vị có lẽ sẽ không được an toàn đâu”.Hai người nói xong, nhưng cũng nhìn chằm chằm Cốc Tân Nguyệt.Thật sự không thể dời mắt.Cho dù là gặm xương thú thì cũng xinh đẹp khiến người ta không kiềm chế nổi như cũ.“Đã như vậy...”Tần Ninh cười nói: “Hai vị cũng đừng đi vội, ở lại tối nay rồi hẵng đi?”Nghe vậy, Cốc Tân Nguyệt nhìn Tần Ninh.Cái tên này có ý gì đây?“Vậy thì tốt quá!”, Lưu Tường vội vàng đồng ý.Lưu Phương Nhi lườm Lưu Tường một cái rồi cười nói: “Vậy cũng được, làm phiền quá!”Mọi người lập tức bận rộn dựng lều dựng trại.Xong việc, bảy tám người ngồi quanh đống lửa, Tần Ninh tiếp tục nướng thịt.Trên thực tế, với trình độ của bọn họ, dựa vào linh thạch thì cũng đủ để duy trì nhu cầu hàng ngày.Có điều, nếu không thưởng thức mỹ vị nhân gian thì đúng là lãng phí.Võ giả dù sao cũng là con người.Ăn thêm chút màu mỡ cũng cũng khiến việc tu hành khô khan trở nên vui vẻ hơn.Từ từ tìm hiểu, Tần Ninh cũng biết được lai lịch của mấy người này.Lưu Diễm các là bá chủ khu vực quanh đây.Cũng thuộc loại khá mạnh trong đại lục Thiên Long.

Chương 1514: Võ giả dù sao cũng là con người.