“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1689: “Muốn chết phải không?”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một giọng nói đạm mạc vào thời khắc này từ từ vang lên.Phía sau đại điện Thanh Viên, một bóng dáng màu xanh lam lạnh băng dài trăm trượng dần dần đi ra.Bóng dáng màu xanh lam đó, dài trăm trượng, quơ móng vuốt băng tỏa ra khí lạnh xuyên tim.“Tông chủ!”“Tần Ninh!”Tức thì, toàn bộ đại điện Thanh Viên sôi trào.Tần Ninh.Trở về.Hạ Phương Ki hơi biến đổi sắc mặt, nhưng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.“Tần Ninh, ngươi trở về?”Hạ Phương Ki thản nhiên nói: “Hôm nay, là ngày Thần gia của đại lục Trung Thần đón dâu”.“Tần Ninh, ta khuyên ngươi, tốt nhất đừng làm loạn”.“Làm loạn?”Tần Ninh liếc mắt nhìn Hạ Phương Ki, ở trên cao nhìn xuống nói: “Hạ Phương Ki, nếu ta nhớ không nhầm thì ta cũng đã từng nói với ngươi rồi”.“Chớ chọc đến ta!”Giọng điệu của Tần Ninh lạnh lùng hơn bình thường.“Chiếm giữ Thanh Vân tông của ta!”“Để cho hai tì nữ của ta lấy Thần Nam Vân gì đó?”“Quan trọng nhất là, ngươi cũng dám xuất thủ với lão bộc của ta?”Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này đều mặc váy đỏ, an ổn đứng phía sau Tần Ninh.Lão Vệ, vẫn là khỏe mạnh như cũ.Thấy cánh tay trái của Lão Vệ đã trở lại, mấy người Kiếm Tiểu Minh đều vui vẻ.Tần Ninh quay về.Tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết!Không vì lý do gì khác.Tần Ninh, chính là Tần Ninh, không gì làm không được!Lúc này, bầu không khí trở nên cứng ngắc.“Tần Ninh, chính ngươi muốn chết, chẳng lẽ lại phải kéo Thanh Vân tông theo sao?”Hạ Phương Ki nói với vẻ uy hϊế͙p͙.Tần Ninh cũng lơ đễnh cười nhạt nói: “Từ giờ trở đi, đệ tử Thanh Vân tông ta, chết một người, ta diệt cổ quốc Đại Hạ, cổ gia các ngươi. Chuyện tiêu diệt cả tòa thành, ta cũng không phải chưa từng làm”.Hạ Phương Ki tái mặt lại.Tần Ninh, hoàn toàn không nói đạo lý.Nhưng cái tên này dựa vào đâu mà nói vậy?“Tần Ninh, ngươi đừng làm loạn, diệt chính mình, diệt cả Thanh Vân tông!”

Một giọng nói đạm mạc vào thời khắc này từ từ vang lên.

Phía sau đại điện Thanh Viên, một bóng dáng màu xanh lam lạnh băng dài trăm trượng dần dần đi ra.

Bóng dáng màu xanh lam đó, dài trăm trượng, quơ móng vuốt băng tỏa ra khí lạnh xuyên tim.

“Tông chủ!”

“Tần Ninh!”

Tức thì, toàn bộ đại điện Thanh Viên sôi trào.

Tần Ninh.

Trở về.

Hạ Phương Ki hơi biến đổi sắc mặt, nhưng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

“Tần Ninh, ngươi trở về?”

Hạ Phương Ki thản nhiên nói: “Hôm nay, là ngày Thần gia của đại lục Trung Thần đón dâu”.

“Tần Ninh, ta khuyên ngươi, tốt nhất đừng làm loạn”.

“Làm loạn?”

Tần Ninh liếc mắt nhìn Hạ Phương Ki, ở trên cao nhìn xuống nói: “Hạ Phương Ki, nếu ta nhớ không nhầm thì ta cũng đã từng nói với ngươi rồi”.

“Chớ chọc đến ta!”

Giọng điệu của Tần Ninh lạnh lùng hơn bình thường.

“Chiếm giữ Thanh Vân tông của ta!”

“Để cho hai tì nữ của ta lấy Thần Nam Vân gì đó?”

“Quan trọng nhất là, ngươi cũng dám xuất thủ với lão bộc của ta?”

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này đều mặc váy đỏ, an ổn đứng phía sau Tần Ninh.

Lão Vệ, vẫn là khỏe mạnh như cũ.

Thấy cánh tay trái của Lão Vệ đã trở lại, mấy người Kiếm Tiểu Minh đều vui vẻ.

Tần Ninh quay về.

Tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết!

Không vì lý do gì khác.

Tần Ninh, chính là Tần Ninh, không gì làm không được!

Lúc này, bầu không khí trở nên cứng ngắc.

“Tần Ninh, chính ngươi muốn chết, chẳng lẽ lại phải kéo Thanh Vân tông theo sao?”

Hạ Phương Ki nói với vẻ uy hϊế͙p͙.

Tần Ninh cũng lơ đễnh cười nhạt nói: “Từ giờ trở đi, đệ tử Thanh Vân tông ta, chết một người, ta diệt cổ quốc Đại Hạ, cổ gia các ngươi. Chuyện tiêu diệt cả tòa thành, ta cũng không phải chưa từng làm”.

Hạ Phương Ki tái mặt lại.

Tần Ninh, hoàn toàn không nói đạo lý.

Nhưng cái tên này dựa vào đâu mà nói vậy?

“Tần Ninh, ngươi đừng làm loạn, diệt chính mình, diệt cả Thanh Vân tông!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một giọng nói đạm mạc vào thời khắc này từ từ vang lên.Phía sau đại điện Thanh Viên, một bóng dáng màu xanh lam lạnh băng dài trăm trượng dần dần đi ra.Bóng dáng màu xanh lam đó, dài trăm trượng, quơ móng vuốt băng tỏa ra khí lạnh xuyên tim.“Tông chủ!”“Tần Ninh!”Tức thì, toàn bộ đại điện Thanh Viên sôi trào.Tần Ninh.Trở về.Hạ Phương Ki hơi biến đổi sắc mặt, nhưng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.“Tần Ninh, ngươi trở về?”Hạ Phương Ki thản nhiên nói: “Hôm nay, là ngày Thần gia của đại lục Trung Thần đón dâu”.“Tần Ninh, ta khuyên ngươi, tốt nhất đừng làm loạn”.“Làm loạn?”Tần Ninh liếc mắt nhìn Hạ Phương Ki, ở trên cao nhìn xuống nói: “Hạ Phương Ki, nếu ta nhớ không nhầm thì ta cũng đã từng nói với ngươi rồi”.“Chớ chọc đến ta!”Giọng điệu của Tần Ninh lạnh lùng hơn bình thường.“Chiếm giữ Thanh Vân tông của ta!”“Để cho hai tì nữ của ta lấy Thần Nam Vân gì đó?”“Quan trọng nhất là, ngươi cũng dám xuất thủ với lão bộc của ta?”Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này đều mặc váy đỏ, an ổn đứng phía sau Tần Ninh.Lão Vệ, vẫn là khỏe mạnh như cũ.Thấy cánh tay trái của Lão Vệ đã trở lại, mấy người Kiếm Tiểu Minh đều vui vẻ.Tần Ninh quay về.Tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết!Không vì lý do gì khác.Tần Ninh, chính là Tần Ninh, không gì làm không được!Lúc này, bầu không khí trở nên cứng ngắc.“Tần Ninh, chính ngươi muốn chết, chẳng lẽ lại phải kéo Thanh Vân tông theo sao?”Hạ Phương Ki nói với vẻ uy hϊế͙p͙.Tần Ninh cũng lơ đễnh cười nhạt nói: “Từ giờ trở đi, đệ tử Thanh Vân tông ta, chết một người, ta diệt cổ quốc Đại Hạ, cổ gia các ngươi. Chuyện tiêu diệt cả tòa thành, ta cũng không phải chưa từng làm”.Hạ Phương Ki tái mặt lại.Tần Ninh, hoàn toàn không nói đạo lý.Nhưng cái tên này dựa vào đâu mà nói vậy?“Tần Ninh, ngươi đừng làm loạn, diệt chính mình, diệt cả Thanh Vân tông!”

Chương 1689: “Muốn chết phải không?”