“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1901: “Đã xảy ra chuyện gì?”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Là Tần Ninh!“Giết con trai ta Thạch Ngọc Kiệt, Tần Ninh, ngươi nên đền mạng!”Lúc này Thạch Thịnh Vũ giận dữ không kiềm chế được, toàn thân trên dưới đằng đằng sát khí.“Hử?”Tần Ninh cau mày lại.“Công tử, tứ đại huyền cảnh Tạo Hóa Thạch Thịnh Vũ, Hạ Khải Việt, Thiên Trường Khiếu, Long Diễm nói chúng ta giết con họ!”Vân Sương Nhi giận dữ bất bình nói.Nhưng người này vừa xuất hiện liền ra tay với bọn họ, cực kỳ tàn bạo.Biểu cảm của Tần Ninh không thay đổi, nhìn bốn phía.“Long Trạch Đào là ta giết!”Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Nhưng những tên khác… là ai?”Lời này vừa nói ra, ba người Thạch Thịnh Vũ, Hạ Khải Việt, Thiên Trường Khiếu hoàn toàn nổi giận.Tần Ninh đã giết ba người Thạch Ngọc Kiệt, Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt, lại căn bản không biết ba người là thiếu chủ của bọn họ.Người này hoàn toàn coi bọn họ là người bình thường mà giết?Đáng ghét!Đáng hận!“Con trai ta Thạch Ngọc Kiệt, trước đó chẳng qua tranh chấp mấy câu với ngươi, ngươi liền hạ tay giết chết, Tần Ninh ngươi quá làm càn rồi!”, Thạch Thịnh Vũ quát lên.“Thạch Ngọc Kiệt?”Sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, thản nhiên nói: “Cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, ta vì mấy câu nói mà giết hắn?”Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều ngây ra.Thằng nhãi này…Ý tứ là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ căn bản không đáng cho Tần Ninh ra tay.Thạch Thịnh Vũ hoàn toàn nổi giận.“Tần Ninh, chết đến nơi rồi không không biết!”Lãng Vinh Thăng lúc này đằng đằng sát khí.“Huyết gia nhà ta dễ giết như vậy sao?”, Huyết Xung Khung cũng như vậy.“Các ngươi là?”Tần Ninh nhìn hai người, buồn bực nói.Hai ngươi Lăng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung giống như phun ra một hớp máu già.Thằng nhãi này là dốt nát hay ngông cuồng?“Trưởng tộc Lãng gia của đại lục Lương Tây Lãng Vinh Thăng, trưởng tộc Huyết gia của đại lục Lâm Thiên Huyết Xung Khung”, Vân Sương Nhi thấp giọng nói.“Ách…”Tần Ninh từ từ nói: “Ba người Lãng Huyền Minh, Huyết Vô Tận và Long Trạch Đào là ta giết, còn về Thạch Ngọc Kiệt gì đó… ta không quen biết, giết chúng làm gì?”“Lãng gia, Huyết gia và Long Hiên các muốn báo thù, đến cũng được!”

Là Tần Ninh!

“Giết con trai ta Thạch Ngọc Kiệt, Tần Ninh, ngươi nên đền mạng!”

Lúc này Thạch Thịnh Vũ giận dữ không kiềm chế được, toàn thân trên dưới đằng đằng sát khí.

“Hử?”

Tần Ninh cau mày lại.

“Công tử, tứ đại huyền cảnh Tạo Hóa Thạch Thịnh Vũ, Hạ Khải Việt, Thiên Trường Khiếu, Long Diễm nói chúng ta giết con họ!”

Vân Sương Nhi giận dữ bất bình nói.

Nhưng người này vừa xuất hiện liền ra tay với bọn họ, cực kỳ tàn bạo.

Biểu cảm của Tần Ninh không thay đổi, nhìn bốn phía.

“Long Trạch Đào là ta giết!”

Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Nhưng những tên khác… là ai?”

Lời này vừa nói ra, ba người Thạch Thịnh Vũ, Hạ Khải Việt, Thiên Trường Khiếu hoàn toàn nổi giận.

Tần Ninh đã giết ba người Thạch Ngọc Kiệt, Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt, lại căn bản không biết ba người là thiếu chủ của bọn họ.

Người này hoàn toàn coi bọn họ là người bình thường mà giết?

Đáng ghét!

Đáng hận!

“Con trai ta Thạch Ngọc Kiệt, trước đó chẳng qua tranh chấp mấy câu với ngươi, ngươi liền hạ tay giết chết, Tần Ninh ngươi quá làm càn rồi!”, Thạch Thịnh Vũ quát lên.

“Thạch Ngọc Kiệt?”

Sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, thản nhiên nói: “Cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, ta vì mấy câu nói mà giết hắn?”

Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều ngây ra.

Thằng nhãi này…

Ý tứ là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ căn bản không đáng cho Tần Ninh ra tay.

Thạch Thịnh Vũ hoàn toàn nổi giận.

“Tần Ninh, chết đến nơi rồi không không biết!”

Lãng Vinh Thăng lúc này đằng đằng sát khí.

“Huyết gia nhà ta dễ giết như vậy sao?”, Huyết Xung Khung cũng như vậy.

“Các ngươi là?”

Tần Ninh nhìn hai người, buồn bực nói.

Hai ngươi Lăng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung giống như phun ra một hớp máu già.

Thằng nhãi này là dốt nát hay ngông cuồng?

“Trưởng tộc Lãng gia của đại lục Lương Tây Lãng Vinh Thăng, trưởng tộc Huyết gia của đại lục Lâm Thiên Huyết Xung Khung”, Vân Sương Nhi thấp giọng nói.

“Ách…”

Tần Ninh từ từ nói: “Ba người Lãng Huyền Minh, Huyết Vô Tận và Long Trạch Đào là ta giết, còn về Thạch Ngọc Kiệt gì đó… ta không quen biết, giết chúng làm gì?”

“Lãng gia, Huyết gia và Long Hiên các muốn báo thù, đến cũng được!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Là Tần Ninh!“Giết con trai ta Thạch Ngọc Kiệt, Tần Ninh, ngươi nên đền mạng!”Lúc này Thạch Thịnh Vũ giận dữ không kiềm chế được, toàn thân trên dưới đằng đằng sát khí.“Hử?”Tần Ninh cau mày lại.“Công tử, tứ đại huyền cảnh Tạo Hóa Thạch Thịnh Vũ, Hạ Khải Việt, Thiên Trường Khiếu, Long Diễm nói chúng ta giết con họ!”Vân Sương Nhi giận dữ bất bình nói.Nhưng người này vừa xuất hiện liền ra tay với bọn họ, cực kỳ tàn bạo.Biểu cảm của Tần Ninh không thay đổi, nhìn bốn phía.“Long Trạch Đào là ta giết!”Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Nhưng những tên khác… là ai?”Lời này vừa nói ra, ba người Thạch Thịnh Vũ, Hạ Khải Việt, Thiên Trường Khiếu hoàn toàn nổi giận.Tần Ninh đã giết ba người Thạch Ngọc Kiệt, Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt, lại căn bản không biết ba người là thiếu chủ của bọn họ.Người này hoàn toàn coi bọn họ là người bình thường mà giết?Đáng ghét!Đáng hận!“Con trai ta Thạch Ngọc Kiệt, trước đó chẳng qua tranh chấp mấy câu với ngươi, ngươi liền hạ tay giết chết, Tần Ninh ngươi quá làm càn rồi!”, Thạch Thịnh Vũ quát lên.“Thạch Ngọc Kiệt?”Sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, thản nhiên nói: “Cảnh giới Địa Vị sơ kỳ, ta vì mấy câu nói mà giết hắn?”Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều ngây ra.Thằng nhãi này…Ý tứ là cảnh giới Địa Vị sơ kỳ căn bản không đáng cho Tần Ninh ra tay.Thạch Thịnh Vũ hoàn toàn nổi giận.“Tần Ninh, chết đến nơi rồi không không biết!”Lãng Vinh Thăng lúc này đằng đằng sát khí.“Huyết gia nhà ta dễ giết như vậy sao?”, Huyết Xung Khung cũng như vậy.“Các ngươi là?”Tần Ninh nhìn hai người, buồn bực nói.Hai ngươi Lăng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung giống như phun ra một hớp máu già.Thằng nhãi này là dốt nát hay ngông cuồng?“Trưởng tộc Lãng gia của đại lục Lương Tây Lãng Vinh Thăng, trưởng tộc Huyết gia của đại lục Lâm Thiên Huyết Xung Khung”, Vân Sương Nhi thấp giọng nói.“Ách…”Tần Ninh từ từ nói: “Ba người Lãng Huyền Minh, Huyết Vô Tận và Long Trạch Đào là ta giết, còn về Thạch Ngọc Kiệt gì đó… ta không quen biết, giết chúng làm gì?”“Lãng gia, Huyết gia và Long Hiên các muốn báo thù, đến cũng được!”

Chương 1901: “Đã xảy ra chuyện gì?”