“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1691: Cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh vung tay lên.Thạch Cảm Đương nhếch miệng cười một tiếng rồi lao ra trong nháy mắt.Phốc phốc phốc...Ba bóng người, đứng lơ lửng giữa không trung.Thạch Cảm Đương lấy búa rìu chém giết đi ra.Không có tiếng kêu thảm thiết nào.Chỉ âm thanh cơ thể bị phá vỡ nho nhỏ từ từ vang lên.Ba bóng người, bị chém ngang.Tiếng thi thể rơi xuống đất bộp bộp.Lần này, tất cả mọi người đều sửng sốt.Giết!Thật sự giết chết!Tần Ninh, căn bản không nói nhảm.Hạ Minh Động cùng Hạ Khai Nguyên chính là hai người con trai kiệt xuất nhất của Hạ Phương Ki.Mà Hạ Vận Sinh, lại là phụ hoàng của Hạ Phương Ki.Cha và con trai mình, một hơi chết hết.“Tần Ninh!”Hạ Phương Ki lúc này phẫn nộ nhìn hắn.Tần Ninh căn bản lười quan tâm.Nhìn về phía mọi người.“Hôm nay tất cả mọi người đều ở đây nên ta sẽ nói rõ một vài câu”.“Sau này, nếu như còn có người dám có ý xấu với người của ta, với Thanh Vân tông của ta, ta chắc chắn sẽ khiến hai tay mình nhuốm đầy máu!”Hôm nay, hắn không chỉ muốn triệt để tiêu diệt cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam.Tần Ninh cũng muốn giết gà dọa khỉ!Phiền phức liên tục kéo đến khiến hắn phiền lòng.Những người này, nói cho cùng, vẫn chưa hoàn toàn sợ hãi.Cổ Lãm Đông lúc này không nói được lời nào.Tần Ninh quá hung tàn.Giết mấy người Hạ Vận Sinh, Hạ Phương Ki không điên mới là lạ.Trên quảng trường, yến hội được bày ở hai bên.Nhưng lúc này, ở giữa có ba bộ thi thể tản ra mùi máu tươi, nhường sợ run lên.“Tần Ninh, ngươi quá đáng rồi đấy!”“Quá đáng?”Tần Ninh liếc liếc mắt Hạ Phương Ki, từ từ nói: “Đụng đến người của ta, ngươi nên sớm biết sẽ có kết cục này”.“Không phục? Không phục thì tới cắn ta!”
Tần Ninh vung tay lên.
Thạch Cảm Đương nhếch miệng cười một tiếng rồi lao ra trong nháy mắt.
Phốc phốc phốc...
Ba bóng người, đứng lơ lửng giữa không trung.
Thạch Cảm Đương lấy búa rìu chém giết đi ra.
Không có tiếng kêu thảm thiết nào.
Chỉ âm thanh cơ thể bị phá vỡ nho nhỏ từ từ vang lên.
Ba bóng người, bị chém ngang.
Tiếng thi thể rơi xuống đất bộp bộp.
Lần này, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Giết!
Thật sự giết chết!
Tần Ninh, căn bản không nói nhảm.
Hạ Minh Động cùng Hạ Khai Nguyên chính là hai người con trai kiệt xuất nhất của Hạ Phương Ki.
Mà Hạ Vận Sinh, lại là phụ hoàng của Hạ Phương Ki.
Cha và con trai mình, một hơi chết hết.
“Tần Ninh!”
Hạ Phương Ki lúc này phẫn nộ nhìn hắn.
Tần Ninh căn bản lười quan tâm.
Nhìn về phía mọi người.
“Hôm nay tất cả mọi người đều ở đây nên ta sẽ nói rõ một vài câu”.
“Sau này, nếu như còn có người dám có ý xấu với người của ta, với Thanh Vân tông của ta, ta chắc chắn sẽ khiến hai tay mình nhuốm đầy máu!”
Hôm nay, hắn không chỉ muốn triệt để tiêu diệt cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam.
Tần Ninh cũng muốn giết gà dọa khỉ!
Phiền phức liên tục kéo đến khiến hắn phiền lòng.
Những người này, nói cho cùng, vẫn chưa hoàn toàn sợ hãi.
Cổ Lãm Đông lúc này không nói được lời nào.
Tần Ninh quá hung tàn.
Giết mấy người Hạ Vận Sinh, Hạ Phương Ki không điên mới là lạ.
Trên quảng trường, yến hội được bày ở hai bên.
Nhưng lúc này, ở giữa có ba bộ thi thể tản ra mùi máu tươi, nhường sợ run lên.
“Tần Ninh, ngươi quá đáng rồi đấy!”
“Quá đáng?”
Tần Ninh liếc liếc mắt Hạ Phương Ki, từ từ nói: “Đụng đến người của ta, ngươi nên sớm biết sẽ có kết cục này”.
“Không phục? Không phục thì tới cắn ta!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh vung tay lên.Thạch Cảm Đương nhếch miệng cười một tiếng rồi lao ra trong nháy mắt.Phốc phốc phốc...Ba bóng người, đứng lơ lửng giữa không trung.Thạch Cảm Đương lấy búa rìu chém giết đi ra.Không có tiếng kêu thảm thiết nào.Chỉ âm thanh cơ thể bị phá vỡ nho nhỏ từ từ vang lên.Ba bóng người, bị chém ngang.Tiếng thi thể rơi xuống đất bộp bộp.Lần này, tất cả mọi người đều sửng sốt.Giết!Thật sự giết chết!Tần Ninh, căn bản không nói nhảm.Hạ Minh Động cùng Hạ Khai Nguyên chính là hai người con trai kiệt xuất nhất của Hạ Phương Ki.Mà Hạ Vận Sinh, lại là phụ hoàng của Hạ Phương Ki.Cha và con trai mình, một hơi chết hết.“Tần Ninh!”Hạ Phương Ki lúc này phẫn nộ nhìn hắn.Tần Ninh căn bản lười quan tâm.Nhìn về phía mọi người.“Hôm nay tất cả mọi người đều ở đây nên ta sẽ nói rõ một vài câu”.“Sau này, nếu như còn có người dám có ý xấu với người của ta, với Thanh Vân tông của ta, ta chắc chắn sẽ khiến hai tay mình nhuốm đầy máu!”Hôm nay, hắn không chỉ muốn triệt để tiêu diệt cổ quốc Đại Hạ cùng cổ gia Lĩnh Nam.Tần Ninh cũng muốn giết gà dọa khỉ!Phiền phức liên tục kéo đến khiến hắn phiền lòng.Những người này, nói cho cùng, vẫn chưa hoàn toàn sợ hãi.Cổ Lãm Đông lúc này không nói được lời nào.Tần Ninh quá hung tàn.Giết mấy người Hạ Vận Sinh, Hạ Phương Ki không điên mới là lạ.Trên quảng trường, yến hội được bày ở hai bên.Nhưng lúc này, ở giữa có ba bộ thi thể tản ra mùi máu tươi, nhường sợ run lên.“Tần Ninh, ngươi quá đáng rồi đấy!”“Quá đáng?”Tần Ninh liếc liếc mắt Hạ Phương Ki, từ từ nói: “Đụng đến người của ta, ngươi nên sớm biết sẽ có kết cục này”.“Không phục? Không phục thì tới cắn ta!”