“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1570: “Vậy là đủ rồi!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ánh mắt của Tần Ninh bây giờ phóng đến, nhìn thấy một tia sét đen như mực đang lao vùn vụt đi.“Đuổi theo!”Bóng dáng Tần Ninh loé lên, đuổi theo phía trước.Lưu Vân Triết dẫn theo đám người của Lưu Diễm các đuổi theo sau.Lúc này, Cốc Tân Nguyệt đến gần Tần Ninh, ung dung thong thả.“Những người phía sau...”“Mặc kệ bọn chúng, bọn chúng không ra tay thì không cần phải để ý đến, nếu như chúng dám động thủ thì cứ giết là xong”.Tần Ninh lạnh nhạt nói.Cốc Tân Nguyệt cũng không quan tâm nhiều, quan sát xung quanh.“Đây chính là cấm địa Thiên Vị sao... Xem ra cũng không hiểm ác mấy!”Cốc Tân Nguyệt tuỳ ý nói.“Đó là bởi vì đây mới chỉ là phạm vi bên ngoài mà thôi”.Tần Ninh cười nói: “Đừng có xem thường chỗ này, nếu không cẩn thận thì cô cũng sẽ chết ở đây đấy”.“Hả? Cấm địa Thiên Vị còn chia ra phạm vi bên ngoài nữa sao?”Tần Ninh tiếp tục nói: “Cấm địa Thiên Vị được chia thành bốn khu vực!”“Núi Nhân Vị!”“Biển Địa Vị!”“Mộ Thiên Vị!”“Chỗ sâu nhất... chính là lăng Thiên Long”.Vừa nghe thấy cái tên lăng mộ Thiên Long, sắc mặt của Cốc Tân Nguyệt liền thay đổi.“Mộ Thiên Long...”Cốc Tân Nguyệt dường như nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên hét lên: “Ngươi muốn đến mộ Thiên Long? Ngươi muốn chết sao?”Lời này vừa nói ra, đám người Lưu Vân Triết bên cạnh cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.Mộ Thiên Long.Ở bên trong cấm địa Thiên Vị, mộ Thiên Long vẫn là một truyền thuyết.Chẳng lẽ nó thật sự tồn tại sao?Nhưng truyền thuyết này đã giết chết biết bao thế hệ người rồi!Nơi đó có đi mà không có về.Trong mấy vạn năm nay đều như vậy.“Tần công tử, không ai biết mộ Thiên Long rốt cuộc ở chỗ nào, đi đến đó rất nguy hiểm!”
Ánh mắt của Tần Ninh bây giờ phóng đến, nhìn thấy một tia sét đen như mực đang lao vùn vụt đi.
“Đuổi theo!”
Bóng dáng Tần Ninh loé lên, đuổi theo phía trước.
Lưu Vân Triết dẫn theo đám người của Lưu Diễm các đuổi theo sau.
Lúc này, Cốc Tân Nguyệt đến gần Tần Ninh, ung dung thong thả.
“Những người phía sau...”
“Mặc kệ bọn chúng, bọn chúng không ra tay thì không cần phải để ý đến, nếu như chúng dám động thủ thì cứ giết là xong”.
Tần Ninh lạnh nhạt nói.
Cốc Tân Nguyệt cũng không quan tâm nhiều, quan sát xung quanh.
“Đây chính là cấm địa Thiên Vị sao... Xem ra cũng không hiểm ác mấy!”
Cốc Tân Nguyệt tuỳ ý nói.
“Đó là bởi vì đây mới chỉ là phạm vi bên ngoài mà thôi”.
Tần Ninh cười nói: “Đừng có xem thường chỗ này, nếu không cẩn thận thì cô cũng sẽ chết ở đây đấy”.
“Hả? Cấm địa Thiên Vị còn chia ra phạm vi bên ngoài nữa sao?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Cấm địa Thiên Vị được chia thành bốn khu vực!”
“Núi Nhân Vị!”
“Biển Địa Vị!”
“Mộ Thiên Vị!”
“Chỗ sâu nhất... chính là lăng Thiên Long”.
Vừa nghe thấy cái tên lăng mộ Thiên Long, sắc mặt của Cốc Tân Nguyệt liền thay đổi.
“Mộ Thiên Long...”
Cốc Tân Nguyệt dường như nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên hét lên: “Ngươi muốn đến mộ Thiên Long? Ngươi muốn chết sao?”
Lời này vừa nói ra, đám người Lưu Vân Triết bên cạnh cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Mộ Thiên Long.
Ở bên trong cấm địa Thiên Vị, mộ Thiên Long vẫn là một truyền thuyết.
Chẳng lẽ nó thật sự tồn tại sao?
Nhưng truyền thuyết này đã giết chết biết bao thế hệ người rồi!
Nơi đó có đi mà không có về.
Trong mấy vạn năm nay đều như vậy.
“Tần công tử, không ai biết mộ Thiên Long rốt cuộc ở chỗ nào, đi đến đó rất nguy hiểm!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ánh mắt của Tần Ninh bây giờ phóng đến, nhìn thấy một tia sét đen như mực đang lao vùn vụt đi.“Đuổi theo!”Bóng dáng Tần Ninh loé lên, đuổi theo phía trước.Lưu Vân Triết dẫn theo đám người của Lưu Diễm các đuổi theo sau.Lúc này, Cốc Tân Nguyệt đến gần Tần Ninh, ung dung thong thả.“Những người phía sau...”“Mặc kệ bọn chúng, bọn chúng không ra tay thì không cần phải để ý đến, nếu như chúng dám động thủ thì cứ giết là xong”.Tần Ninh lạnh nhạt nói.Cốc Tân Nguyệt cũng không quan tâm nhiều, quan sát xung quanh.“Đây chính là cấm địa Thiên Vị sao... Xem ra cũng không hiểm ác mấy!”Cốc Tân Nguyệt tuỳ ý nói.“Đó là bởi vì đây mới chỉ là phạm vi bên ngoài mà thôi”.Tần Ninh cười nói: “Đừng có xem thường chỗ này, nếu không cẩn thận thì cô cũng sẽ chết ở đây đấy”.“Hả? Cấm địa Thiên Vị còn chia ra phạm vi bên ngoài nữa sao?”Tần Ninh tiếp tục nói: “Cấm địa Thiên Vị được chia thành bốn khu vực!”“Núi Nhân Vị!”“Biển Địa Vị!”“Mộ Thiên Vị!”“Chỗ sâu nhất... chính là lăng Thiên Long”.Vừa nghe thấy cái tên lăng mộ Thiên Long, sắc mặt của Cốc Tân Nguyệt liền thay đổi.“Mộ Thiên Long...”Cốc Tân Nguyệt dường như nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên hét lên: “Ngươi muốn đến mộ Thiên Long? Ngươi muốn chết sao?”Lời này vừa nói ra, đám người Lưu Vân Triết bên cạnh cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.Mộ Thiên Long.Ở bên trong cấm địa Thiên Vị, mộ Thiên Long vẫn là một truyền thuyết.Chẳng lẽ nó thật sự tồn tại sao?Nhưng truyền thuyết này đã giết chết biết bao thế hệ người rồi!Nơi đó có đi mà không có về.Trong mấy vạn năm nay đều như vậy.“Tần công tử, không ai biết mộ Thiên Long rốt cuộc ở chỗ nào, đi đến đó rất nguy hiểm!”