“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1800: “Thật buồn cười!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Thạch Ngọc Kiệt, người ta thích lấy lòng thiên hạ, mấy tên kia phát hiện bị lừa, tên tiểu tử đó cũng rơi vào đường chết, không đáng phải nổi giận!”Một thanh niên mặt áo sam màu xanh da trời cười nói.“Điều này cũng đúng!”Thạch Ngọc Kiệt chính là con trai trưởng tộc Thạch gia của đại lục Thạch Nguyên, tuổi còn trẻ mà đã là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, ở đại lục Bắc Thiên cũng nổi danh là thiên chi kiêu tử.Thạch Ngọc Kiệt cười nói: “Hải Hạo, lần này tiến vào thiên cung, nhưng là nhìn vào các loại cơ duyên, ngươi và ta đều là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, vậy thì xem xem chúng ta ai bước vào trung kỳ trước!”“Chắc chắn!”Thanh niên áo lam cười một tiếng.Thạch Ngọc Kiệt lại nhìn về phía đám người Tần Ninh một lần nữa.“Tiểu tử, đừng ở chỗ này cố làm ra vẻ huyền bí!”, Thạch Ngọc Kiệt giễu cợt nói: “Lừa dối đám người ích kỷ này, ngươi sẽ chết rất thảm đấy!”“Ngươi có thể im miệng không?”Lời Thạch Ngọc Kiệt vừa dứt, một tiếng quát lúc này vang lên.Người mở miệng chính là Thạch Cảm Đương.Thạch Cảm Đương không nhịn nổi.Tần Ninh vốn không muốn phiền phức, bây giờ thất đại thế lực không phải nói máu tươi vạn người gì đó, người không giao ra máu tươi rõ ràng là không cho vào.Nhưng ở đây võ giả đến nhiều như vậy, vạn giọt máu tươi luôn có thể góp đủ, người khác lại không cho vào?Thất đại thế lực đã quá coi trọng bản thân rồi.Bá đạo sức mạnh cái gì?Lúc này nếu Tần Ninh nói có cách, vậy thì là có cách.Thạch Ngọc Kiệt nhất thời chẹp chẹp không ngừng, phiền chết đi được.Bị Thạch Cảm Đương oán hận một câu ngay trước mặt, Thạch Ngọc Kiệt sắc mặt trầm xuống.“Thiếu niên lang, tuổi không lớn lắm, hỏa khí cũng không nhỏ”.Thạch Ngọc Kiệt lạnh lùng nói.“Lão tử cũng đủ tuổi làm tổ gia gia của ngươi đấy!”Thạch Cảm Đương đương nhiên không nhượng bộ.Tính khí hắn ta từ trước đến giờ vẫn như vậy.Giữa trời đất này, ngoại trừ Tần Ninh ra thì không ai có thể khiến hắn ta chịu phục.Liều lĩnh là bản tính của hắn ta.Nếu là lúc khác, Thạch Cảm Đương có thể sẽ nhịn.Nhưng bây giờ Tần Ninh ở bên cạnh, hắn ta sợ cái gì?Tần Ninh chính là hậu thuẫn lớn nhất của hắn ta.Lại nói, Thạch Ngọc Kiệt chẹp chẹp không xong, quả thật là phiền phức.“Ngươi tự tìm cái chết!”Lúc này Thạch Ngọc Kiệt giận không kiềm chế được.Hắn ta là ai? Thiên chi kiêu tử, cao thủ cảnh giới Địa Vị sơ kỳ trẻ tuổi nhất Thạch gia.

“Thạch Ngọc Kiệt, người ta thích lấy lòng thiên hạ, mấy tên kia phát hiện bị lừa, tên tiểu tử đó cũng rơi vào đường chết, không đáng phải nổi giận!”

Một thanh niên mặt áo sam màu xanh da trời cười nói.

“Điều này cũng đúng!”

Thạch Ngọc Kiệt chính là con trai trưởng tộc Thạch gia của đại lục Thạch Nguyên, tuổi còn trẻ mà đã là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, ở đại lục Bắc Thiên cũng nổi danh là thiên chi kiêu tử.

Thạch Ngọc Kiệt cười nói: “Hải Hạo, lần này tiến vào thiên cung, nhưng là nhìn vào các loại cơ duyên, ngươi và ta đều là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, vậy thì xem xem chúng ta ai bước vào trung kỳ trước!”

“Chắc chắn!”

Thanh niên áo lam cười một tiếng.

Thạch Ngọc Kiệt lại nhìn về phía đám người Tần Ninh một lần nữa.

“Tiểu tử, đừng ở chỗ này cố làm ra vẻ huyền bí!”, Thạch Ngọc Kiệt giễu cợt nói: “Lừa dối đám người ích kỷ này, ngươi sẽ chết rất thảm đấy!”

“Ngươi có thể im miệng không?”

Lời Thạch Ngọc Kiệt vừa dứt, một tiếng quát lúc này vang lên.

Người mở miệng chính là Thạch Cảm Đương.

Thạch Cảm Đương không nhịn nổi.

Tần Ninh vốn không muốn phiền phức, bây giờ thất đại thế lực không phải nói máu tươi vạn người gì đó, người không giao ra máu tươi rõ ràng là không cho vào.

Nhưng ở đây võ giả đến nhiều như vậy, vạn giọt máu tươi luôn có thể góp đủ, người khác lại không cho vào?

Thất đại thế lực đã quá coi trọng bản thân rồi.

Bá đạo sức mạnh cái gì?

Lúc này nếu Tần Ninh nói có cách, vậy thì là có cách.

Thạch Ngọc Kiệt nhất thời chẹp chẹp không ngừng, phiền chết đi được.

Bị Thạch Cảm Đương oán hận một câu ngay trước mặt, Thạch Ngọc Kiệt sắc mặt trầm xuống.

“Thiếu niên lang, tuổi không lớn lắm, hỏa khí cũng không nhỏ”.

Thạch Ngọc Kiệt lạnh lùng nói.

“Lão tử cũng đủ tuổi làm tổ gia gia của ngươi đấy!”

Thạch Cảm Đương đương nhiên không nhượng bộ.

Tính khí hắn ta từ trước đến giờ vẫn như vậy.

Giữa trời đất này, ngoại trừ Tần Ninh ra thì không ai có thể khiến hắn ta chịu phục.

Liều lĩnh là bản tính của hắn ta.

Nếu là lúc khác, Thạch Cảm Đương có thể sẽ nhịn.

Nhưng bây giờ Tần Ninh ở bên cạnh, hắn ta sợ cái gì?

Tần Ninh chính là hậu thuẫn lớn nhất của hắn ta.

Lại nói, Thạch Ngọc Kiệt chẹp chẹp không xong, quả thật là phiền phức.

“Ngươi tự tìm cái chết!”

Lúc này Thạch Ngọc Kiệt giận không kiềm chế được.

Hắn ta là ai? Thiên chi kiêu tử, cao thủ cảnh giới Địa Vị sơ kỳ trẻ tuổi nhất Thạch gia.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Thạch Ngọc Kiệt, người ta thích lấy lòng thiên hạ, mấy tên kia phát hiện bị lừa, tên tiểu tử đó cũng rơi vào đường chết, không đáng phải nổi giận!”Một thanh niên mặt áo sam màu xanh da trời cười nói.“Điều này cũng đúng!”Thạch Ngọc Kiệt chính là con trai trưởng tộc Thạch gia của đại lục Thạch Nguyên, tuổi còn trẻ mà đã là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, ở đại lục Bắc Thiên cũng nổi danh là thiên chi kiêu tử.Thạch Ngọc Kiệt cười nói: “Hải Hạo, lần này tiến vào thiên cung, nhưng là nhìn vào các loại cơ duyên, ngươi và ta đều là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, vậy thì xem xem chúng ta ai bước vào trung kỳ trước!”“Chắc chắn!”Thanh niên áo lam cười một tiếng.Thạch Ngọc Kiệt lại nhìn về phía đám người Tần Ninh một lần nữa.“Tiểu tử, đừng ở chỗ này cố làm ra vẻ huyền bí!”, Thạch Ngọc Kiệt giễu cợt nói: “Lừa dối đám người ích kỷ này, ngươi sẽ chết rất thảm đấy!”“Ngươi có thể im miệng không?”Lời Thạch Ngọc Kiệt vừa dứt, một tiếng quát lúc này vang lên.Người mở miệng chính là Thạch Cảm Đương.Thạch Cảm Đương không nhịn nổi.Tần Ninh vốn không muốn phiền phức, bây giờ thất đại thế lực không phải nói máu tươi vạn người gì đó, người không giao ra máu tươi rõ ràng là không cho vào.Nhưng ở đây võ giả đến nhiều như vậy, vạn giọt máu tươi luôn có thể góp đủ, người khác lại không cho vào?Thất đại thế lực đã quá coi trọng bản thân rồi.Bá đạo sức mạnh cái gì?Lúc này nếu Tần Ninh nói có cách, vậy thì là có cách.Thạch Ngọc Kiệt nhất thời chẹp chẹp không ngừng, phiền chết đi được.Bị Thạch Cảm Đương oán hận một câu ngay trước mặt, Thạch Ngọc Kiệt sắc mặt trầm xuống.“Thiếu niên lang, tuổi không lớn lắm, hỏa khí cũng không nhỏ”.Thạch Ngọc Kiệt lạnh lùng nói.“Lão tử cũng đủ tuổi làm tổ gia gia của ngươi đấy!”Thạch Cảm Đương đương nhiên không nhượng bộ.Tính khí hắn ta từ trước đến giờ vẫn như vậy.Giữa trời đất này, ngoại trừ Tần Ninh ra thì không ai có thể khiến hắn ta chịu phục.Liều lĩnh là bản tính của hắn ta.Nếu là lúc khác, Thạch Cảm Đương có thể sẽ nhịn.Nhưng bây giờ Tần Ninh ở bên cạnh, hắn ta sợ cái gì?Tần Ninh chính là hậu thuẫn lớn nhất của hắn ta.Lại nói, Thạch Ngọc Kiệt chẹp chẹp không xong, quả thật là phiền phức.“Ngươi tự tìm cái chết!”Lúc này Thạch Ngọc Kiệt giận không kiềm chế được.Hắn ta là ai? Thiên chi kiêu tử, cao thủ cảnh giới Địa Vị sơ kỳ trẻ tuổi nhất Thạch gia.

Chương 1800: “Thật buồn cười!”