“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1751: Quá mạnh mẽ!  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này Tần Ninh mở miệng, an ủi nói: “Không sao, chỉ là ta, ta sẽ không hại cô…”Nhưng vô dụng!Lúc này tâm thần Cốc Tân Nguyệt rạo rực.Tựa như toàn bộ trời đất lúc này hóa thành một chiến trường cổ.Ánh sáng vô tận bay lên không trung, từng con thuyền to lớn đứng lửng lơ trên không, ánh sáng chiếu ra bốn phía, tiếng nổ tung cũng không ngừng vang lên.Mà nàng ta đang mặc ngân giáp, giống như nữ chiến thần đang chỉ huy tất cả.Nhưng một tia ánh sáng vào lúc này đánh thẳng tới.Trong phút chốc, con thuyền lớn chỗ nàng ta đứng nổ tung, bị hủy trong chốc lát.Mà nàng ta trong nháy mắt giống như đã chết, nhưng lại giống như chưa chết.Vù…Cơn đau thấu xương lan tràn toàn thân.Bây giờ Cốc Tân Nguyệt sắc mặt tái nhợt.Lực hồn trong hồn hải hiu quạnh, sóng càng thêm lợi hại.Lần này đúng là khổ cho Tần Ninh!Tần Ninh bây giờ giống như một thuyền lá cô độc, tùy ý có thể tan thành mây khói.Nhưng là hết lần này tới lần khác, Cốc Tân Nguyệt cũng không dừng lại.Đoàng…Trong nháy mắt, toàn bộ bên trong Thanh Vân tông, một cột sáng bay lên không trung.Sườn núi trong lầu các, ánh sáng bay lên trời.Lúc này toàn bộ lầu các bị ánh sáng bao trùm, một lực hồn mạnh mẽ đến cùng cực ngăn cách xung quanh.Hai người lão Vệ và Thạch Cảm Đương bị bắn bay ra.“Mẹ nó, chuyện gì vậy?”Thạch Cảm Đương mắng lớn: “Không phải là sư tôn và Cốc Tân Nguyệt song tu sao? Động tĩnh này cũng quá lớn rồi!”Lão Vệ coi thường lời của Thạch Cảm Đương.Thằng nhãi này từ trước đến giờ ngoài miệng toàn ăn nói bậy bạ.Lực hồn kia giống như thực chất hóa, tụ họp kết thành mạnh lưới giống như thủy tinh, thâu tóm toàn bộ chủ phong, bất kỳ ai cũng không thể lại gần.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở nơi tu hành sâu trong Thanh Vân tông cũng cảm nhận được điều kỳ lại, hai cô vội vàng đi ra.Nhìn thấy cảnh trí giữa không trung, hai cô gái sắc mặt kinh hãi.Đây là… động tĩnh Tần Ninh làm ra?Lúc này bên trong Thanh Vân tông, từng đệ tử đi ra, nhìn thấy cảnh này liền hoảng sợ biến sắc.Trên giường nhỏ trong lầu các.Tần Ninh bây giờ lưu lại giọt mồ hôi.Quá khoa trương!Sóng hồn lực như vậy quả thật là kinh người.Hơn nữa, điều quan trọng đây vẫn chỉ là Cốc Tân Nguyệt chưa từng thức tỉnh quỷ dị hồn bùng nổ.Trời mới biết, nếu như hồn Cốc Tân Nguyệt thức tỉnh, bước vào đạo Thánh Nhân thì sẽ mạnh mẽ thế nào?

Lúc này Tần Ninh mở miệng, an ủi nói: “Không sao, chỉ là ta, ta sẽ không hại cô…”

Nhưng vô dụng!

Lúc này tâm thần Cốc Tân Nguyệt rạo rực.

Tựa như toàn bộ trời đất lúc này hóa thành một chiến trường cổ.

Ánh sáng vô tận bay lên không trung, từng con thuyền to lớn đứng lửng lơ trên không, ánh sáng chiếu ra bốn phía, tiếng nổ tung cũng không ngừng vang lên.

Mà nàng ta đang mặc ngân giáp, giống như nữ chiến thần đang chỉ huy tất cả.

Nhưng một tia ánh sáng vào lúc này đánh thẳng tới.

Trong phút chốc, con thuyền lớn chỗ nàng ta đứng nổ tung, bị hủy trong chốc lát.

Mà nàng ta trong nháy mắt giống như đã chết, nhưng lại giống như chưa chết.

Vù…

Cơn đau thấu xương lan tràn toàn thân.

Bây giờ Cốc Tân Nguyệt sắc mặt tái nhợt.

Lực hồn trong hồn hải hiu quạnh, sóng càng thêm lợi hại.

Lần này đúng là khổ cho Tần Ninh!

Tần Ninh bây giờ giống như một thuyền lá cô độc, tùy ý có thể tan thành mây khói.

Nhưng là hết lần này tới lần khác, Cốc Tân Nguyệt cũng không dừng lại.

Đoàng…

Trong nháy mắt, toàn bộ bên trong Thanh Vân tông, một cột sáng bay lên không trung.

Sườn núi trong lầu các, ánh sáng bay lên trời.

Lúc này toàn bộ lầu các bị ánh sáng bao trùm, một lực hồn mạnh mẽ đến cùng cực ngăn cách xung quanh.

Hai người lão Vệ và Thạch Cảm Đương bị bắn bay ra.

“Mẹ nó, chuyện gì vậy?”

Thạch Cảm Đương mắng lớn: “Không phải là sư tôn và Cốc Tân Nguyệt song tu sao? Động tĩnh này cũng quá lớn rồi!”

Lão Vệ coi thường lời của Thạch Cảm Đương.

Thằng nhãi này từ trước đến giờ ngoài miệng toàn ăn nói bậy bạ.

Lực hồn kia giống như thực chất hóa, tụ họp kết thành mạnh lưới giống như thủy tinh, thâu tóm toàn bộ chủ phong, bất kỳ ai cũng không thể lại gần.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở nơi tu hành sâu trong Thanh Vân tông cũng cảm nhận được điều kỳ lại, hai cô vội vàng đi ra.

Nhìn thấy cảnh trí giữa không trung, hai cô gái sắc mặt kinh hãi.

Đây là… động tĩnh Tần Ninh làm ra?

Lúc này bên trong Thanh Vân tông, từng đệ tử đi ra, nhìn thấy cảnh này liền hoảng sợ biến sắc.

Trên giường nhỏ trong lầu các.

Tần Ninh bây giờ lưu lại giọt mồ hôi.

Quá khoa trương!

Sóng hồn lực như vậy quả thật là kinh người.

Hơn nữa, điều quan trọng đây vẫn chỉ là Cốc Tân Nguyệt chưa từng thức tỉnh quỷ dị hồn bùng nổ.

Trời mới biết, nếu như hồn Cốc Tân Nguyệt thức tỉnh, bước vào đạo Thánh Nhân thì sẽ mạnh mẽ thế nào?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này Tần Ninh mở miệng, an ủi nói: “Không sao, chỉ là ta, ta sẽ không hại cô…”Nhưng vô dụng!Lúc này tâm thần Cốc Tân Nguyệt rạo rực.Tựa như toàn bộ trời đất lúc này hóa thành một chiến trường cổ.Ánh sáng vô tận bay lên không trung, từng con thuyền to lớn đứng lửng lơ trên không, ánh sáng chiếu ra bốn phía, tiếng nổ tung cũng không ngừng vang lên.Mà nàng ta đang mặc ngân giáp, giống như nữ chiến thần đang chỉ huy tất cả.Nhưng một tia ánh sáng vào lúc này đánh thẳng tới.Trong phút chốc, con thuyền lớn chỗ nàng ta đứng nổ tung, bị hủy trong chốc lát.Mà nàng ta trong nháy mắt giống như đã chết, nhưng lại giống như chưa chết.Vù…Cơn đau thấu xương lan tràn toàn thân.Bây giờ Cốc Tân Nguyệt sắc mặt tái nhợt.Lực hồn trong hồn hải hiu quạnh, sóng càng thêm lợi hại.Lần này đúng là khổ cho Tần Ninh!Tần Ninh bây giờ giống như một thuyền lá cô độc, tùy ý có thể tan thành mây khói.Nhưng là hết lần này tới lần khác, Cốc Tân Nguyệt cũng không dừng lại.Đoàng…Trong nháy mắt, toàn bộ bên trong Thanh Vân tông, một cột sáng bay lên không trung.Sườn núi trong lầu các, ánh sáng bay lên trời.Lúc này toàn bộ lầu các bị ánh sáng bao trùm, một lực hồn mạnh mẽ đến cùng cực ngăn cách xung quanh.Hai người lão Vệ và Thạch Cảm Đương bị bắn bay ra.“Mẹ nó, chuyện gì vậy?”Thạch Cảm Đương mắng lớn: “Không phải là sư tôn và Cốc Tân Nguyệt song tu sao? Động tĩnh này cũng quá lớn rồi!”Lão Vệ coi thường lời của Thạch Cảm Đương.Thằng nhãi này từ trước đến giờ ngoài miệng toàn ăn nói bậy bạ.Lực hồn kia giống như thực chất hóa, tụ họp kết thành mạnh lưới giống như thủy tinh, thâu tóm toàn bộ chủ phong, bất kỳ ai cũng không thể lại gần.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở nơi tu hành sâu trong Thanh Vân tông cũng cảm nhận được điều kỳ lại, hai cô vội vàng đi ra.Nhìn thấy cảnh trí giữa không trung, hai cô gái sắc mặt kinh hãi.Đây là… động tĩnh Tần Ninh làm ra?Lúc này bên trong Thanh Vân tông, từng đệ tử đi ra, nhìn thấy cảnh này liền hoảng sợ biến sắc.Trên giường nhỏ trong lầu các.Tần Ninh bây giờ lưu lại giọt mồ hôi.Quá khoa trương!Sóng hồn lực như vậy quả thật là kinh người.Hơn nữa, điều quan trọng đây vẫn chỉ là Cốc Tân Nguyệt chưa từng thức tỉnh quỷ dị hồn bùng nổ.Trời mới biết, nếu như hồn Cốc Tân Nguyệt thức tỉnh, bước vào đạo Thánh Nhân thì sẽ mạnh mẽ thế nào?

Chương 1751: Quá mạnh mẽ!