“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1853: “Hơi thở Tạo Hóa!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thạch Cảm Đương dù sao cũng là đồ đệ kiếp này của hắn.Nếu Thạch Cảm Đương giống như kiếp trước thì hắn chắc chắn sẽ không nhận làm đồ đệ.Thạch Cảm Đương cũng hiểu rõ.Cho nên càng cố gắng hơn xưa.Hiện tại, chính là lúc Thạch Cảm Đương chứng minh bản thân với hắn.Mà Tần Ninh cũng bằng lòng nhìn thấy cảnh này.Thạch Cảm Đương tiếp tục bước ra.Hai người từ từ đi ra, bỗng nhiên có một sát khí đập vào mặt.Thạch Cảm Đương hơi biến đổi sắc mặt, Tần Ninh đứng yên bất động.Giai đoạn thứ ba cũng không dễ đi như vậy!Ánh mắt của Thạch Cảm Đương lúc này lộ ra một vẻ nghiêm nghị, mặc dù là huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn, lúc này cũng là cảm giác được một áp lực cực lớn không gì sánh được.Tần Ninh bước ra, khí thế không đổi.Thạch Cảm Đương lúc này cũng không dám dây dưa, theo sau.Hai người từng bước đi ra.Chỉ là lúc này, Thạch Cảm Đương nhìn vô cùng thê thảm.Toàn thân máu me be bét.Phảng phất như Thạch Cảm Đương bị đâm kim vào người từng chút một, úa ra máu tươi.Tần Ninh chỉ nhìn, vẫn chưa nói gì.Một bậc lại một bậc.Nơi cao nhất của thang trời dần dần xuất hiện ở trước mắt.Thạch Cảm Đương lúc này ý thức mơ hồ, phảng phất như có vô số ý niệm mạnh mẽ đang phá hủy thân thể hắn ta.Nhưng hắn ta vẫn gắng gượng chống đỡ như cũ.“Còn đi được không?”“Đi được!”Thạch Cảm Đương cười, không thèm để ý.“Đã như vậy thì đi hùng hồn lên, đừng có rón rén nữa!”“Đúng!”Thạch Cảm Đương ưỡn ngực, khí thế lại một lần nữa cất cao.Oanh...Hắn ta sải bước ra, một khí thế cuồng ngạo trùng kích tới.“Ta - Thạch Cảm Đương, là cường giả vô địch huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn!”Thạch Cảm Đương hét lớn một tiếng, sải bước ra, ánh sáng mãnh liệt trên người vào thời khắc này được thả ra hết.Đùng!!!Tiếng trầm thấp vang lên, Thạch Cảm Đương cuối cùng cũng lên đến đỉnh, vượt qua bậc thứ 9999.Đến cuối thang trời, Thạch Cảm Đương trở nên vui vẻ.Đi lên rồi!“Tỉ mỉ cảm ngộ đi!”
Thạch Cảm Đương dù sao cũng là đồ đệ kiếp này của hắn.
Nếu Thạch Cảm Đương giống như kiếp trước thì hắn chắc chắn sẽ không nhận làm đồ đệ.
Thạch Cảm Đương cũng hiểu rõ.
Cho nên càng cố gắng hơn xưa.
Hiện tại, chính là lúc Thạch Cảm Đương chứng minh bản thân với hắn.
Mà Tần Ninh cũng bằng lòng nhìn thấy cảnh này.
Thạch Cảm Đương tiếp tục bước ra.
Hai người từ từ đi ra, bỗng nhiên có một sát khí đập vào mặt.
Thạch Cảm Đương hơi biến đổi sắc mặt, Tần Ninh đứng yên bất động.
Giai đoạn thứ ba cũng không dễ đi như vậy!
Ánh mắt của Thạch Cảm Đương lúc này lộ ra một vẻ nghiêm nghị, mặc dù là huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn, lúc này cũng là cảm giác được một áp lực cực lớn không gì sánh được.
Tần Ninh bước ra, khí thế không đổi.
Thạch Cảm Đương lúc này cũng không dám dây dưa, theo sau.
Hai người từng bước đi ra.
Chỉ là lúc này, Thạch Cảm Đương nhìn vô cùng thê thảm.
Toàn thân máu me be bét.
Phảng phất như Thạch Cảm Đương bị đâm kim vào người từng chút một, úa ra máu tươi.
Tần Ninh chỉ nhìn, vẫn chưa nói gì.
Một bậc lại một bậc.
Nơi cao nhất của thang trời dần dần xuất hiện ở trước mắt.
Thạch Cảm Đương lúc này ý thức mơ hồ, phảng phất như có vô số ý niệm mạnh mẽ đang phá hủy thân thể hắn ta.
Nhưng hắn ta vẫn gắng gượng chống đỡ như cũ.
“Còn đi được không?”
“Đi được!”
Thạch Cảm Đương cười, không thèm để ý.
“Đã như vậy thì đi hùng hồn lên, đừng có rón rén nữa!”
“Đúng!”
Thạch Cảm Đương ưỡn ngực, khí thế lại một lần nữa cất cao.
Oanh...
Hắn ta sải bước ra, một khí thế cuồng ngạo trùng kích tới.
“Ta - Thạch Cảm Đương, là cường giả vô địch huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn!”
Thạch Cảm Đương hét lớn một tiếng, sải bước ra, ánh sáng mãnh liệt trên người vào thời khắc này được thả ra hết.
Đùng!!!
Tiếng trầm thấp vang lên, Thạch Cảm Đương cuối cùng cũng lên đến đỉnh, vượt qua bậc thứ 9999.
Đến cuối thang trời, Thạch Cảm Đương trở nên vui vẻ.
Đi lên rồi!
“Tỉ mỉ cảm ngộ đi!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thạch Cảm Đương dù sao cũng là đồ đệ kiếp này của hắn.Nếu Thạch Cảm Đương giống như kiếp trước thì hắn chắc chắn sẽ không nhận làm đồ đệ.Thạch Cảm Đương cũng hiểu rõ.Cho nên càng cố gắng hơn xưa.Hiện tại, chính là lúc Thạch Cảm Đương chứng minh bản thân với hắn.Mà Tần Ninh cũng bằng lòng nhìn thấy cảnh này.Thạch Cảm Đương tiếp tục bước ra.Hai người từ từ đi ra, bỗng nhiên có một sát khí đập vào mặt.Thạch Cảm Đương hơi biến đổi sắc mặt, Tần Ninh đứng yên bất động.Giai đoạn thứ ba cũng không dễ đi như vậy!Ánh mắt của Thạch Cảm Đương lúc này lộ ra một vẻ nghiêm nghị, mặc dù là huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn, lúc này cũng là cảm giác được một áp lực cực lớn không gì sánh được.Tần Ninh bước ra, khí thế không đổi.Thạch Cảm Đương lúc này cũng không dám dây dưa, theo sau.Hai người từng bước đi ra.Chỉ là lúc này, Thạch Cảm Đương nhìn vô cùng thê thảm.Toàn thân máu me be bét.Phảng phất như Thạch Cảm Đương bị đâm kim vào người từng chút một, úa ra máu tươi.Tần Ninh chỉ nhìn, vẫn chưa nói gì.Một bậc lại một bậc.Nơi cao nhất của thang trời dần dần xuất hiện ở trước mắt.Thạch Cảm Đương lúc này ý thức mơ hồ, phảng phất như có vô số ý niệm mạnh mẽ đang phá hủy thân thể hắn ta.Nhưng hắn ta vẫn gắng gượng chống đỡ như cũ.“Còn đi được không?”“Đi được!”Thạch Cảm Đương cười, không thèm để ý.“Đã như vậy thì đi hùng hồn lên, đừng có rón rén nữa!”“Đúng!”Thạch Cảm Đương ưỡn ngực, khí thế lại một lần nữa cất cao.Oanh...Hắn ta sải bước ra, một khí thế cuồng ngạo trùng kích tới.“Ta - Thạch Cảm Đương, là cường giả vô địch huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn!”Thạch Cảm Đương hét lớn một tiếng, sải bước ra, ánh sáng mãnh liệt trên người vào thời khắc này được thả ra hết.Đùng!!!Tiếng trầm thấp vang lên, Thạch Cảm Đương cuối cùng cũng lên đến đỉnh, vượt qua bậc thứ 9999.Đến cuối thang trời, Thạch Cảm Đương trở nên vui vẻ.Đi lên rồi!“Tỉ mỉ cảm ngộ đi!”