“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1518: “Vậy cũng chưa chắc!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thiên Đế các rốt cuộc là sự tồn tại thế nào?Mà Ma tộc lại là như thế nào nữa?Nhất thời, tâm trạng của Tần Ninh hơi rối.Lúc này, từng âm thanh xé gió bỗng vang lên.Trước mặt bọn họ là hai đội người xuất hiện.“Hử?”Nhìn hai đội người trước mặt, Lưu Phương Nhi và Lưu Tường đều nhăn mày lại.“Phong Thanh Nguyên!”“Tô An!”Lưu Tường quát lên: “Các ngươi làm cái gì đây?”“Ta tưởng là ai, hóa ra là Lưu Tường”.Một người đứng đầu trong đó cười nhạt nói: “Người của Lưu Diễm các to gan thật, còn dám ra khỏi thành Lưu Diễm à?”“Phong Thanh Nguyên, ngươi muốn làm gì?”Lưu Phương Nhi lúc này trở nên cẩn thận.“Lưu Phương Nhi, bớt gào lại đi!”, Phong Thanh Nguyên giễu cợt nói: “Thần Phong tông ta cho phép Lưu Diễm các các ngươi rời khỏi thành Lưu Diễm sao?”“Gan cũng to thật đấy!”Nghe vậy, sắc mặt của Lưu Phương Nhi và Lưu Tường trở nên khó coi.“Thần Phong tông, Lang Vương tông, khinh người quá đáng!”Một đệ tử của Lưu Diễm các hét lên rồi xông tới tấn công.Oanh...Nhưng trong nháy mắt, người thanh niên một mực im lặng kia lại cong ngón tay búng ra.Tiếng nổ vang lên.Nhất thời, Lưu Phương Nhi và Lưu Tường sầm mặt lại.“Tô An, chiếm sự chú ý đấy à?”, Phong Thanh Nguyên cười khà khà.“Đừng có nói nhảm, chuyện chính quan trọng hơn!”Tô An nhìn mười mấy người và nói: “Hôm nay, các ngươi phải chết!”Nghe vậy, Lưu Tường cùng Lưu Phương Nhi đều trở nên tức tối.“Những gì Lưu Diễm các chúng ta nợ, chắc chắn sẽ trả hết, Thần Phong tông và Lang Vương tông các ngươi đừng có khinh người quá đáng”.Lưu Tường quát lên: “Đường đường là Lưu Diễm các mà còn quỵt các ngươi sao?”“Vậy cũng chưa chắc!”Tô An lạnh nhạt đáp: “Bên trên có lệnh, một ngày không trả nợ, thấy ai, giết kẻ đó”.“Giết!”Trong nháy mắt, tiếng va chạm vang lên. Tô An và Phong Thanh Nguyên dẫn hơn mười người xông lên.Lưu Phương Nhi và Lưu Tường lúc này cũng không quan tâm, lập tức xông lên.Tần Ninh ngồi trên Tiểu Thanh, nhìn mọi thứ.

Thiên Đế các rốt cuộc là sự tồn tại thế nào?

Mà Ma tộc lại là như thế nào nữa?

Nhất thời, tâm trạng của Tần Ninh hơi rối.

Lúc này, từng âm thanh xé gió bỗng vang lên.

Trước mặt bọn họ là hai đội người xuất hiện.

“Hử?”

Nhìn hai đội người trước mặt, Lưu Phương Nhi và Lưu Tường đều nhăn mày lại.

“Phong Thanh Nguyên!”

“Tô An!”

Lưu Tường quát lên: “Các ngươi làm cái gì đây?”

“Ta tưởng là ai, hóa ra là Lưu Tường”.

Một người đứng đầu trong đó cười nhạt nói: “Người của Lưu Diễm các to gan thật, còn dám ra khỏi thành Lưu Diễm à?”

“Phong Thanh Nguyên, ngươi muốn làm gì?”

Lưu Phương Nhi lúc này trở nên cẩn thận.

“Lưu Phương Nhi, bớt gào lại đi!”, Phong Thanh Nguyên giễu cợt nói: “Thần Phong tông ta cho phép Lưu Diễm các các ngươi rời khỏi thành Lưu Diễm sao?”

“Gan cũng to thật đấy!”

Nghe vậy, sắc mặt của Lưu Phương Nhi và Lưu Tường trở nên khó coi.

“Thần Phong tông, Lang Vương tông, khinh người quá đáng!”

Một đệ tử của Lưu Diễm các hét lên rồi xông tới tấn công.

Oanh...

Nhưng trong nháy mắt, người thanh niên một mực im lặng kia lại cong ngón tay búng ra.

Tiếng nổ vang lên.

Nhất thời, Lưu Phương Nhi và Lưu Tường sầm mặt lại.

“Tô An, chiếm sự chú ý đấy à?”, Phong Thanh Nguyên cười khà khà.

“Đừng có nói nhảm, chuyện chính quan trọng hơn!”

Tô An nhìn mười mấy người và nói: “Hôm nay, các ngươi phải chết!”

Nghe vậy, Lưu Tường cùng Lưu Phương Nhi đều trở nên tức tối.

“Những gì Lưu Diễm các chúng ta nợ, chắc chắn sẽ trả hết, Thần Phong tông và Lang Vương tông các ngươi đừng có khinh người quá đáng”.

Lưu Tường quát lên: “Đường đường là Lưu Diễm các mà còn quỵt các ngươi sao?”

“Vậy cũng chưa chắc!”

Tô An lạnh nhạt đáp: “Bên trên có lệnh, một ngày không trả nợ, thấy ai, giết kẻ đó”.

“Giết!”

Trong nháy mắt, tiếng va chạm vang lên. Tô An và Phong Thanh Nguyên dẫn hơn mười người xông lên.

Lưu Phương Nhi và Lưu Tường lúc này cũng không quan tâm, lập tức xông lên.

Tần Ninh ngồi trên Tiểu Thanh, nhìn mọi thứ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thiên Đế các rốt cuộc là sự tồn tại thế nào?Mà Ma tộc lại là như thế nào nữa?Nhất thời, tâm trạng của Tần Ninh hơi rối.Lúc này, từng âm thanh xé gió bỗng vang lên.Trước mặt bọn họ là hai đội người xuất hiện.“Hử?”Nhìn hai đội người trước mặt, Lưu Phương Nhi và Lưu Tường đều nhăn mày lại.“Phong Thanh Nguyên!”“Tô An!”Lưu Tường quát lên: “Các ngươi làm cái gì đây?”“Ta tưởng là ai, hóa ra là Lưu Tường”.Một người đứng đầu trong đó cười nhạt nói: “Người của Lưu Diễm các to gan thật, còn dám ra khỏi thành Lưu Diễm à?”“Phong Thanh Nguyên, ngươi muốn làm gì?”Lưu Phương Nhi lúc này trở nên cẩn thận.“Lưu Phương Nhi, bớt gào lại đi!”, Phong Thanh Nguyên giễu cợt nói: “Thần Phong tông ta cho phép Lưu Diễm các các ngươi rời khỏi thành Lưu Diễm sao?”“Gan cũng to thật đấy!”Nghe vậy, sắc mặt của Lưu Phương Nhi và Lưu Tường trở nên khó coi.“Thần Phong tông, Lang Vương tông, khinh người quá đáng!”Một đệ tử của Lưu Diễm các hét lên rồi xông tới tấn công.Oanh...Nhưng trong nháy mắt, người thanh niên một mực im lặng kia lại cong ngón tay búng ra.Tiếng nổ vang lên.Nhất thời, Lưu Phương Nhi và Lưu Tường sầm mặt lại.“Tô An, chiếm sự chú ý đấy à?”, Phong Thanh Nguyên cười khà khà.“Đừng có nói nhảm, chuyện chính quan trọng hơn!”Tô An nhìn mười mấy người và nói: “Hôm nay, các ngươi phải chết!”Nghe vậy, Lưu Tường cùng Lưu Phương Nhi đều trở nên tức tối.“Những gì Lưu Diễm các chúng ta nợ, chắc chắn sẽ trả hết, Thần Phong tông và Lang Vương tông các ngươi đừng có khinh người quá đáng”.Lưu Tường quát lên: “Đường đường là Lưu Diễm các mà còn quỵt các ngươi sao?”“Vậy cũng chưa chắc!”Tô An lạnh nhạt đáp: “Bên trên có lệnh, một ngày không trả nợ, thấy ai, giết kẻ đó”.“Giết!”Trong nháy mắt, tiếng va chạm vang lên. Tô An và Phong Thanh Nguyên dẫn hơn mười người xông lên.Lưu Phương Nhi và Lưu Tường lúc này cũng không quan tâm, lập tức xông lên.Tần Ninh ngồi trên Tiểu Thanh, nhìn mọi thứ.

Chương 1518: “Vậy cũng chưa chắc!”