“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1872: “Xin các hạ dừng bước!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy bóng người lúc này bay xuống từ trên núi, đứng ở trước mặt bốn người nhóm Tần Ninh, chặn đường bọn họ.“Tại hạ là trưởng tộc của Cao gia Cao Phong Vân ở đại lục Cao Dương!”Người đàn ông cầm đầu lúc này phóng ra khí tức nhàn nhạt của cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, nhìn về phía bốn người.“Vừa rồi trong lúc vị tiểu huynh đệ này leo lên thì đột phá được cảnh giới, tại hạ biết mình đường đột nhưng vẫn muốn hỏi một chút là tiểu huynh đệ làm như thế nào?”Cao Phong Vân chắp tay nhìn về phía bốn người, tuy ngoài mặt nở nụ cười nhưng lúc phất tay lại mang theo một chút áp chế.Mà mấy người bên cạnh cũng nhanh chóng bao vây bốn người Tần Ninh lại.Thấy cảnh này, Tần Ninh lập tức hiểu ra.Những người này thấy hắn có được thu hoạch nên muốn dò hỏi phương pháp.Không chỉ một cái tên Cao Phong Vân của đại lục Cao Dương mà xung quanh cũng có không ít các cao thủ cảnh giới Thiên Vị, trong lúc mơ hồ bắn ánh mắt uy hϊế͙p͙ về phía bốn người bón họ.Vẻ mặt của Thạch Cảm Đương bây giờ cực lạnh, muốn áp chế.Nhưng bị Tần Ninh cản lại, sau đó hắn cười nói: "Cách thức rất đơn giản, nói cho các ngươi biết cũng chẳng sao cả"."Phóng thích linh khí của bản thân, sau đó chủ động để một phần linh khí bị hấp thu rồi hấp thu lại linh khí càng mạnh hơn từ bên trong núi là được rồi!"Lời này vừa nói ra, chỉ thấy Cao Phong Vân nhăn mày.Ngừng một lát, Cao Phong Vân kì lạ nói: "Vị tiểu huynh đệ này, nếu như cậu không muốn nói thì nói thẳng ra là được, hà cớ gì phải trêu đùa bọn ta như thế?""Hả?""Chủ động để linh khí bị hấp thu thì đơn giản, chứ còn muốn hấp thu lại linh khí từ bên trong núi thì khó hơn cả lên trời".Cao Phong Vân khẽ nói: "Vị công tử này, chẳng lẽ cậu coi ta là đồ ngu sao?"Cao Phong Vân vừa nói ra lời này, khí thế bức người."Lời ta nói là thật, còn các ngươi làm như thế nào thì phải xem các ngươi rồi!".Tần Ninh cau mày nói: "Tin hay không tùy các ngươi"."Vị công tử này!"Một thân ảnh đi đến, chắn trước bốn người nhóm Tần Ninh thản nhiên nói: "Vẫn nên nói cho bọn ta biết bí mật của ngọn núi này thì tốt hơn, nếu không...""Ngươi có thể làm được gì?""Vậy thì e rằng hôm nay bốn người các ngươi không thể rời khỏi đây được".Cao Phong Vân lúc này tiến lên phía trước, vẻ mặt nghiêm trọng mang theo một tia áp chế."Làm càn!"Đúng lúc đó, một tiếng quát đột nhiên vang lên.Soạt soạt soạt, tiếng xé gió vang lên, hơn mười thân ảnh đạp không bay đến.

Mấy bóng người lúc này bay xuống từ trên núi, đứng ở trước mặt bốn người nhóm Tần Ninh, chặn đường bọn họ.

“Tại hạ là trưởng tộc của Cao gia Cao Phong Vân ở đại lục Cao Dương!”

Người đàn ông cầm đầu lúc này phóng ra khí tức nhàn nhạt của cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, nhìn về phía bốn người.

“Vừa rồi trong lúc vị tiểu huynh đệ này leo lên thì đột phá được cảnh giới, tại hạ biết mình đường đột nhưng vẫn muốn hỏi một chút là tiểu huynh đệ làm như thế nào?”

Cao Phong Vân chắp tay nhìn về phía bốn người, tuy ngoài mặt nở nụ cười nhưng lúc phất tay lại mang theo một chút áp chế.

Mà mấy người bên cạnh cũng nhanh chóng bao vây bốn người Tần Ninh lại.

Thấy cảnh này, Tần Ninh lập tức hiểu ra.

Những người này thấy hắn có được thu hoạch nên muốn dò hỏi phương pháp.

Không chỉ một cái tên Cao Phong Vân của đại lục Cao Dương mà xung quanh cũng có không ít các cao thủ cảnh giới Thiên Vị, trong lúc mơ hồ bắn ánh mắt uy hϊế͙p͙ về phía bốn người bón họ.

Vẻ mặt của Thạch Cảm Đương bây giờ cực lạnh, muốn áp chế.

Nhưng bị Tần Ninh cản lại, sau đó hắn cười nói: "Cách thức rất đơn giản, nói cho các ngươi biết cũng chẳng sao cả".

"Phóng thích linh khí của bản thân, sau đó chủ động để một phần linh khí bị hấp thu rồi hấp thu lại linh khí càng mạnh hơn từ bên trong núi là được rồi!"

Lời này vừa nói ra, chỉ thấy Cao Phong Vân nhăn mày.

Ngừng một lát, Cao Phong Vân kì lạ nói: "Vị tiểu huynh đệ này, nếu như cậu không muốn nói thì nói thẳng ra là được, hà cớ gì phải trêu đùa bọn ta như thế?"

"Hả?"

"Chủ động để linh khí bị hấp thu thì đơn giản, chứ còn muốn hấp thu lại linh khí từ bên trong núi thì khó hơn cả lên trời".

Cao Phong Vân khẽ nói: "Vị công tử này, chẳng lẽ cậu coi ta là đồ ngu sao?"

Cao Phong Vân vừa nói ra lời này, khí thế bức người.

"Lời ta nói là thật, còn các ngươi làm như thế nào thì phải xem các ngươi rồi!".

Tần Ninh cau mày nói: "Tin hay không tùy các ngươi".

"Vị công tử này!"

Một thân ảnh đi đến, chắn trước bốn người nhóm Tần Ninh thản nhiên nói: "Vẫn nên nói cho bọn ta biết bí mật của ngọn núi này thì tốt hơn, nếu không..."

"Ngươi có thể làm được gì?"

"Vậy thì e rằng hôm nay bốn người các ngươi không thể rời khỏi đây được".

Cao Phong Vân lúc này tiến lên phía trước, vẻ mặt nghiêm trọng mang theo một tia áp chế.

"Làm càn!"

Đúng lúc đó, một tiếng quát đột nhiên vang lên.

Soạt soạt soạt, tiếng xé gió vang lên, hơn mười thân ảnh đạp không bay đến.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy bóng người lúc này bay xuống từ trên núi, đứng ở trước mặt bốn người nhóm Tần Ninh, chặn đường bọn họ.“Tại hạ là trưởng tộc của Cao gia Cao Phong Vân ở đại lục Cao Dương!”Người đàn ông cầm đầu lúc này phóng ra khí tức nhàn nhạt của cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, nhìn về phía bốn người.“Vừa rồi trong lúc vị tiểu huynh đệ này leo lên thì đột phá được cảnh giới, tại hạ biết mình đường đột nhưng vẫn muốn hỏi một chút là tiểu huynh đệ làm như thế nào?”Cao Phong Vân chắp tay nhìn về phía bốn người, tuy ngoài mặt nở nụ cười nhưng lúc phất tay lại mang theo một chút áp chế.Mà mấy người bên cạnh cũng nhanh chóng bao vây bốn người Tần Ninh lại.Thấy cảnh này, Tần Ninh lập tức hiểu ra.Những người này thấy hắn có được thu hoạch nên muốn dò hỏi phương pháp.Không chỉ một cái tên Cao Phong Vân của đại lục Cao Dương mà xung quanh cũng có không ít các cao thủ cảnh giới Thiên Vị, trong lúc mơ hồ bắn ánh mắt uy hϊế͙p͙ về phía bốn người bón họ.Vẻ mặt của Thạch Cảm Đương bây giờ cực lạnh, muốn áp chế.Nhưng bị Tần Ninh cản lại, sau đó hắn cười nói: "Cách thức rất đơn giản, nói cho các ngươi biết cũng chẳng sao cả"."Phóng thích linh khí của bản thân, sau đó chủ động để một phần linh khí bị hấp thu rồi hấp thu lại linh khí càng mạnh hơn từ bên trong núi là được rồi!"Lời này vừa nói ra, chỉ thấy Cao Phong Vân nhăn mày.Ngừng một lát, Cao Phong Vân kì lạ nói: "Vị tiểu huynh đệ này, nếu như cậu không muốn nói thì nói thẳng ra là được, hà cớ gì phải trêu đùa bọn ta như thế?""Hả?""Chủ động để linh khí bị hấp thu thì đơn giản, chứ còn muốn hấp thu lại linh khí từ bên trong núi thì khó hơn cả lên trời".Cao Phong Vân khẽ nói: "Vị công tử này, chẳng lẽ cậu coi ta là đồ ngu sao?"Cao Phong Vân vừa nói ra lời này, khí thế bức người."Lời ta nói là thật, còn các ngươi làm như thế nào thì phải xem các ngươi rồi!".Tần Ninh cau mày nói: "Tin hay không tùy các ngươi"."Vị công tử này!"Một thân ảnh đi đến, chắn trước bốn người nhóm Tần Ninh thản nhiên nói: "Vẫn nên nói cho bọn ta biết bí mật của ngọn núi này thì tốt hơn, nếu không...""Ngươi có thể làm được gì?""Vậy thì e rằng hôm nay bốn người các ngươi không thể rời khỏi đây được".Cao Phong Vân lúc này tiến lên phía trước, vẻ mặt nghiêm trọng mang theo một tia áp chế."Làm càn!"Đúng lúc đó, một tiếng quát đột nhiên vang lên.Soạt soạt soạt, tiếng xé gió vang lên, hơn mười thân ảnh đạp không bay đến.

Chương 1872: “Xin các hạ dừng bước!”