“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1808: “Là nơi này, không sai rồi!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cảnh giới Thiên Vị!Hai người đó cột Thiên Vị sau lưng lúc này mơ hồ thoáng hiện.“Tần Ninh đúng không?”Một nam tử trong đó dáng vẻ khôi ngô cười nói: “Tại hạ tông chủ Trường Ma tông của đại lục Ma Diễm, Mặc Thường Ngôn!”“Tại hạ Vũ Trạch Điền, người Vũ gia của đại lục Vũ Việt!”Đi theo sau hai người Mặc Thường Ngôn và Vũ Trạch Điền có mười mấy người, dần dần vây quanh bốn người Tần Ninh.“Có chuyện gì không?”Tần Ninh lạnh nhạt nói.“Tần Ninh công tử dường như cực kỳ quen thuộc với thiên cung Bắc Thương, cho nên bọn ta tự tiện đi theo”.Mặc Thường Ngôn cười nói: “Đến chỗ này, Vạn Lâm điện này thuộc về bọn ta, thế nào?”Lúc này Thạch Cảm Đương sắc mặt tức giận.Chỉ là lần này Thạch Cảm Đương đã biết ngoan rồi.Sư tôn không nói lời nào, hắn ta không cần phải nói nhiều.“Có thể!”Tần Ninh dửng dưng một tiếng, nói: "Nếu đã như vậy, bọn ta cáo từ!”“Từ từ đã!”Trưởng tộc Vũ gia Vũ Trạch Điền ngăn bốn người lại nói: “Tần công tử, nơi đây ngươi dường như rất quen thuộc, chỗ này có đồ gì tốt, mong Tần công tử chỉ điểm một chút!”Hai người khí tức cảnh giới Thiên Vị lúc này giải phóng ra.Tần Ninh chân mày nhíu lại, bất mãn nói: “Vạn Lâm điện nhường cho các ngươi, đồ đều cho các ngươi, còn bảo bọn ta giúp các ngươi tìm, có hơi quá đáng không?”“Không quá đáng, không quá đáng một chút nào, Tần công tử hẳn là người hiểu rõ!”Lúc này Mặc Thường Ngôn từ từ ép tới gần, khí tức cảnh giới Thiên Vị dần dần nghiền ép xuống.“Được!”Sắc mặt Tần Ninh khó coi, gật đầu một cách khó khăn.“Nếu đã như vậy, mời dẫn đường!”Hai người Mặc Thường Ngôn và Vũ Trạch Điền một trước một sau vây vào giữa bốn người Tần Ninh.Thạch Cảm Đương giờ phút này hừ một tiếng, không có nói nhiều.Sư tôn tuyệt đối đang đùa bỡn.Đợi lát nữa mấy tên này chắc chắn chết đành đạch!Mấy người đi đến giữa rừng cây.“Nơi này được đặt tên là Vạn Lâm điện, bởi vì ở đây đã trồng vạn cây nở hoa đến từ các đại lục”.“Những cây nở hoa này không giống nhau, nhưng tổ hợp chung một chỗ lại hình thành một trận pháp!”Tần Ninh đột nhiên nói không rõ nguồn gốc.Mọi người lúc này tiến vào bên trong, mấy chục người lúc này nhìn bốn phía, rất là kỳ lạ.Nơi này thật đẹp!

Cảnh giới Thiên Vị!

Hai người đó cột Thiên Vị sau lưng lúc này mơ hồ thoáng hiện.

“Tần Ninh đúng không?”

Một nam tử trong đó dáng vẻ khôi ngô cười nói: “Tại hạ tông chủ Trường Ma tông của đại lục Ma Diễm, Mặc Thường Ngôn!”

“Tại hạ Vũ Trạch Điền, người Vũ gia của đại lục Vũ Việt!”

Đi theo sau hai người Mặc Thường Ngôn và Vũ Trạch Điền có mười mấy người, dần dần vây quanh bốn người Tần Ninh.

“Có chuyện gì không?”

Tần Ninh lạnh nhạt nói.

“Tần Ninh công tử dường như cực kỳ quen thuộc với thiên cung Bắc Thương, cho nên bọn ta tự tiện đi theo”.

Mặc Thường Ngôn cười nói: “Đến chỗ này, Vạn Lâm điện này thuộc về bọn ta, thế nào?”

Lúc này Thạch Cảm Đương sắc mặt tức giận.

Chỉ là lần này Thạch Cảm Đương đã biết ngoan rồi.

Sư tôn không nói lời nào, hắn ta không cần phải nói nhiều.

“Có thể!”

Tần Ninh dửng dưng một tiếng, nói: "Nếu đã như vậy, bọn ta cáo từ!”

“Từ từ đã!”

Trưởng tộc Vũ gia Vũ Trạch Điền ngăn bốn người lại nói: “Tần công tử, nơi đây ngươi dường như rất quen thuộc, chỗ này có đồ gì tốt, mong Tần công tử chỉ điểm một chút!”

Hai người khí tức cảnh giới Thiên Vị lúc này giải phóng ra.

Tần Ninh chân mày nhíu lại, bất mãn nói: “Vạn Lâm điện nhường cho các ngươi, đồ đều cho các ngươi, còn bảo bọn ta giúp các ngươi tìm, có hơi quá đáng không?”

“Không quá đáng, không quá đáng một chút nào, Tần công tử hẳn là người hiểu rõ!”

Lúc này Mặc Thường Ngôn từ từ ép tới gần, khí tức cảnh giới Thiên Vị dần dần nghiền ép xuống.

“Được!”

Sắc mặt Tần Ninh khó coi, gật đầu một cách khó khăn.

“Nếu đã như vậy, mời dẫn đường!”

Hai người Mặc Thường Ngôn và Vũ Trạch Điền một trước một sau vây vào giữa bốn người Tần Ninh.

Thạch Cảm Đương giờ phút này hừ một tiếng, không có nói nhiều.

Sư tôn tuyệt đối đang đùa bỡn.

Đợi lát nữa mấy tên này chắc chắn chết đành đạch!

Mấy người đi đến giữa rừng cây.

“Nơi này được đặt tên là Vạn Lâm điện, bởi vì ở đây đã trồng vạn cây nở hoa đến từ các đại lục”.

“Những cây nở hoa này không giống nhau, nhưng tổ hợp chung một chỗ lại hình thành một trận pháp!”

Tần Ninh đột nhiên nói không rõ nguồn gốc.

Mọi người lúc này tiến vào bên trong, mấy chục người lúc này nhìn bốn phía, rất là kỳ lạ.

Nơi này thật đẹp!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cảnh giới Thiên Vị!Hai người đó cột Thiên Vị sau lưng lúc này mơ hồ thoáng hiện.“Tần Ninh đúng không?”Một nam tử trong đó dáng vẻ khôi ngô cười nói: “Tại hạ tông chủ Trường Ma tông của đại lục Ma Diễm, Mặc Thường Ngôn!”“Tại hạ Vũ Trạch Điền, người Vũ gia của đại lục Vũ Việt!”Đi theo sau hai người Mặc Thường Ngôn và Vũ Trạch Điền có mười mấy người, dần dần vây quanh bốn người Tần Ninh.“Có chuyện gì không?”Tần Ninh lạnh nhạt nói.“Tần Ninh công tử dường như cực kỳ quen thuộc với thiên cung Bắc Thương, cho nên bọn ta tự tiện đi theo”.Mặc Thường Ngôn cười nói: “Đến chỗ này, Vạn Lâm điện này thuộc về bọn ta, thế nào?”Lúc này Thạch Cảm Đương sắc mặt tức giận.Chỉ là lần này Thạch Cảm Đương đã biết ngoan rồi.Sư tôn không nói lời nào, hắn ta không cần phải nói nhiều.“Có thể!”Tần Ninh dửng dưng một tiếng, nói: "Nếu đã như vậy, bọn ta cáo từ!”“Từ từ đã!”Trưởng tộc Vũ gia Vũ Trạch Điền ngăn bốn người lại nói: “Tần công tử, nơi đây ngươi dường như rất quen thuộc, chỗ này có đồ gì tốt, mong Tần công tử chỉ điểm một chút!”Hai người khí tức cảnh giới Thiên Vị lúc này giải phóng ra.Tần Ninh chân mày nhíu lại, bất mãn nói: “Vạn Lâm điện nhường cho các ngươi, đồ đều cho các ngươi, còn bảo bọn ta giúp các ngươi tìm, có hơi quá đáng không?”“Không quá đáng, không quá đáng một chút nào, Tần công tử hẳn là người hiểu rõ!”Lúc này Mặc Thường Ngôn từ từ ép tới gần, khí tức cảnh giới Thiên Vị dần dần nghiền ép xuống.“Được!”Sắc mặt Tần Ninh khó coi, gật đầu một cách khó khăn.“Nếu đã như vậy, mời dẫn đường!”Hai người Mặc Thường Ngôn và Vũ Trạch Điền một trước một sau vây vào giữa bốn người Tần Ninh.Thạch Cảm Đương giờ phút này hừ một tiếng, không có nói nhiều.Sư tôn tuyệt đối đang đùa bỡn.Đợi lát nữa mấy tên này chắc chắn chết đành đạch!Mấy người đi đến giữa rừng cây.“Nơi này được đặt tên là Vạn Lâm điện, bởi vì ở đây đã trồng vạn cây nở hoa đến từ các đại lục”.“Những cây nở hoa này không giống nhau, nhưng tổ hợp chung một chỗ lại hình thành một trận pháp!”Tần Ninh đột nhiên nói không rõ nguồn gốc.Mọi người lúc này tiến vào bên trong, mấy chục người lúc này nhìn bốn phía, rất là kỳ lạ.Nơi này thật đẹp!

Chương 1808: “Là nơi này, không sai rồi!”