“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1896: “Lãng phí!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Kính Bắc Thương...”Tần Ninh nhìn bốn phía đại sảnh, lẩm bẩm.“Những thứ này chắc đều là thủ thuật che mắt nhỉ?”Nói xong, Tần Ninh bước ra.Tức thì, Kim, Mộc, Lôi, Điện, ánh sáng màu vàng, xanh lục, xanh dương, trắng vây quang bốn phía của Tần Ninh.“Phá!”Một tiếng quát vang lên, đại địa vỡ nát, tất cả phảng phất đều bị phá vỡ.Những ngọc thạch kia văng tung tóe, hóa thành hào quang màu nhũ, khuếch tán đến bốn phía.Ngay sau đó, cảnh tượng ở đại sảnh liền thay đổi.Trước mặt Tần Ninh xuất hiện một ngọn núi.Ngọn núi này chẳng qua cao mấy trăm mét.Mà giờ khắc này, ở trên đỉnh núi có một ngôi miếu, phảng phất như đã có từ lâu, khô mục, gần như là đổ nát.Tần Ninh lúc này bước ra, đi lên đỉnh núi.Ở cửa miếu có hai con sư tử đá dương nanh múa vuốt, hung thần ác sát, ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Ninh.“Lão già, chút thủ thuật che mắt này cũng đừng hòng làm khó ta!”Tần Ninh giễu cợt một tiếng, một tay đánh ra.Cự Linh Mộc Thiên chưởng!Một chưởng vỗ ra, khí mộc linh hùng hậu trong nháy mắt đắp lên hai mắt của hai con sư tử đá.Ngay sau đó, hai con sư tử đá, như cùng sống lại, nhảy hạ đôn đá, đi tới trước người Tần Ninh, chà xát góc áo Tần Ninhnhư là thú cưng, trở nên ngoan ngoãn dễ thương.“Thuật con rối!”Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Lão keo kiệt, đây chính là thứ mà ta dạy cho ngươi!”Năm đó Tần Ninh cùng Bắc Thương Đế Quân rất hợp ý nhau.Thuật con rối, thân là Cửu U Đại Đế, Tần Ninh hiểu biết không ít.Bắc Thương Đế Quân đương thời trao đổi một điều kiện với hắn, đổi lấy hắn thuật con rối.Hiện tại, hai con sư tử đá này vốn không có sinh mệnh, chẳng qua cũng là dựa vào thiên địa linh khí mà ngưng hóa thànhcon rối.Nhưng dù là vậy thì chúng cũng sở hữu uy năng của huyền cảnh Tạo Hóa.“Cút sang một bên!”Nhìn hai con sư tử đá thân mật với mình, Tần Ninh mắng một câu.Hai con sư tử đá lập tức trở nên oan ức, đi sang một bên, giống như kẻ yếu bị bắt nạt ghê lắm.Tần Ninh không thèm để ý, cất bước đi vào trong ngôi miếu đổ nát.“Két!”
“Kính Bắc Thương...”
Tần Ninh nhìn bốn phía đại sảnh, lẩm bẩm.
“Những thứ này chắc đều là thủ thuật che mắt nhỉ?”
Nói xong, Tần Ninh bước ra.
Tức thì, Kim, Mộc, Lôi, Điện, ánh sáng màu vàng, xanh lục, xanh dương, trắng vây quang bốn phía của Tần Ninh.
“Phá!”
Một tiếng quát vang lên, đại địa vỡ nát, tất cả phảng phất đều bị phá vỡ.
Những ngọc thạch kia văng tung tóe, hóa thành hào quang màu nhũ, khuếch tán đến bốn phía.
Ngay sau đó, cảnh tượng ở đại sảnh liền thay đổi.
Trước mặt Tần Ninh xuất hiện một ngọn núi.
Ngọn núi này chẳng qua cao mấy trăm mét.
Mà giờ khắc này, ở trên đỉnh núi có một ngôi miếu, phảng phất như đã có từ lâu, khô mục, gần như là đổ nát.
Tần Ninh lúc này bước ra, đi lên đỉnh núi.
Ở cửa miếu có hai con sư tử đá dương nanh múa vuốt, hung thần ác sát, ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Ninh.
“Lão già, chút thủ thuật che mắt này cũng đừng hòng làm khó ta!”
Tần Ninh giễu cợt một tiếng, một tay đánh ra.
Cự Linh Mộc Thiên chưởng!
Một chưởng vỗ ra, khí mộc linh hùng hậu trong nháy mắt đắp lên hai mắt của hai con sư tử đá.
Ngay sau đó, hai con sư tử đá, như cùng sống lại, nhảy hạ đôn đá, đi tới trước người Tần Ninh, chà xát góc áo Tần Ninh
như là thú cưng, trở nên ngoan ngoãn dễ thương.
“Thuật con rối!”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Lão keo kiệt, đây chính là thứ mà ta dạy cho ngươi!”
Năm đó Tần Ninh cùng Bắc Thương Đế Quân rất hợp ý nhau.
Thuật con rối, thân là Cửu U Đại Đế, Tần Ninh hiểu biết không ít.
Bắc Thương Đế Quân đương thời trao đổi một điều kiện với hắn, đổi lấy hắn thuật con rối.
Hiện tại, hai con sư tử đá này vốn không có sinh mệnh, chẳng qua cũng là dựa vào thiên địa linh khí mà ngưng hóa thành
con rối.
Nhưng dù là vậy thì chúng cũng sở hữu uy năng của huyền cảnh Tạo Hóa.
“Cút sang một bên!”
Nhìn hai con sư tử đá thân mật với mình, Tần Ninh mắng một câu.
Hai con sư tử đá lập tức trở nên oan ức, đi sang một bên, giống như kẻ yếu bị bắt nạt ghê lắm.
Tần Ninh không thèm để ý, cất bước đi vào trong ngôi miếu đổ nát.
“Két!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Kính Bắc Thương...”Tần Ninh nhìn bốn phía đại sảnh, lẩm bẩm.“Những thứ này chắc đều là thủ thuật che mắt nhỉ?”Nói xong, Tần Ninh bước ra.Tức thì, Kim, Mộc, Lôi, Điện, ánh sáng màu vàng, xanh lục, xanh dương, trắng vây quang bốn phía của Tần Ninh.“Phá!”Một tiếng quát vang lên, đại địa vỡ nát, tất cả phảng phất đều bị phá vỡ.Những ngọc thạch kia văng tung tóe, hóa thành hào quang màu nhũ, khuếch tán đến bốn phía.Ngay sau đó, cảnh tượng ở đại sảnh liền thay đổi.Trước mặt Tần Ninh xuất hiện một ngọn núi.Ngọn núi này chẳng qua cao mấy trăm mét.Mà giờ khắc này, ở trên đỉnh núi có một ngôi miếu, phảng phất như đã có từ lâu, khô mục, gần như là đổ nát.Tần Ninh lúc này bước ra, đi lên đỉnh núi.Ở cửa miếu có hai con sư tử đá dương nanh múa vuốt, hung thần ác sát, ánh mắt nhìn chằm chằm Tần Ninh.“Lão già, chút thủ thuật che mắt này cũng đừng hòng làm khó ta!”Tần Ninh giễu cợt một tiếng, một tay đánh ra.Cự Linh Mộc Thiên chưởng!Một chưởng vỗ ra, khí mộc linh hùng hậu trong nháy mắt đắp lên hai mắt của hai con sư tử đá.Ngay sau đó, hai con sư tử đá, như cùng sống lại, nhảy hạ đôn đá, đi tới trước người Tần Ninh, chà xát góc áo Tần Ninhnhư là thú cưng, trở nên ngoan ngoãn dễ thương.“Thuật con rối!”Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Lão keo kiệt, đây chính là thứ mà ta dạy cho ngươi!”Năm đó Tần Ninh cùng Bắc Thương Đế Quân rất hợp ý nhau.Thuật con rối, thân là Cửu U Đại Đế, Tần Ninh hiểu biết không ít.Bắc Thương Đế Quân đương thời trao đổi một điều kiện với hắn, đổi lấy hắn thuật con rối.Hiện tại, hai con sư tử đá này vốn không có sinh mệnh, chẳng qua cũng là dựa vào thiên địa linh khí mà ngưng hóa thànhcon rối.Nhưng dù là vậy thì chúng cũng sở hữu uy năng của huyền cảnh Tạo Hóa.“Cút sang một bên!”Nhìn hai con sư tử đá thân mật với mình, Tần Ninh mắng một câu.Hai con sư tử đá lập tức trở nên oan ức, đi sang một bên, giống như kẻ yếu bị bắt nạt ghê lắm.Tần Ninh không thèm để ý, cất bước đi vào trong ngôi miếu đổ nát.“Két!”