Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 157
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 157“Hello, Lam! Hoa hồng tôi tặng cô có thích không thế?”“Thích cái đầu anh ý!” Tô Lam không hề khách khí phản kích.“ĐMI Cô không thích? Cô có biết ông đây mất bao công mới mua được chỗ hoa đó không? Hoa hồng Ecuador năm nay sản lượng giảm, giờ cung cấp cũng giới hạn rồi, cực kì đắt đó! Tôi phải nhờ người của chú tôi bên đó mua cho, nếu để chú tôi biết, không đánh chết tôi mới lại”“Còn nữa, chỉ riêng tiền vận chuyển máy bay sang đây đã hơn ba mươi nghìn đó, lại thêm tiền mua hoa, ông đây đã tiêu tận một trăm mười nghìn!”“ừ”Đối mặt với sự lên án đầy gắt gỏng của vị “ông đây” kia, Tô Lam chỉ đơn giản trả lời một chữ “ừ”.Người bên kia bỗng không tức giận nữa: “Hoa hồng của tôi đâu?”“Một nửa tặng cho người khác “Tặng người khác? Tô Lam, tôi tốn bao công sức kiếm hoa hồng tặng cô, vậy mà cô lại tặng người khác?”Có thể nghe thấy rõ ràng đối phương cực kì cáu giận, tức đến thở hồng hộc: “Vậy còn một nửa nữa đâu?”“Bán rồi”“Bán rồi?”Sét đánh giữa trời quang!“Tô Lam, cô không phải là người, vậy mà mang hoa tôi tặng đi bán?”“Bán thì sao chứ? Nhiều như vậy, anh bảo tôi để đâu chứ, còn không bằng anh đưa hết tiền vận chuyển hàng không gì đó với tiền hoa cho tôi? Như vậy nói không chừng tôi còn thích hơn”“Cô cô cô… Cô không có chút lãng mạn nào sao?”“Không có.”“Tô Lam!”Điện thoại ngắt rồi, đối phương đã hộc máu mà chết.Tô Lam lại thở dài, nhìn cái tên trên danh bạ wechat kia, nghĩ nghĩ rồi gửi một tin nhắn.Có thể công khai nịnh nọt bà chủ rồi “Anh Ngọc, có ở đó không?”Lịch sử trò chuyện của hai người trống trơn.Tin trả lời của đối phương nhanh chóng truyền tới: “Sao vậy, em yêu, có thích quà anh tặng không?”Tô Lam từ từ thở dài một hơi: “Anh Ngọc, em kết hôn rồi”Không biết vì sao, Tô Lam chờ rất lâu, vẫn mãi không chờ được đối phương trả lời.Tin đã gửi đi giống như đá chìm đáy biển, cũng không biết anh có thấy không, hay là vì bận, nhất thời không thể trả lời.Dù sao, rồi anh cũng sẽ nhìn thấy.Đúng vậy, cô kết hôn rồi, hy vọng anh đừng dây dưa nữa.Đóng máy rồi, Tô Lam lại vì sự xuất hiện đột ngột của người này, không hề thoải mái chút nào.Cô nằm trên giường, mãi không thể ngủ được.Mặt khác Tòa nhà Dark Region đèn đuốc sáng trưng, toàn thể nhân viên tăng ca!Gần đây toàn bộ Dark Region đều bị bao phủ trong bầu không khí đè nén, mỗi nhân viên đều cảm thấy như sắp ngạt thở.
Chương 157
“Hello, Lam! Hoa hồng tôi tặng cô có thích không thế?”
“Thích cái đầu anh ý!” Tô Lam không hề khách khí phản kích.
“ĐMI Cô không thích? Cô có biết ông đây mất bao công mới mua được chỗ hoa đó không? Hoa hồng Ecuador năm nay sản lượng giảm, giờ cung cấp cũng giới hạn rồi, cực kì đắt đó! Tôi phải nhờ người của chú tôi bên đó mua cho, nếu để chú tôi biết, không đánh chết tôi mới lại”
“Còn nữa, chỉ riêng tiền vận chuyển máy bay sang đây đã hơn ba mươi nghìn đó, lại thêm tiền mua hoa, ông đây đã tiêu tận một trăm mười nghìn!”
“ừ”
Đối mặt với sự lên án đầy gắt gỏng của vị “ông đây” kia, Tô Lam chỉ đơn giản trả lời một chữ “ừ”.
Người bên kia bỗng không tức giận nữa: “Hoa hồng của tôi đâu?”
“Một nửa tặng cho người khác “Tặng người khác? Tô Lam, tôi tốn bao công sức kiếm hoa hồng tặng cô, vậy mà cô lại tặng người khác?”
Có thể nghe thấy rõ ràng đối phương cực kì cáu giận, tức đến thở hồng hộc: “Vậy còn một nửa nữa đâu?”
“Bán rồi”
“Bán rồi?”
Sét đánh giữa trời quang!
“Tô Lam, cô không phải là người, vậy mà mang hoa tôi tặng đi bán?”
“Bán thì sao chứ? Nhiều như vậy, anh bảo tôi để đâu chứ, còn không bằng anh đưa hết tiền vận chuyển hàng không gì đó với tiền hoa cho tôi? Như vậy nói không chừng tôi còn thích hơn”
“Cô cô cô… Cô không có chút lãng mạn nào sao?”
“Không có.”
“Tô Lam!”
Điện thoại ngắt rồi, đối phương đã hộc máu mà chết.
Tô Lam lại thở dài, nhìn cái tên trên danh bạ wechat kia, nghĩ nghĩ rồi gửi một tin nhắn.
Có thể công khai nịnh nọt bà chủ rồi “Anh Ngọc, có ở đó không?”
Lịch sử trò chuyện của hai người trống trơn.
Tin trả lời của đối phương nhanh chóng truyền tới: “Sao vậy, em yêu, có thích quà anh tặng không?”
Tô Lam từ từ thở dài một hơi: “Anh Ngọc, em kết hôn rồi”
Không biết vì sao, Tô Lam chờ rất lâu, vẫn mãi không chờ được đối phương trả lời.
Tin đã gửi đi giống như đá chìm đáy biển, cũng không biết anh có thấy không, hay là vì bận, nhất thời không thể trả lời.
Dù sao, rồi anh cũng sẽ nhìn thấy.
Đúng vậy, cô kết hôn rồi, hy vọng anh đừng dây dưa nữa.
Đóng máy rồi, Tô Lam lại vì sự xuất hiện đột ngột của người này, không hề thoải mái chút nào.
Cô nằm trên giường, mãi không thể ngủ được.
Mặt khác Tòa nhà Dark Region đèn đuốc sáng trưng, toàn thể nhân viên tăng ca!
Gần đây toàn bộ Dark Region đều bị bao phủ trong bầu không khí đè nén, mỗi nhân viên đều cảm thấy như sắp ngạt thở.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 157“Hello, Lam! Hoa hồng tôi tặng cô có thích không thế?”“Thích cái đầu anh ý!” Tô Lam không hề khách khí phản kích.“ĐMI Cô không thích? Cô có biết ông đây mất bao công mới mua được chỗ hoa đó không? Hoa hồng Ecuador năm nay sản lượng giảm, giờ cung cấp cũng giới hạn rồi, cực kì đắt đó! Tôi phải nhờ người của chú tôi bên đó mua cho, nếu để chú tôi biết, không đánh chết tôi mới lại”“Còn nữa, chỉ riêng tiền vận chuyển máy bay sang đây đã hơn ba mươi nghìn đó, lại thêm tiền mua hoa, ông đây đã tiêu tận một trăm mười nghìn!”“ừ”Đối mặt với sự lên án đầy gắt gỏng của vị “ông đây” kia, Tô Lam chỉ đơn giản trả lời một chữ “ừ”.Người bên kia bỗng không tức giận nữa: “Hoa hồng của tôi đâu?”“Một nửa tặng cho người khác “Tặng người khác? Tô Lam, tôi tốn bao công sức kiếm hoa hồng tặng cô, vậy mà cô lại tặng người khác?”Có thể nghe thấy rõ ràng đối phương cực kì cáu giận, tức đến thở hồng hộc: “Vậy còn một nửa nữa đâu?”“Bán rồi”“Bán rồi?”Sét đánh giữa trời quang!“Tô Lam, cô không phải là người, vậy mà mang hoa tôi tặng đi bán?”“Bán thì sao chứ? Nhiều như vậy, anh bảo tôi để đâu chứ, còn không bằng anh đưa hết tiền vận chuyển hàng không gì đó với tiền hoa cho tôi? Như vậy nói không chừng tôi còn thích hơn”“Cô cô cô… Cô không có chút lãng mạn nào sao?”“Không có.”“Tô Lam!”Điện thoại ngắt rồi, đối phương đã hộc máu mà chết.Tô Lam lại thở dài, nhìn cái tên trên danh bạ wechat kia, nghĩ nghĩ rồi gửi một tin nhắn.Có thể công khai nịnh nọt bà chủ rồi “Anh Ngọc, có ở đó không?”Lịch sử trò chuyện của hai người trống trơn.Tin trả lời của đối phương nhanh chóng truyền tới: “Sao vậy, em yêu, có thích quà anh tặng không?”Tô Lam từ từ thở dài một hơi: “Anh Ngọc, em kết hôn rồi”Không biết vì sao, Tô Lam chờ rất lâu, vẫn mãi không chờ được đối phương trả lời.Tin đã gửi đi giống như đá chìm đáy biển, cũng không biết anh có thấy không, hay là vì bận, nhất thời không thể trả lời.Dù sao, rồi anh cũng sẽ nhìn thấy.Đúng vậy, cô kết hôn rồi, hy vọng anh đừng dây dưa nữa.Đóng máy rồi, Tô Lam lại vì sự xuất hiện đột ngột của người này, không hề thoải mái chút nào.Cô nằm trên giường, mãi không thể ngủ được.Mặt khác Tòa nhà Dark Region đèn đuốc sáng trưng, toàn thể nhân viên tăng ca!Gần đây toàn bộ Dark Region đều bị bao phủ trong bầu không khí đè nén, mỗi nhân viên đều cảm thấy như sắp ngạt thở.