“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1610: “Đừng đụng vào!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Nơi đây có rất nhiều thiên địa trân bảo, nhưng nguy hiểm cũng càng nhiều, nếu không phân biệt được tỉ mỉ thì sẽ chết rất thê thảm”.Tần Ninh mở miệng, tiếp tục tiến lên.Lần này, Bùi Thư Thư cùng Trác Tiểu Nhã đã hoàn toàn yên lặng.Không cẩn thận thì thật sự sẽ chết!Ba người không ngừng tiến sâu, cuối cùng, đi tới trung tâm hòn đảo.Ngoài dự đoán của mọi người, trung tâm hòn đảo không giống như bên ngoài là núi đá san sát, chim hót hoa nở, mà chỉ có một tòa đại điện.Cung điện vuông vức nghiêm chỉnh, dài rộng mấy ngàn thước.Mà bốn phía đại điện có ánh sáng chiếu ra, nhìn vô cùng lộng lẫy.Phía trên cung điện có bốn chữ lớn như rồng bay phượng múa.Bùi Thư Thư cùng Trác Tiểu Nhã lúc này ngẩn ra.Bọn họ không đọc được bốn chữ lớn kia!“Lăng Thiên Long!”Tần Ninh lúc này lẩm bẩm.“Lăng Thiên Long?”Hai người càng không hiểu.Bọn họ vẫn chưa từng nghe nói đến nơi này.Nhưng dường như Tần Ninh lại biết?“Đi vào bên trong rất nguy hiểm, ta không thể che chở cho hai người được đâu, hai người đừng đi vào nữa!”Tần Ninh lúc này nói: “Trên hòn đảo này, hễ là trái cây, đóa hoa nào có màu đỏ hai người đều có thể lấy, thế nhưng phải nhớ kỹ, những màu sắc khác thì đừng nên động vào!”“Nếu không, chắc chắn sẽ phải chết!”Hai người nghe vậy, lập tức gật đầu.Trác Tiểu Nhã cùng Bùi Thư Thư lúc này cũng hiểu.Tần Ninh rất quen thuộc với chỗ này.Cho nên trên con đường đi tới đây, ba người bọn họ bình an vô sự.Nếu như đổi thành võ giả khác, đừng nói là cảnh giới Nhân Vị, cho dù là là cảnh giới Địa Vị, cũng khó mà yên ổn đi tới nơi đây được.Nói xong, Tần Ninh chuyển động bàn tay.Ở đầu ngón tay xuất hiệncác đường linh văn di chuyển.Gần như trong chớp mắt, đầu ngón tay của Tần Ninh ngưng tụ từng dòng linh văn, hóa thành một linh trận.Linh trận vào thời khắc này tụ thành hình một cái chìa khóa, chọc vào trong khe cửa.Tiếng ong ong chấn động vang lên, lúc này, cửa lớn mở ra.Tần Ninh đi thẳng vào bên trong.Trác Tiểu Nhã cùng Bùi Thư Thư lúc này đứng ở bên cạnh.“Vẽ trận bằng ngón tay!”
“Nơi đây có rất nhiều thiên địa trân bảo, nhưng nguy hiểm cũng càng nhiều, nếu không phân biệt được tỉ mỉ thì sẽ chết rất thê thảm”.
Tần Ninh mở miệng, tiếp tục tiến lên.
Lần này, Bùi Thư Thư cùng Trác Tiểu Nhã đã hoàn toàn yên lặng.
Không cẩn thận thì thật sự sẽ chết!
Ba người không ngừng tiến sâu, cuối cùng, đi tới trung tâm hòn đảo.
Ngoài dự đoán của mọi người, trung tâm hòn đảo không giống như bên ngoài là núi đá san sát, chim hót hoa nở, mà chỉ có một tòa đại điện.
Cung điện vuông vức nghiêm chỉnh, dài rộng mấy ngàn thước.
Mà bốn phía đại điện có ánh sáng chiếu ra, nhìn vô cùng lộng lẫy.
Phía trên cung điện có bốn chữ lớn như rồng bay phượng múa.
Bùi Thư Thư cùng Trác Tiểu Nhã lúc này ngẩn ra.
Bọn họ không đọc được bốn chữ lớn kia!
“Lăng Thiên Long!”
Tần Ninh lúc này lẩm bẩm.
“Lăng Thiên Long?”
Hai người càng không hiểu.
Bọn họ vẫn chưa từng nghe nói đến nơi này.
Nhưng dường như Tần Ninh lại biết?
“Đi vào bên trong rất nguy hiểm, ta không thể che chở cho hai người được đâu, hai người đừng đi vào nữa!”
Tần Ninh lúc này nói: “Trên hòn đảo này, hễ là trái cây, đóa hoa nào có màu đỏ hai người đều có thể lấy, thế nhưng phải nhớ kỹ, những màu sắc khác thì đừng nên động vào!”
“Nếu không, chắc chắn sẽ phải chết!”
Hai người nghe vậy, lập tức gật đầu.
Trác Tiểu Nhã cùng Bùi Thư Thư lúc này cũng hiểu.
Tần Ninh rất quen thuộc với chỗ này.
Cho nên trên con đường đi tới đây, ba người bọn họ bình an vô sự.
Nếu như đổi thành võ giả khác, đừng nói là cảnh giới Nhân Vị, cho dù là là cảnh giới Địa Vị, cũng khó mà yên ổn đi tới nơi đây được.
Nói xong, Tần Ninh chuyển động bàn tay.
Ở đầu ngón tay xuất hiệncác đường linh văn di chuyển.
Gần như trong chớp mắt, đầu ngón tay của Tần Ninh ngưng tụ từng dòng linh văn, hóa thành một linh trận.
Linh trận vào thời khắc này tụ thành hình một cái chìa khóa, chọc vào trong khe cửa.
Tiếng ong ong chấn động vang lên, lúc này, cửa lớn mở ra.
Tần Ninh đi thẳng vào bên trong.
Trác Tiểu Nhã cùng Bùi Thư Thư lúc này đứng ở bên cạnh.
“Vẽ trận bằng ngón tay!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Nơi đây có rất nhiều thiên địa trân bảo, nhưng nguy hiểm cũng càng nhiều, nếu không phân biệt được tỉ mỉ thì sẽ chết rất thê thảm”.Tần Ninh mở miệng, tiếp tục tiến lên.Lần này, Bùi Thư Thư cùng Trác Tiểu Nhã đã hoàn toàn yên lặng.Không cẩn thận thì thật sự sẽ chết!Ba người không ngừng tiến sâu, cuối cùng, đi tới trung tâm hòn đảo.Ngoài dự đoán của mọi người, trung tâm hòn đảo không giống như bên ngoài là núi đá san sát, chim hót hoa nở, mà chỉ có một tòa đại điện.Cung điện vuông vức nghiêm chỉnh, dài rộng mấy ngàn thước.Mà bốn phía đại điện có ánh sáng chiếu ra, nhìn vô cùng lộng lẫy.Phía trên cung điện có bốn chữ lớn như rồng bay phượng múa.Bùi Thư Thư cùng Trác Tiểu Nhã lúc này ngẩn ra.Bọn họ không đọc được bốn chữ lớn kia!“Lăng Thiên Long!”Tần Ninh lúc này lẩm bẩm.“Lăng Thiên Long?”Hai người càng không hiểu.Bọn họ vẫn chưa từng nghe nói đến nơi này.Nhưng dường như Tần Ninh lại biết?“Đi vào bên trong rất nguy hiểm, ta không thể che chở cho hai người được đâu, hai người đừng đi vào nữa!”Tần Ninh lúc này nói: “Trên hòn đảo này, hễ là trái cây, đóa hoa nào có màu đỏ hai người đều có thể lấy, thế nhưng phải nhớ kỹ, những màu sắc khác thì đừng nên động vào!”“Nếu không, chắc chắn sẽ phải chết!”Hai người nghe vậy, lập tức gật đầu.Trác Tiểu Nhã cùng Bùi Thư Thư lúc này cũng hiểu.Tần Ninh rất quen thuộc với chỗ này.Cho nên trên con đường đi tới đây, ba người bọn họ bình an vô sự.Nếu như đổi thành võ giả khác, đừng nói là cảnh giới Nhân Vị, cho dù là là cảnh giới Địa Vị, cũng khó mà yên ổn đi tới nơi đây được.Nói xong, Tần Ninh chuyển động bàn tay.Ở đầu ngón tay xuất hiệncác đường linh văn di chuyển.Gần như trong chớp mắt, đầu ngón tay của Tần Ninh ngưng tụ từng dòng linh văn, hóa thành một linh trận.Linh trận vào thời khắc này tụ thành hình một cái chìa khóa, chọc vào trong khe cửa.Tiếng ong ong chấn động vang lên, lúc này, cửa lớn mở ra.Tần Ninh đi thẳng vào bên trong.Trác Tiểu Nhã cùng Bùi Thư Thư lúc này đứng ở bên cạnh.“Vẽ trận bằng ngón tay!”