“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1716: “Bọn chúng phải trả cái giá đắt!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thạch Cảm Đương xách theo Thần Nam Vân, bay lên đầu rồng băng.“Lão Vệ, dẫn người đến tịch thu cổ quốc Đại Hạ và Cổ gia Lĩnh Nam, nói với bọn họ mở ngân khố thì sẽ không giết ai hết, nếu như phản kháng thì giết không tha!”“Từ hôm nay trở đi, cổ quốc Đại Hạ và Cổ gia Lĩnh Nam sẽ bị giải thể!”Tần Ninh vừa nói xong, sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi.Còn đệ tử Thanh Vân tông thì vui sướng hoan hô reo hò.“Đi!”Con rồng khổng lồ hét lên một tiếng, cơ thể dài trăm trượng uốn lượn lao đi.Đội đón dâu của Thần gia lúc này bị Tần Ninh bắt đi trước dẫn đường.Đội ngũ hùng hậu bây giờ chỉ còn lại trên dưới trăm người, còn hai cái kiệu kia vẫn không hề hấn gì.Thần gia đến như nào thì phải trở về như thế!Tần Ninh đứng vững ở trên đỉnh đầu rồng khổng lồ, nheo mắt nhìn về phía trước.“Thần gia ở đại lục Trung Thần!”Trong đầu lúc này dần hiện ra một bóng người.Yểu điệu yêu kiều, nhẹ nhàng uyển chuyển.Đã chín vạn năm trôi qua, cô gái ấy có lẽ đã sớm qua đời rồi.Tần Ninh không muốn có bất cứ dính dáng gì đến Thần gia.Nhưng lần này, vì lão Vệ cũng được, Viên Viên hay Sương Nhi cũng được.Thần gia nhất định phải cho hắn một công đạo.Cốc Tân Nguyệt lúc này đi đến bên cạnh Tần Ninh, không nhịn được hỏi: “Muốn đi thật sao?”“Ừ!”Thạch Cảm Đương xen vào nói: “Đương nhiên là phải đi rồi, sao lại không đi chứ?”Cốc Tân Nguyệt không thèm nhìn Thạch Cảm Đương, nói tiếp: “Nếu như ngươi thật sự muốn đi nhỡ không may Thần gia huy động sức mạnh...”“Vậy thì tiêu diệt bọn chúng!”Thạch Cảm Đương gào lên: “Sợ cái quái gì!”Bốp…Thạch Cảm Đương còn chưa nói hết câu, Cốc Tân Nguyệt đã tiện tay bắn ra.Cả người Thạch Cảm Đương rơi khỏi rồng băng, hoá thành một ánh sao, biến mất không nhìn thấy đâu nữa.Cốc Tân Nguyệt không quan tâm, tiếp tục nói: “Thần Phong và Nguyệt Khuynh Thành trước đây là một đôi tình nhân do chính tay ngươi làm mối, nếu ngươi gây chuyện ở đại lục Trung Thần thì đại lục Băng Nguyệt kia chắc chắn sẽ không ngồi im một chỗ mà không quan tâm”.“Chẳng lẽ năm đó ngươi giúp Thần gia và Nguyệt gia trỗi dậy, bây giờ lại muốn tự tay huỷ diệt bọn họ sao?”Nghe đến đây, vẻ mặt của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều trở nên rúng động.Thần gia và Tần Ninh có quan hệ sao?Chuyện trước đây mà các nàng không biết rất nhiều.

Thạch Cảm Đương xách theo Thần Nam Vân, bay lên đầu rồng băng.

“Lão Vệ, dẫn người đến tịch thu cổ quốc Đại Hạ và Cổ gia Lĩnh Nam, nói với bọn họ mở ngân khố thì sẽ không giết ai hết, nếu như phản kháng thì giết không tha!”

“Từ hôm nay trở đi, cổ quốc Đại Hạ và Cổ gia Lĩnh Nam sẽ bị giải thể!”

Tần Ninh vừa nói xong, sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi.

Còn đệ tử Thanh Vân tông thì vui sướng hoan hô reo hò.

“Đi!”

Con rồng khổng lồ hét lên một tiếng, cơ thể dài trăm trượng uốn lượn lao đi.

Đội đón dâu của Thần gia lúc này bị Tần Ninh bắt đi trước dẫn đường.

Đội ngũ hùng hậu bây giờ chỉ còn lại trên dưới trăm người, còn hai cái kiệu kia vẫn không hề hấn gì.

Thần gia đến như nào thì phải trở về như thế!

Tần Ninh đứng vững ở trên đỉnh đầu rồng khổng lồ, nheo mắt nhìn về phía trước.

“Thần gia ở đại lục Trung Thần!”

Trong đầu lúc này dần hiện ra một bóng người.

Yểu điệu yêu kiều, nhẹ nhàng uyển chuyển.

Đã chín vạn năm trôi qua, cô gái ấy có lẽ đã sớm qua đời rồi.

Tần Ninh không muốn có bất cứ dính dáng gì đến Thần gia.

Nhưng lần này, vì lão Vệ cũng được, Viên Viên hay Sương Nhi cũng được.

Thần gia nhất định phải cho hắn một công đạo.

Cốc Tân Nguyệt lúc này đi đến bên cạnh Tần Ninh, không nhịn được hỏi: “Muốn đi thật sao?”

“Ừ!”

Thạch Cảm Đương xen vào nói: “Đương nhiên là phải đi rồi, sao lại không đi chứ?”

Cốc Tân Nguyệt không thèm nhìn Thạch Cảm Đương, nói tiếp: “Nếu như ngươi thật sự muốn đi nhỡ không may Thần gia huy động sức mạnh...”

“Vậy thì tiêu diệt bọn chúng!”

Thạch Cảm Đương gào lên: “Sợ cái quái gì!”

Bốp…

Thạch Cảm Đương còn chưa nói hết câu, Cốc Tân Nguyệt đã tiện tay bắn ra.

Cả người Thạch Cảm Đương rơi khỏi rồng băng, hoá thành một ánh sao, biến mất không nhìn thấy đâu nữa.

Cốc Tân Nguyệt không quan tâm, tiếp tục nói: “Thần Phong và Nguyệt Khuynh Thành trước đây là một đôi tình nhân do chính tay ngươi làm mối, nếu ngươi gây chuyện ở đại lục Trung Thần thì đại lục Băng Nguyệt kia chắc chắn sẽ không ngồi im một chỗ mà không quan tâm”.

“Chẳng lẽ năm đó ngươi giúp Thần gia và Nguyệt gia trỗi dậy, bây giờ lại muốn tự tay huỷ diệt bọn họ sao?”

Nghe đến đây, vẻ mặt của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều trở nên rúng động.

Thần gia và Tần Ninh có quan hệ sao?

Chuyện trước đây mà các nàng không biết rất nhiều.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thạch Cảm Đương xách theo Thần Nam Vân, bay lên đầu rồng băng.“Lão Vệ, dẫn người đến tịch thu cổ quốc Đại Hạ và Cổ gia Lĩnh Nam, nói với bọn họ mở ngân khố thì sẽ không giết ai hết, nếu như phản kháng thì giết không tha!”“Từ hôm nay trở đi, cổ quốc Đại Hạ và Cổ gia Lĩnh Nam sẽ bị giải thể!”Tần Ninh vừa nói xong, sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi.Còn đệ tử Thanh Vân tông thì vui sướng hoan hô reo hò.“Đi!”Con rồng khổng lồ hét lên một tiếng, cơ thể dài trăm trượng uốn lượn lao đi.Đội đón dâu của Thần gia lúc này bị Tần Ninh bắt đi trước dẫn đường.Đội ngũ hùng hậu bây giờ chỉ còn lại trên dưới trăm người, còn hai cái kiệu kia vẫn không hề hấn gì.Thần gia đến như nào thì phải trở về như thế!Tần Ninh đứng vững ở trên đỉnh đầu rồng khổng lồ, nheo mắt nhìn về phía trước.“Thần gia ở đại lục Trung Thần!”Trong đầu lúc này dần hiện ra một bóng người.Yểu điệu yêu kiều, nhẹ nhàng uyển chuyển.Đã chín vạn năm trôi qua, cô gái ấy có lẽ đã sớm qua đời rồi.Tần Ninh không muốn có bất cứ dính dáng gì đến Thần gia.Nhưng lần này, vì lão Vệ cũng được, Viên Viên hay Sương Nhi cũng được.Thần gia nhất định phải cho hắn một công đạo.Cốc Tân Nguyệt lúc này đi đến bên cạnh Tần Ninh, không nhịn được hỏi: “Muốn đi thật sao?”“Ừ!”Thạch Cảm Đương xen vào nói: “Đương nhiên là phải đi rồi, sao lại không đi chứ?”Cốc Tân Nguyệt không thèm nhìn Thạch Cảm Đương, nói tiếp: “Nếu như ngươi thật sự muốn đi nhỡ không may Thần gia huy động sức mạnh...”“Vậy thì tiêu diệt bọn chúng!”Thạch Cảm Đương gào lên: “Sợ cái quái gì!”Bốp…Thạch Cảm Đương còn chưa nói hết câu, Cốc Tân Nguyệt đã tiện tay bắn ra.Cả người Thạch Cảm Đương rơi khỏi rồng băng, hoá thành một ánh sao, biến mất không nhìn thấy đâu nữa.Cốc Tân Nguyệt không quan tâm, tiếp tục nói: “Thần Phong và Nguyệt Khuynh Thành trước đây là một đôi tình nhân do chính tay ngươi làm mối, nếu ngươi gây chuyện ở đại lục Trung Thần thì đại lục Băng Nguyệt kia chắc chắn sẽ không ngồi im một chỗ mà không quan tâm”.“Chẳng lẽ năm đó ngươi giúp Thần gia và Nguyệt gia trỗi dậy, bây giờ lại muốn tự tay huỷ diệt bọn họ sao?”Nghe đến đây, vẻ mặt của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều trở nên rúng động.Thần gia và Tần Ninh có quan hệ sao?Chuyện trước đây mà các nàng không biết rất nhiều.

Chương 1716: “Bọn chúng phải trả cái giá đắt!”