“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1618: “Đừng nói nhảm nữa!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Phanh...Lại một chùy hạ xuống, Tần Ninh tức giận nói: “Ngươi còn chưa thoát thân đâu đấy, gào thét cái gì?”“Khà khà, có sư tổ ở đây thì còn chuyện gì không nắm chắc sao?”“Ngươi vừa nói ta mới đến cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, vô dụng thôi mà”.“Không không không”, Thạch Cảm Đương lập tức nói: “Sư tổ cho dù là cảnh giới Cửu Môn thì cũng có thể đồ thần giết phật một cách dễ dàng”.Tần Ninh nhìn chung quanh một chút, từ từ nói: “Người giam ngươi đâu rồi?”“Không biết!”“...”Thạch Cảm Đương tiếp tục nói: “Những tên kia, thi thoảng mới tới một lần, con rất ít khi thấy chúng”.“Nhưng sư tổ à, đám ấy khá lợi hại đó, hành hạ con chết đi sống lại, tám vạn năm con đều không chết, thần kỳ không cơ chứ?”“Ngươi rất muốn chết?”“Đương nhiên không phải”. Thạch Cảm Đương cười hì hì nói: “Con vẫn kéo một hơi tàn chờ sư tổ tới cứu còn gì?”Tần Ninh đi sang bên cạnh Thạch Cảm Đương, nhìn từng dây xích sắt, im lặng không nói.Thạch Cảm Đương lúc này, cũng bắt đầu nói liên thanh.“Sư tổ, năm đó người nói, đi rồi sẽ quay về, con không nghĩ tới, người lại quay về theo cách này”.“Dáng vẻ trở nên thanh tú rất nhiều, cũng càng đẹp trai hơn, nhất định có mê hoặc không ít mỹ nữ tuyệt thế”.“Chỉ có sư tổ là tốt, sư tôn nhiều năm như vậy, cũng chẳng thèm nhớ tới con, haiz, đau lòng lắm!”“...”Nhất thời, Thạch Cảm Đương thao thao bất tuyệt, nghiễm nhiên thành một tên lắm lời.Tần Ninh cũng không thèm quan tâm.Cái tên này, tám vạn năm qua, không một ai nói chuyện cùng, hiện tại lại không cho hắn ta nói chuyện thì hắn ta sẽ chán đến chết mất.Tần Ninh lúc này ngoảnh mặt làm ngơ, nhìn xích sắt, tỉ mỉ đánh giá.Những dây xích sắt này phong tỏa kinh mạch toàn thân của Thạch Cảm Đương, phong bế linh khí trong khí hải lưu động.Không thể không nói, người của Thiên Đế các thật sự rất “có tâm”.Rất có tâm dằn vặt Thạch Cảm Đương!“Đừng nói nhảm nữa!”Tần Ninh lúc này mở miệng nói: “Ta sẽ chặt đứt xích sắt từ từ, ngươi tự cầu nhiều phúc đi!”“Chịu nổi không?”Tần Ninh hỏi thêm một câu.
Phanh...
Lại một chùy hạ xuống, Tần Ninh tức giận nói: “Ngươi còn chưa thoát thân đâu đấy, gào thét cái gì?”
“Khà khà, có sư tổ ở đây thì còn chuyện gì không nắm chắc sao?”
“Ngươi vừa nói ta mới đến cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, vô dụng thôi mà”.
“Không không không”, Thạch Cảm Đương lập tức nói: “Sư tổ cho dù là cảnh giới Cửu Môn thì cũng có thể đồ thần giết phật một cách dễ dàng”.
Tần Ninh nhìn chung quanh một chút, từ từ nói: “Người giam ngươi đâu rồi?”
“Không biết!”
“...”
Thạch Cảm Đương tiếp tục nói: “Những tên kia, thi thoảng mới tới một lần, con rất ít khi thấy chúng”.
“Nhưng sư tổ à, đám ấy khá lợi hại đó, hành hạ con chết đi sống lại, tám vạn năm con đều không chết, thần kỳ không cơ chứ?”
“Ngươi rất muốn chết?”
“Đương nhiên không phải”. Thạch Cảm Đương cười hì hì nói: “Con vẫn kéo một hơi tàn chờ sư tổ tới cứu còn gì?”
Tần Ninh đi sang bên cạnh Thạch Cảm Đương, nhìn từng dây xích sắt, im lặng không nói.
Thạch Cảm Đương lúc này, cũng bắt đầu nói liên thanh.
“Sư tổ, năm đó người nói, đi rồi sẽ quay về, con không nghĩ tới, người lại quay về theo cách này”.
“Dáng vẻ trở nên thanh tú rất nhiều, cũng càng đẹp trai hơn, nhất định có mê hoặc không ít mỹ nữ tuyệt thế”.
“Chỉ có sư tổ là tốt, sư tôn nhiều năm như vậy, cũng chẳng thèm nhớ tới con, haiz, đau lòng lắm!”
“...”
Nhất thời, Thạch Cảm Đương thao thao bất tuyệt, nghiễm nhiên thành một tên lắm lời.
Tần Ninh cũng không thèm quan tâm.
Cái tên này, tám vạn năm qua, không một ai nói chuyện cùng, hiện tại lại không cho hắn ta nói chuyện thì hắn ta sẽ chán đến chết mất.
Tần Ninh lúc này ngoảnh mặt làm ngơ, nhìn xích sắt, tỉ mỉ đánh giá.
Những dây xích sắt này phong tỏa kinh mạch toàn thân của Thạch Cảm Đương, phong bế linh khí trong khí hải lưu động.
Không thể không nói, người của Thiên Đế các thật sự rất “có tâm”.
Rất có tâm dằn vặt Thạch Cảm Đương!
“Đừng nói nhảm nữa!”
Tần Ninh lúc này mở miệng nói: “Ta sẽ chặt đứt xích sắt từ từ, ngươi tự cầu nhiều phúc đi!”
“Chịu nổi không?”
Tần Ninh hỏi thêm một câu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Phanh...Lại một chùy hạ xuống, Tần Ninh tức giận nói: “Ngươi còn chưa thoát thân đâu đấy, gào thét cái gì?”“Khà khà, có sư tổ ở đây thì còn chuyện gì không nắm chắc sao?”“Ngươi vừa nói ta mới đến cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, vô dụng thôi mà”.“Không không không”, Thạch Cảm Đương lập tức nói: “Sư tổ cho dù là cảnh giới Cửu Môn thì cũng có thể đồ thần giết phật một cách dễ dàng”.Tần Ninh nhìn chung quanh một chút, từ từ nói: “Người giam ngươi đâu rồi?”“Không biết!”“...”Thạch Cảm Đương tiếp tục nói: “Những tên kia, thi thoảng mới tới một lần, con rất ít khi thấy chúng”.“Nhưng sư tổ à, đám ấy khá lợi hại đó, hành hạ con chết đi sống lại, tám vạn năm con đều không chết, thần kỳ không cơ chứ?”“Ngươi rất muốn chết?”“Đương nhiên không phải”. Thạch Cảm Đương cười hì hì nói: “Con vẫn kéo một hơi tàn chờ sư tổ tới cứu còn gì?”Tần Ninh đi sang bên cạnh Thạch Cảm Đương, nhìn từng dây xích sắt, im lặng không nói.Thạch Cảm Đương lúc này, cũng bắt đầu nói liên thanh.“Sư tổ, năm đó người nói, đi rồi sẽ quay về, con không nghĩ tới, người lại quay về theo cách này”.“Dáng vẻ trở nên thanh tú rất nhiều, cũng càng đẹp trai hơn, nhất định có mê hoặc không ít mỹ nữ tuyệt thế”.“Chỉ có sư tổ là tốt, sư tôn nhiều năm như vậy, cũng chẳng thèm nhớ tới con, haiz, đau lòng lắm!”“...”Nhất thời, Thạch Cảm Đương thao thao bất tuyệt, nghiễm nhiên thành một tên lắm lời.Tần Ninh cũng không thèm quan tâm.Cái tên này, tám vạn năm qua, không một ai nói chuyện cùng, hiện tại lại không cho hắn ta nói chuyện thì hắn ta sẽ chán đến chết mất.Tần Ninh lúc này ngoảnh mặt làm ngơ, nhìn xích sắt, tỉ mỉ đánh giá.Những dây xích sắt này phong tỏa kinh mạch toàn thân của Thạch Cảm Đương, phong bế linh khí trong khí hải lưu động.Không thể không nói, người của Thiên Đế các thật sự rất “có tâm”.Rất có tâm dằn vặt Thạch Cảm Đương!“Đừng nói nhảm nữa!”Tần Ninh lúc này mở miệng nói: “Ta sẽ chặt đứt xích sắt từ từ, ngươi tự cầu nhiều phúc đi!”“Chịu nổi không?”Tần Ninh hỏi thêm một câu.