“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1866: Nói ra, ai dám tin?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bỗng nhiên, tiếng kêu thảm vang lên, một thân ảnh chia làm hai.Chính là Huyết Vô Tận của Huyết gia đại lục Lâm Thiên.Huyền cảnh Tạo Hóa cũng đã chết rôi!Lúc này tất cả mọi người sắc mặt đều kinh hãi.Thạch Cảm Đương đã một giết một huyền cảnh Tạo Hóa.“Điên rồi, các ngươi điên rồi!”Bên kia, lúc này Lãng Huyền Minh giống như đã hoàn toàn mất đi lý trí, ông ta quát lên: “Dám giết Huyết Vô Tận, các ngươi xong đời rồi”.“Om sòm!”Thạch Cảm Đương hừm nói: “Không chỉ Huyết Vô Tận, ngươi cũng phải chết”.Rìu Trảm Thần trong nháy mắt được rút ra.Đoàng...Tiếng nổ tung vang lên, lúc này một mình Lãng Huyền Minh căn bản không có cách nào chống đỡ.“Chém!”Tiếng quát vang lên lần nữa, hai cánh tay Lãng Huyền Minh bị đánh gãy, phun ra một ngụm máu tươi.Lúc này ông ta đã cùng đường.“Ngươi không sợ đắc tội với Huyết gia và Lãng gia sao?”Lãng Huyền Minh mắng.“Huyết gia và Lãng gia tính cái gì?”, Tần Ninh nheo mắt, mỉm cười nói: “Các ngươi ức hϊế͙p͙ người của ta trước, không giết các ngươi, uy nghiêm của ta coi thành cái gì?”“Chém!”“Vâng!”Thạch Cảm Đương hừm một tiếng, búa Khai Linh, rìu Trảm Thần lúc này rút ra trong nháy mắt.Ầm!Tiếng nổ tung nặng nề vang lên, đầu Lãng Huyền Minh bay khỏi cơ thể.Thạch Cảm Đương lập tức lộn người, rơi xuống bên cạnh Tần Ninh, cười híp mắt nói: “Sư tôn, thế nào, đồ nhi lợi hại không?”Thạch Cảm Đương liếc mắt một cái, Tần Ninh từ từ nói: “Huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, tuy nói là lấy một chọi hai, nhưng có thể đối phó được hai huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn”.“Làm chậm trễ thời gian như vậy, ngươi còn muốn để ta khen ngươi?”“Ách...”Tần Ninh nhìn về một phía khác, nói: “Nhìn xem người ta đi, cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ và cảnh giới Thiên Vị trung kỳ đối phó thế nào với bốn cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ”.Lúc này Thạch Cảm Đương nhìn về phía Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.Hai cô gái lúc này cùng dùng kiếm, giết được bốn người đối diện, căn bản không cách nào chống cự.
Bỗng nhiên, tiếng kêu thảm vang lên, một thân ảnh chia làm hai.
Chính là Huyết Vô Tận của Huyết gia đại lục Lâm Thiên.
Huyền cảnh Tạo Hóa cũng đã chết rôi!
Lúc này tất cả mọi người sắc mặt đều kinh hãi.
Thạch Cảm Đương đã một giết một huyền cảnh Tạo Hóa.
“Điên rồi, các ngươi điên rồi!”
Bên kia, lúc này Lãng Huyền Minh giống như đã hoàn toàn mất đi lý trí, ông ta quát lên: “Dám giết Huyết Vô Tận, các ngươi xong đời rồi”.
“Om sòm!”
Thạch Cảm Đương hừm nói: “Không chỉ Huyết Vô Tận, ngươi cũng phải chết”.
Rìu Trảm Thần trong nháy mắt được rút ra.
Đoàng...
Tiếng nổ tung vang lên, lúc này một mình Lãng Huyền Minh căn bản không có cách nào chống đỡ.
“Chém!”
Tiếng quát vang lên lần nữa, hai cánh tay Lãng Huyền Minh bị đánh gãy, phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này ông ta đã cùng đường.
“Ngươi không sợ đắc tội với Huyết gia và Lãng gia sao?”
Lãng Huyền Minh mắng.
“Huyết gia và Lãng gia tính cái gì?”, Tần Ninh nheo mắt, mỉm cười nói: “Các ngươi ức hϊế͙p͙ người của ta trước, không giết các ngươi, uy nghiêm của ta coi thành cái gì?”
“Chém!”
“Vâng!”
Thạch Cảm Đương hừm một tiếng, búa Khai Linh, rìu Trảm Thần lúc này rút ra trong nháy mắt.
Ầm!
Tiếng nổ tung nặng nề vang lên, đầu Lãng Huyền Minh bay khỏi cơ thể.
Thạch Cảm Đương lập tức lộn người, rơi xuống bên cạnh Tần Ninh, cười híp mắt nói: “Sư tôn, thế nào, đồ nhi lợi hại không?”
Thạch Cảm Đương liếc mắt một cái, Tần Ninh từ từ nói: “Huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, tuy nói là lấy một chọi hai, nhưng có thể đối phó được hai huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn”.
“Làm chậm trễ thời gian như vậy, ngươi còn muốn để ta khen ngươi?”
“Ách...”
Tần Ninh nhìn về một phía khác, nói: “Nhìn xem người ta đi, cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ và cảnh giới Thiên Vị trung kỳ đối phó thế nào với bốn cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ”.
Lúc này Thạch Cảm Đương nhìn về phía Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Hai cô gái lúc này cùng dùng kiếm, giết được bốn người đối diện, căn bản không cách nào chống cự.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bỗng nhiên, tiếng kêu thảm vang lên, một thân ảnh chia làm hai.Chính là Huyết Vô Tận của Huyết gia đại lục Lâm Thiên.Huyền cảnh Tạo Hóa cũng đã chết rôi!Lúc này tất cả mọi người sắc mặt đều kinh hãi.Thạch Cảm Đương đã một giết một huyền cảnh Tạo Hóa.“Điên rồi, các ngươi điên rồi!”Bên kia, lúc này Lãng Huyền Minh giống như đã hoàn toàn mất đi lý trí, ông ta quát lên: “Dám giết Huyết Vô Tận, các ngươi xong đời rồi”.“Om sòm!”Thạch Cảm Đương hừm nói: “Không chỉ Huyết Vô Tận, ngươi cũng phải chết”.Rìu Trảm Thần trong nháy mắt được rút ra.Đoàng...Tiếng nổ tung vang lên, lúc này một mình Lãng Huyền Minh căn bản không có cách nào chống đỡ.“Chém!”Tiếng quát vang lên lần nữa, hai cánh tay Lãng Huyền Minh bị đánh gãy, phun ra một ngụm máu tươi.Lúc này ông ta đã cùng đường.“Ngươi không sợ đắc tội với Huyết gia và Lãng gia sao?”Lãng Huyền Minh mắng.“Huyết gia và Lãng gia tính cái gì?”, Tần Ninh nheo mắt, mỉm cười nói: “Các ngươi ức hϊế͙p͙ người của ta trước, không giết các ngươi, uy nghiêm của ta coi thành cái gì?”“Chém!”“Vâng!”Thạch Cảm Đương hừm một tiếng, búa Khai Linh, rìu Trảm Thần lúc này rút ra trong nháy mắt.Ầm!Tiếng nổ tung nặng nề vang lên, đầu Lãng Huyền Minh bay khỏi cơ thể.Thạch Cảm Đương lập tức lộn người, rơi xuống bên cạnh Tần Ninh, cười híp mắt nói: “Sư tôn, thế nào, đồ nhi lợi hại không?”Thạch Cảm Đương liếc mắt một cái, Tần Ninh từ từ nói: “Huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, tuy nói là lấy một chọi hai, nhưng có thể đối phó được hai huyền cảnh Tạo Hóa nhất đoạn”.“Làm chậm trễ thời gian như vậy, ngươi còn muốn để ta khen ngươi?”“Ách...”Tần Ninh nhìn về một phía khác, nói: “Nhìn xem người ta đi, cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ và cảnh giới Thiên Vị trung kỳ đối phó thế nào với bốn cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ”.Lúc này Thạch Cảm Đương nhìn về phía Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.Hai cô gái lúc này cùng dùng kiếm, giết được bốn người đối diện, căn bản không cách nào chống cự.