“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1724: Đây chính là cảnh giới Tam Vị.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Hôm nay, cái tên Thạch Cảm Đương của ta sẽ nổi danh!”Thạch Cảm Đương hét lớn một tiếng, bùa rìu giao nhau.“Chặt!”Bùa rìu lúc này trực tiếp bổ xuống.Ầm. .Lôi Nguyên Kiệt ngăn cản, bước chân lảo đảo liên tục lùi lại phía sau.“Chém tiếp!”Thạch Cảm Đương sải bước đi ra, tràn ngập sát khí.Ầm...Miệng của Lôi Nguyên Kiệt chảy máu, hai tay run rẩy.Thạch Cảm Đương cực kỳ bá đạo, hoàn toàn không giống cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.“Chết đi!”Một tiếng nói trầm thấp rơi xuống.Cuối cùng, bùa rìu giao nhau, hư ảnh ngưng tụ hiện ra.Một tiếng vù vù đột nhiên vang lên.Lôi Nguyên Kiệt không thể chống đỡ được nữa, phun ra một ngụm máu tươi, khí tức toàn thân từ trên xuống dưới cuộn trào.“A...”Bỗng chốc, sắc mặt của Lôi Nguyên Kiệt trắng bệch.Cơ thể của ông ta từ phần dưới bụng trực tiếp bị chặt làm bốn.Máu tươi chảy dài như cột.Nhưng ông ta lại không chết ngay lập tức.“Phế vật!”Thạch Cảm Đương giơ ngón giữa, thu búa rìu lại, cười nhạo một tiếng.“Chết đi!”Lời vừa dứt, một tiếng ầm ầm ầm vang lên, cơ thể của Lôi Nguyên Kiệt lúc này trực tiếp nổ tung.Ba chiêu giết chết cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.Thạch Cảm Đương.Thật sự khiến tất cả mọi người ở đây phải nhớ kỹ tên của hắn ta.Giờ phút này, trong sân im lặng như tờ.Hơn vạn người thấy màn này đều nghẹn lời.Tần Ninh cũng chẳng thèm để ý, nhìn xuống phía dưới, tiếp tục nói: “Chuyện giữa ta và Thần gia không đến lượt các người xen vào, không sợ chết thì cứ thử nói thêm một câu nữa xem”.Lần này, tất cả mọi người đều lấy tay che miệng.Tần Ninh nhìn về phía Thần Phong, quát lên: “Người của ta mà Thần gia các ngươi cũng dám cưới, thật to gan”.“Đừng nói là các ngươi, cho dù là lão tổ tông của Thần gia các ngươi nhìn thấy ta thì cũng vái ba quỳ chín lạy, đón tiếp từ trăm dặm”.“Dám bắt nạt đến đầu ta, lá gan của các ngươi cũng lớn thật đấy”.Tần Ninh nói chuyện rất có khí lực.Nhưng lời này lọt vào tai của đám người lại thành vô cùng cuồng vọng.
“Hôm nay, cái tên Thạch Cảm Đương của ta sẽ nổi danh!”
Thạch Cảm Đương hét lớn một tiếng, bùa rìu giao nhau.
“Chặt!”
Bùa rìu lúc này trực tiếp bổ xuống.
Ầm. .
Lôi Nguyên Kiệt ngăn cản, bước chân lảo đảo liên tục lùi lại phía sau.
“Chém tiếp!”
Thạch Cảm Đương sải bước đi ra, tràn ngập sát khí.
Ầm...
Miệng của Lôi Nguyên Kiệt chảy máu, hai tay run rẩy.
Thạch Cảm Đương cực kỳ bá đạo, hoàn toàn không giống cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.
“Chết đi!”
Một tiếng nói trầm thấp rơi xuống.
Cuối cùng, bùa rìu giao nhau, hư ảnh ngưng tụ hiện ra.
Một tiếng vù vù đột nhiên vang lên.
Lôi Nguyên Kiệt không thể chống đỡ được nữa, phun ra một ngụm máu tươi, khí tức toàn thân từ trên xuống dưới cuộn trào.
“A...”
Bỗng chốc, sắc mặt của Lôi Nguyên Kiệt trắng bệch.
Cơ thể của ông ta từ phần dưới bụng trực tiếp bị chặt làm bốn.
Máu tươi chảy dài như cột.
Nhưng ông ta lại không chết ngay lập tức.
“Phế vật!”
Thạch Cảm Đương giơ ngón giữa, thu búa rìu lại, cười nhạo một tiếng.
“Chết đi!”
Lời vừa dứt, một tiếng ầm ầm ầm vang lên, cơ thể của Lôi Nguyên Kiệt lúc này trực tiếp nổ tung.
Ba chiêu giết chết cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.
Thạch Cảm Đương.
Thật sự khiến tất cả mọi người ở đây phải nhớ kỹ tên của hắn ta.
Giờ phút này, trong sân im lặng như tờ.
Hơn vạn người thấy màn này đều nghẹn lời.
Tần Ninh cũng chẳng thèm để ý, nhìn xuống phía dưới, tiếp tục nói: “Chuyện giữa ta và Thần gia không đến lượt các người xen vào, không sợ chết thì cứ thử nói thêm một câu nữa xem”.
Lần này, tất cả mọi người đều lấy tay che miệng.
Tần Ninh nhìn về phía Thần Phong, quát lên: “Người của ta mà Thần gia các ngươi cũng dám cưới, thật to gan”.
“Đừng nói là các ngươi, cho dù là lão tổ tông của Thần gia các ngươi nhìn thấy ta thì cũng vái ba quỳ chín lạy, đón tiếp từ trăm dặm”.
“Dám bắt nạt đến đầu ta, lá gan của các ngươi cũng lớn thật đấy”.
Tần Ninh nói chuyện rất có khí lực.
Nhưng lời này lọt vào tai của đám người lại thành vô cùng cuồng vọng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Hôm nay, cái tên Thạch Cảm Đương của ta sẽ nổi danh!”Thạch Cảm Đương hét lớn một tiếng, bùa rìu giao nhau.“Chặt!”Bùa rìu lúc này trực tiếp bổ xuống.Ầm. .Lôi Nguyên Kiệt ngăn cản, bước chân lảo đảo liên tục lùi lại phía sau.“Chém tiếp!”Thạch Cảm Đương sải bước đi ra, tràn ngập sát khí.Ầm...Miệng của Lôi Nguyên Kiệt chảy máu, hai tay run rẩy.Thạch Cảm Đương cực kỳ bá đạo, hoàn toàn không giống cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.“Chết đi!”Một tiếng nói trầm thấp rơi xuống.Cuối cùng, bùa rìu giao nhau, hư ảnh ngưng tụ hiện ra.Một tiếng vù vù đột nhiên vang lên.Lôi Nguyên Kiệt không thể chống đỡ được nữa, phun ra một ngụm máu tươi, khí tức toàn thân từ trên xuống dưới cuộn trào.“A...”Bỗng chốc, sắc mặt của Lôi Nguyên Kiệt trắng bệch.Cơ thể của ông ta từ phần dưới bụng trực tiếp bị chặt làm bốn.Máu tươi chảy dài như cột.Nhưng ông ta lại không chết ngay lập tức.“Phế vật!”Thạch Cảm Đương giơ ngón giữa, thu búa rìu lại, cười nhạo một tiếng.“Chết đi!”Lời vừa dứt, một tiếng ầm ầm ầm vang lên, cơ thể của Lôi Nguyên Kiệt lúc này trực tiếp nổ tung.Ba chiêu giết chết cảnh giới Địa Vị hậu kỳ.Thạch Cảm Đương.Thật sự khiến tất cả mọi người ở đây phải nhớ kỹ tên của hắn ta.Giờ phút này, trong sân im lặng như tờ.Hơn vạn người thấy màn này đều nghẹn lời.Tần Ninh cũng chẳng thèm để ý, nhìn xuống phía dưới, tiếp tục nói: “Chuyện giữa ta và Thần gia không đến lượt các người xen vào, không sợ chết thì cứ thử nói thêm một câu nữa xem”.Lần này, tất cả mọi người đều lấy tay che miệng.Tần Ninh nhìn về phía Thần Phong, quát lên: “Người của ta mà Thần gia các ngươi cũng dám cưới, thật to gan”.“Đừng nói là các ngươi, cho dù là lão tổ tông của Thần gia các ngươi nhìn thấy ta thì cũng vái ba quỳ chín lạy, đón tiếp từ trăm dặm”.“Dám bắt nạt đến đầu ta, lá gan của các ngươi cũng lớn thật đấy”.Tần Ninh nói chuyện rất có khí lực.Nhưng lời này lọt vào tai của đám người lại thành vô cùng cuồng vọng.