“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1595: “Đẹp trai quá đi mất...”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc nãy hắn ta cũng cầm kiếm như thế ra ngoài dụ địch mà Trác Tiểu Nhã cũng không khen hắn ta đẹp trai!“Đây là đang tự tìm đường chết đúng không?”Bùi Thư Thư khẽ quát: “Đây là mấy chục con liệt thi đấy, nếu như sơ xảy sẽ mất mạng ngay lập tức!”Trác Tiểu Nhã lúc này lúng túng ho khan một tiếng.Bộ võ phục màu đen ôm sát cơ thể cường tráng, tóc trắng bay phấp phới trong gió, khuôn mặt mang theo sự khiêu khích.“Thế nhưng mà tư thế này của Tần Ninh trông thật sự... quá đẹp trai... đặc biệt là mái tóc trắng kia...”Bùi Thư Thư cũng cạn lời.Lúc trở về hắn ta có nên suy nghĩ nhuộm tóc màu trắng không?Tần Ninh bây giờ chẳng thèm quan tâm hai người nghĩ gì.Hắn sải bước đi ra, trên thân linh kiếm Long Cốt Nguyệt phát ra ánh sáng màu bạc, lấp loé tia sét, mang theo hương vị mê người.“Thằng nhãi này đúng là làm cản, để ta xem ngươi kết thúc như thế nào!”, Bùi Thư Thư một mặt bất đắc dĩ nói.Đây chính là hơn mười cao thủ cảnh giới Nhân Vị đấy.Hắn ta và Trác Tiểu Nhã cũng là cảnh giới Nhân Vị mà lúc trước cũng đã chật vật lắm mới chạy được.Cho dù Tần Ninh có thể giết được ba tên cảnh giới Nhân Vị, chẳng lẽ còn có thể giết được ba mươi tên sao? Huống hồ phía trước không chỉ là ba mươi tên!Mấy chục con liệt thi nhìn thấy thanh kiếm trong tay Tần Ninh cũng lộ ra vẻ e dè.Thế nhưng khi Tần Ninh sải bước tiến đến gần thì mấy chục con liệt thi bỗng trở nên hung hăng, hướng về phía Tần Ninh trợn mắt như răng.“Nếu đã chết thì yên phận làm người chết đi, đồ tốt vẫn là nên để lại cho người sống!”Tần Ninh xuất kiếm, nói: “Cái rìu này ta muốn chắc rồi!”Xát xát xát...Lúc này mấy chục con liệt thi lao ra.Thấy cảnh này Tần Ninh khẽ lắc đầu.“Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết!”Nói thầm một tiếng, Tần Ninh bước ra.Kiếm chỉ phía chân trời.Trong chớp nhoáng này phía trên bầu trời, sấm sét vang lên dữ dội.Trong chốc lát, trên mặt đất, dưới chân Tần Ninh, tia sét đan vào nhau tạo thành một tấm lưới, lan rộng ngàn mét.Lưới điện rộng ngàn mét lúc này phóng thẳng ra.“Chém!”Một kiếm chém xuống, ánh điện giết ra.Ầm ầm...Nháy mắt, cơ thể của mười mấy con liệt thi lúc này nổ tung.Sức mạnh kết hợp không thể chống đỡ được.“Chém tiếp!”
Lúc nãy hắn ta cũng cầm kiếm như thế ra ngoài dụ địch mà Trác Tiểu Nhã cũng không khen hắn ta đẹp trai!
“Đây là đang tự tìm đường chết đúng không?”
Bùi Thư Thư khẽ quát: “Đây là mấy chục con liệt thi đấy, nếu như sơ xảy sẽ mất mạng ngay lập tức!”
Trác Tiểu Nhã lúc này lúng túng ho khan một tiếng.
Bộ võ phục màu đen ôm sát cơ thể cường tráng, tóc trắng bay phấp phới trong gió, khuôn mặt mang theo sự khiêu khích.
“Thế nhưng mà tư thế này của Tần Ninh trông thật sự... quá đẹp trai... đặc biệt là mái tóc trắng kia...”
Bùi Thư Thư cũng cạn lời.
Lúc trở về hắn ta có nên suy nghĩ nhuộm tóc màu trắng không?
Tần Ninh bây giờ chẳng thèm quan tâm hai người nghĩ gì.
Hắn sải bước đi ra, trên thân linh kiếm Long Cốt Nguyệt phát ra ánh sáng màu bạc, lấp loé tia sét, mang theo hương vị mê người.
“Thằng nhãi này đúng là làm cản, để ta xem ngươi kết thúc như thế nào!”, Bùi Thư Thư một mặt bất đắc dĩ nói.
Đây chính là hơn mười cao thủ cảnh giới Nhân Vị đấy.
Hắn ta và Trác Tiểu Nhã cũng là cảnh giới Nhân Vị mà lúc trước cũng đã chật vật lắm mới chạy được.
Cho dù Tần Ninh có thể giết được ba tên cảnh giới Nhân Vị, chẳng lẽ còn có thể giết được ba mươi tên sao? Huống hồ phía trước không chỉ là ba mươi tên!
Mấy chục con liệt thi nhìn thấy thanh kiếm trong tay Tần Ninh cũng lộ ra vẻ e dè.
Thế nhưng khi Tần Ninh sải bước tiến đến gần thì mấy chục con liệt thi bỗng trở nên hung hăng, hướng về phía Tần Ninh trợn mắt như răng.
“Nếu đã chết thì yên phận làm người chết đi, đồ tốt vẫn là nên để lại cho người sống!”
Tần Ninh xuất kiếm, nói: “Cái rìu này ta muốn chắc rồi!”
Xát xát xát...
Lúc này mấy chục con liệt thi lao ra.
Thấy cảnh này Tần Ninh khẽ lắc đầu.
“Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết!”
Nói thầm một tiếng, Tần Ninh bước ra.
Kiếm chỉ phía chân trời.
Trong chớp nhoáng này phía trên bầu trời, sấm sét vang lên dữ dội.
Trong chốc lát, trên mặt đất, dưới chân Tần Ninh, tia sét đan vào nhau tạo thành một tấm lưới, lan rộng ngàn mét.
Lưới điện rộng ngàn mét lúc này phóng thẳng ra.
“Chém!”
Một kiếm chém xuống, ánh điện giết ra.
Ầm ầm...
Nháy mắt, cơ thể của mười mấy con liệt thi lúc này nổ tung.
Sức mạnh kết hợp không thể chống đỡ được.
“Chém tiếp!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc nãy hắn ta cũng cầm kiếm như thế ra ngoài dụ địch mà Trác Tiểu Nhã cũng không khen hắn ta đẹp trai!“Đây là đang tự tìm đường chết đúng không?”Bùi Thư Thư khẽ quát: “Đây là mấy chục con liệt thi đấy, nếu như sơ xảy sẽ mất mạng ngay lập tức!”Trác Tiểu Nhã lúc này lúng túng ho khan một tiếng.Bộ võ phục màu đen ôm sát cơ thể cường tráng, tóc trắng bay phấp phới trong gió, khuôn mặt mang theo sự khiêu khích.“Thế nhưng mà tư thế này của Tần Ninh trông thật sự... quá đẹp trai... đặc biệt là mái tóc trắng kia...”Bùi Thư Thư cũng cạn lời.Lúc trở về hắn ta có nên suy nghĩ nhuộm tóc màu trắng không?Tần Ninh bây giờ chẳng thèm quan tâm hai người nghĩ gì.Hắn sải bước đi ra, trên thân linh kiếm Long Cốt Nguyệt phát ra ánh sáng màu bạc, lấp loé tia sét, mang theo hương vị mê người.“Thằng nhãi này đúng là làm cản, để ta xem ngươi kết thúc như thế nào!”, Bùi Thư Thư một mặt bất đắc dĩ nói.Đây chính là hơn mười cao thủ cảnh giới Nhân Vị đấy.Hắn ta và Trác Tiểu Nhã cũng là cảnh giới Nhân Vị mà lúc trước cũng đã chật vật lắm mới chạy được.Cho dù Tần Ninh có thể giết được ba tên cảnh giới Nhân Vị, chẳng lẽ còn có thể giết được ba mươi tên sao? Huống hồ phía trước không chỉ là ba mươi tên!Mấy chục con liệt thi nhìn thấy thanh kiếm trong tay Tần Ninh cũng lộ ra vẻ e dè.Thế nhưng khi Tần Ninh sải bước tiến đến gần thì mấy chục con liệt thi bỗng trở nên hung hăng, hướng về phía Tần Ninh trợn mắt như răng.“Nếu đã chết thì yên phận làm người chết đi, đồ tốt vẫn là nên để lại cho người sống!”Tần Ninh xuất kiếm, nói: “Cái rìu này ta muốn chắc rồi!”Xát xát xát...Lúc này mấy chục con liệt thi lao ra.Thấy cảnh này Tần Ninh khẽ lắc đầu.“Ngọc Lôi Dẫn Kiếm quyết!”Nói thầm một tiếng, Tần Ninh bước ra.Kiếm chỉ phía chân trời.Trong chớp nhoáng này phía trên bầu trời, sấm sét vang lên dữ dội.Trong chốc lát, trên mặt đất, dưới chân Tần Ninh, tia sét đan vào nhau tạo thành một tấm lưới, lan rộng ngàn mét.Lưới điện rộng ngàn mét lúc này phóng thẳng ra.“Chém!”Một kiếm chém xuống, ánh điện giết ra.Ầm ầm...Nháy mắt, cơ thể của mười mấy con liệt thi lúc này nổ tung.Sức mạnh kết hợp không thể chống đỡ được.“Chém tiếp!”