“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1738: Quá kỳ quái!  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dần dần nở một nụ cười.Tần Ninh nhìn kiếm Đoạn Không như nhìn tình nhân của mình, cười nói: “Thật nghịch ngợm!”Ông...Trong nháy mắt, ánh kiếm của kiếm Đoạn Không càng thêm rực rỡ.Mọi người lúc này hoàn toàn ngây ra.Chuyện gì xảy ra vậy?Sau một khắc, cảnh tượng trước mắt Tần Ninh thay đổi hoàn toàn.Trong một thế giới bao la rộng lớn, Tần Ninh ngạo nghễ đứng vững.Trước mặt hắn là một một người khoanh chân ngồi, tay cầm kiếm Đoạn Không.“Ngươi là người phương nào?”Người kia có dung mạo không rõ ràng, nhìn thấy Tần Ninh thì kinh ngạc không thôi.“Ta là người độ ngươi!”Tần Ninh thản nhiên nói: “Thần Phong, hôm nay ngươi cũng đừng trách ta vô tình”.Nghe đến lời này thân thể hư ảo kia ngẩn ra.“Quả nhiên, thế nhân đều nói, kiếm vô tình người hữu tình. Nhưng ta lại nói, người vô tình kiếm hữu tình”.“Kiếm Đoạn Không còn nhớ đến ta, ngươi lại không nhớ ra. Hoặc là... ngươi cố ý không nhớ ra ta!”Lời này vừa nói ra, ảo ảnh kia tức thì run rẩy.Tiếng ầm ầm vang lên, ảo ảnh kia lập tức quỳ xuống.“Đại Đế!”“Giờ nhớ ra ta rồi à?”Tần Ninh hờ hững nói: “Người chết đèn tắt. Trên thế gian này, trừ phi là người tu luyện ra linh hồn, nếu không thì không ai có thể lưu lại ý niệm ở bên trong kiếm”.“Ta từng dạy ngươi, ngươi cũng học được”.“Kiếm Đoạn Không ở Thần gia là thêm một con bài tẩy”.“Thần gia của ngươi đi tới ngày hôm nay là Thần Phong ngươi giỏi, ta không quan tâm”.“Chẳng qua người Thần gia muốn giết ta, muốn động vào người của ta. Ngươi cảm giác được ta tới, thế nhưng vẫn chém kiếm Đoạn Không ra!”Tần Ninh không ngừng lẩm bẩm nói ra.Từ lúc kiếm Đoạn Không xuất hiện, hắn đã nắm bắt được một ý niệm đến điều tra hắn.Nhưng là ý niệm đó lại lui bước.Nói đúng ra là bàng hoàng.“Đại Đế, ta sai rồi!”Ý niệm của Thần Phong tức thì dập đầu nói.Ông ta nghĩ rằng Thần gia hiện nay đã rất mạnh mẽ, Tần Ninh dù có quay lại thì cũng mới ở cảnh giới Nhân Vị.Không ai hiểu được uy lực của kiếm Đoạn Không hơn ông ta.Ông ta suy nghĩ một hồi thì quyết định giết Tần Ninh.Giết ân nhân của ông ta.

Dần dần nở một nụ cười.

Tần Ninh nhìn kiếm Đoạn Không như nhìn tình nhân của mình, cười nói: “Thật nghịch ngợm!”

Ông...

Trong nháy mắt, ánh kiếm của kiếm Đoạn Không càng thêm rực rỡ.

Mọi người lúc này hoàn toàn ngây ra.

Chuyện gì xảy ra vậy?

Sau một khắc, cảnh tượng trước mắt Tần Ninh thay đổi hoàn toàn.

Trong một thế giới bao la rộng lớn, Tần Ninh ngạo nghễ đứng vững.

Trước mặt hắn là một một người khoanh chân ngồi, tay cầm kiếm Đoạn Không.

“Ngươi là người phương nào?”

Người kia có dung mạo không rõ ràng, nhìn thấy Tần Ninh thì kinh ngạc không thôi.

“Ta là người độ ngươi!”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Thần Phong, hôm nay ngươi cũng đừng trách ta vô tình”.

Nghe đến lời này thân thể hư ảo kia ngẩn ra.

“Quả nhiên, thế nhân đều nói, kiếm vô tình người hữu tình. Nhưng ta lại nói, người vô tình kiếm hữu tình”.

“Kiếm Đoạn Không còn nhớ đến ta, ngươi lại không nhớ ra. Hoặc là... ngươi cố ý không nhớ ra ta!”

Lời này vừa nói ra, ảo ảnh kia tức thì run rẩy.

Tiếng ầm ầm vang lên, ảo ảnh kia lập tức quỳ xuống.

“Đại Đế!”

“Giờ nhớ ra ta rồi à?”

Tần Ninh hờ hững nói: “Người chết đèn tắt. Trên thế gian này, trừ phi là người tu luyện ra linh hồn, nếu không thì không ai có thể lưu lại ý niệm ở bên trong kiếm”.

“Ta từng dạy ngươi, ngươi cũng học được”.

“Kiếm Đoạn Không ở Thần gia là thêm một con bài tẩy”.

“Thần gia của ngươi đi tới ngày hôm nay là Thần Phong ngươi giỏi, ta không quan tâm”.

“Chẳng qua người Thần gia muốn giết ta, muốn động vào người của ta. Ngươi cảm giác được ta tới, thế nhưng vẫn chém kiếm Đoạn Không ra!”

Tần Ninh không ngừng lẩm bẩm nói ra.

Từ lúc kiếm Đoạn Không xuất hiện, hắn đã nắm bắt được một ý niệm đến điều tra hắn.

Nhưng là ý niệm đó lại lui bước.

Nói đúng ra là bàng hoàng.

“Đại Đế, ta sai rồi!”

Ý niệm của Thần Phong tức thì dập đầu nói.

Ông ta nghĩ rằng Thần gia hiện nay đã rất mạnh mẽ, Tần Ninh dù có quay lại thì cũng mới ở cảnh giới Nhân Vị.

Không ai hiểu được uy lực của kiếm Đoạn Không hơn ông ta.

Ông ta suy nghĩ một hồi thì quyết định giết Tần Ninh.

Giết ân nhân của ông ta.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dần dần nở một nụ cười.Tần Ninh nhìn kiếm Đoạn Không như nhìn tình nhân của mình, cười nói: “Thật nghịch ngợm!”Ông...Trong nháy mắt, ánh kiếm của kiếm Đoạn Không càng thêm rực rỡ.Mọi người lúc này hoàn toàn ngây ra.Chuyện gì xảy ra vậy?Sau một khắc, cảnh tượng trước mắt Tần Ninh thay đổi hoàn toàn.Trong một thế giới bao la rộng lớn, Tần Ninh ngạo nghễ đứng vững.Trước mặt hắn là một một người khoanh chân ngồi, tay cầm kiếm Đoạn Không.“Ngươi là người phương nào?”Người kia có dung mạo không rõ ràng, nhìn thấy Tần Ninh thì kinh ngạc không thôi.“Ta là người độ ngươi!”Tần Ninh thản nhiên nói: “Thần Phong, hôm nay ngươi cũng đừng trách ta vô tình”.Nghe đến lời này thân thể hư ảo kia ngẩn ra.“Quả nhiên, thế nhân đều nói, kiếm vô tình người hữu tình. Nhưng ta lại nói, người vô tình kiếm hữu tình”.“Kiếm Đoạn Không còn nhớ đến ta, ngươi lại không nhớ ra. Hoặc là... ngươi cố ý không nhớ ra ta!”Lời này vừa nói ra, ảo ảnh kia tức thì run rẩy.Tiếng ầm ầm vang lên, ảo ảnh kia lập tức quỳ xuống.“Đại Đế!”“Giờ nhớ ra ta rồi à?”Tần Ninh hờ hững nói: “Người chết đèn tắt. Trên thế gian này, trừ phi là người tu luyện ra linh hồn, nếu không thì không ai có thể lưu lại ý niệm ở bên trong kiếm”.“Ta từng dạy ngươi, ngươi cũng học được”.“Kiếm Đoạn Không ở Thần gia là thêm một con bài tẩy”.“Thần gia của ngươi đi tới ngày hôm nay là Thần Phong ngươi giỏi, ta không quan tâm”.“Chẳng qua người Thần gia muốn giết ta, muốn động vào người của ta. Ngươi cảm giác được ta tới, thế nhưng vẫn chém kiếm Đoạn Không ra!”Tần Ninh không ngừng lẩm bẩm nói ra.Từ lúc kiếm Đoạn Không xuất hiện, hắn đã nắm bắt được một ý niệm đến điều tra hắn.Nhưng là ý niệm đó lại lui bước.Nói đúng ra là bàng hoàng.“Đại Đế, ta sai rồi!”Ý niệm của Thần Phong tức thì dập đầu nói.Ông ta nghĩ rằng Thần gia hiện nay đã rất mạnh mẽ, Tần Ninh dù có quay lại thì cũng mới ở cảnh giới Nhân Vị.Không ai hiểu được uy lực của kiếm Đoạn Không hơn ông ta.Ông ta suy nghĩ một hồi thì quyết định giết Tần Ninh.Giết ân nhân của ông ta.

Chương 1738: Quá kỳ quái!