“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1908: "Huyết Sát Huyền quyết!" 

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Huyết Xung Khung quát khẽ một tiếng, mái tóc dài đỏ như máu bỗng sáng rực, thậm chí ngay cả mặt ngoài da của ông ta cũng đỏ bừng.Đôi mắt lúc này tràn ngập tơ máu.Hai người bọn họ không giống Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ.Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung dù sao cũng là trưởng tộc của Lãng gia và Huyết Gia, cho dù cũng chỉ là huyền cảnh Tạo Hoá khí đoạn thế nhưng lại lợi hại hơn hai người kia rất nhiều.Trong nháy mắt hai người trực tiếp giết ra."Ai đến cũng đều như thế cả thôi!"Nhìn thấy hai người đánh đến, Tần Ninh rút kiếm chém ra.Rồng băng, hồn phượng lúc này phát ra tiếng long gầm phượng thét.Toàn thân từ trên xuống xuống dưới, lực đạo duy trì ở trên thân kiếm Đoạn Không."Chém!"Chém ra một kiếm, rồng băng và hồn phượng lúc này cuốn lấy nhau, men theo kiếm mang lao thẳng về phía hai người.Bùm...Một tiếng nổ đinh tai nhức óc lúc này vang lên.Hai người Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung bây giờ bước chân lảo đảo, sắc mặt trắng bệch liên tục lùi lại phía sau.Vẫn bị đánh bại như cũ.Lần này, đám người thật sự choáng váng.Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ bị giết, bọn họ cho rằng Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung sẽ không như vậy.Nhưng bây giờ xem ra hình như không phải như thế.Dường như huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn căn bản chẳng thể nào tạo ra uy hϊế͙p͙ đối với Tần Ninh được!"Cự Linh Mộc Thiên Chưởng!"Tần Ninh thu trường kiếm lại, vung một chưởng ra.Cự Linh Mộc Hoàng quyết uy lực bá đạo.Vừa rồi Lãng Vinh Thăng điều động sức mạnh của vạn cây xung quanh, cũng ngưng tụ ra sức sống thuần khiết nhất.Mà bây giờ vừa khéo bị Tần Ninh đoạt hết.Sắc mặt của Lãng Vinh Thăng lúc này cực kỳ khó coi.Vạn Mộc quyết mà mình thi triển vậy mà chẳng thể nào tranh đoạt được khí mộc linh xung quanh với Tần Ninh!Thằng nhãi này chẳng lẽ cũng tu hành mộc linh loại chiến quyết?Thế nhưng tình hình bây giờ không cho phép ông ta tiếp tục suy đoán.Tần Ninh vung ra một chưởng, Cự Linh Mộc Thiên Chưởng ước chừng đã ngưng tụ thành một cỗ khổng lồ ngàn mét.So với vừa nãy không chỉ lớn hơn mười lần.Thằng nhãi này làm như thế nào vậy?Lãng Vinh Thăng gấp gáp nói: "Huyết huynh, mau rút lui!""Không được lui!"Tần Ninh lúc này nói ra một câu, rồng băng và hồn phượng cùng nhau giết ra.Hai bóng dáng cuốn lấy Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung.Một chưởng của Tần Ninh trực tiếp rơi xuống.Bùm...Một tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang vọng xung quanh.Âm thanh hùng hậu như khiến mặt đất nứt ra làm cho lỗ tai của người ta đau âm ỉ.Một số võ giả cảnh giới Nhân Vị, Địa Vị ở đây sắc mặt trắng bệch, liên tục lùi lại.Ngay cả cảnh giới Thiên Vị lúc này bước chân cũng lảo đảo, không thể không bảo vệ tim của mình.Một chưởng này lại cuồng bạo đến thế!Nhưng mà hai vị trưởng tộc Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung thế nào rồi?

Huyết Xung Khung quát khẽ một tiếng, mái tóc dài đỏ như máu bỗng sáng rực, thậm chí ngay cả mặt ngoài da của ông ta cũng đỏ bừng.

Đôi mắt lúc này tràn ngập tơ máu.

Hai người bọn họ không giống Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ.

Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung dù sao cũng là trưởng tộc của Lãng gia và Huyết Gia, cho dù cũng chỉ là huyền cảnh Tạo Hoá khí đoạn thế nhưng lại lợi hại hơn hai người kia rất nhiều.

Trong nháy mắt hai người trực tiếp giết ra.

"Ai đến cũng đều như thế cả thôi!"

Nhìn thấy hai người đánh đến, Tần Ninh rút kiếm chém ra.

Rồng băng, hồn phượng lúc này phát ra tiếng long gầm phượng thét.

Toàn thân từ trên xuống xuống dưới, lực đạo duy trì ở trên thân kiếm Đoạn Không.

"Chém!"

Chém ra một kiếm, rồng băng và hồn phượng lúc này cuốn lấy nhau, men theo kiếm mang lao thẳng về phía hai người.

Bùm...

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc lúc này vang lên.

Hai người Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung bây giờ bước chân lảo đảo, sắc mặt trắng bệch liên tục lùi lại phía sau.

Vẫn bị đánh bại như cũ.

Lần này, đám người thật sự choáng váng.

Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ bị giết, bọn họ cho rằng Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung sẽ không như vậy.

Nhưng bây giờ xem ra hình như không phải như thế.

Dường như huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn căn bản chẳng thể nào tạo ra uy hϊế͙p͙ đối với Tần Ninh được!

"Cự Linh Mộc Thiên Chưởng!"

Tần Ninh thu trường kiếm lại, vung một chưởng ra.

Cự Linh Mộc Hoàng quyết uy lực bá đạo.

Vừa rồi Lãng Vinh Thăng điều động sức mạnh của vạn cây xung quanh, cũng ngưng tụ ra sức sống thuần khiết nhất.

Mà bây giờ vừa khéo bị Tần Ninh đoạt hết.

Sắc mặt của Lãng Vinh Thăng lúc này cực kỳ khó coi.

Vạn Mộc quyết mà mình thi triển vậy mà chẳng thể nào tranh đoạt được khí mộc linh xung quanh với Tần Ninh!

Thằng nhãi này chẳng lẽ cũng tu hành mộc linh loại chiến quyết?

Thế nhưng tình hình bây giờ không cho phép ông ta tiếp tục suy đoán.

Tần Ninh vung ra một chưởng, Cự Linh Mộc Thiên Chưởng ước chừng đã ngưng tụ thành một cỗ khổng lồ ngàn mét.

So với vừa nãy không chỉ lớn hơn mười lần.

Thằng nhãi này làm như thế nào vậy?

Lãng Vinh Thăng gấp gáp nói: "Huyết huynh, mau rút lui!"

"Không được lui!"

Tần Ninh lúc này nói ra một câu, rồng băng và hồn phượng cùng nhau giết ra.

Hai bóng dáng cuốn lấy Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung.

Một chưởng của Tần Ninh trực tiếp rơi xuống.

Bùm...

Một tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang vọng xung quanh.

Âm thanh hùng hậu như khiến mặt đất nứt ra làm cho lỗ tai của người ta đau âm ỉ.

Một số võ giả cảnh giới Nhân Vị, Địa Vị ở đây sắc mặt trắng bệch, liên tục lùi lại.

Ngay cả cảnh giới Thiên Vị lúc này bước chân cũng lảo đảo, không thể không bảo vệ tim của mình.

Một chưởng này lại cuồng bạo đến thế!

Nhưng mà hai vị trưởng tộc Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung thế nào rồi?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Huyết Xung Khung quát khẽ một tiếng, mái tóc dài đỏ như máu bỗng sáng rực, thậm chí ngay cả mặt ngoài da của ông ta cũng đỏ bừng.Đôi mắt lúc này tràn ngập tơ máu.Hai người bọn họ không giống Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ.Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung dù sao cũng là trưởng tộc của Lãng gia và Huyết Gia, cho dù cũng chỉ là huyền cảnh Tạo Hoá khí đoạn thế nhưng lại lợi hại hơn hai người kia rất nhiều.Trong nháy mắt hai người trực tiếp giết ra."Ai đến cũng đều như thế cả thôi!"Nhìn thấy hai người đánh đến, Tần Ninh rút kiếm chém ra.Rồng băng, hồn phượng lúc này phát ra tiếng long gầm phượng thét.Toàn thân từ trên xuống xuống dưới, lực đạo duy trì ở trên thân kiếm Đoạn Không."Chém!"Chém ra một kiếm, rồng băng và hồn phượng lúc này cuốn lấy nhau, men theo kiếm mang lao thẳng về phía hai người.Bùm...Một tiếng nổ đinh tai nhức óc lúc này vang lên.Hai người Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung bây giờ bước chân lảo đảo, sắc mặt trắng bệch liên tục lùi lại phía sau.Vẫn bị đánh bại như cũ.Lần này, đám người thật sự choáng váng.Thạch Đông Thiên và Hải Phong Thủ bị giết, bọn họ cho rằng Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung sẽ không như vậy.Nhưng bây giờ xem ra hình như không phải như thế.Dường như huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn căn bản chẳng thể nào tạo ra uy hϊế͙p͙ đối với Tần Ninh được!"Cự Linh Mộc Thiên Chưởng!"Tần Ninh thu trường kiếm lại, vung một chưởng ra.Cự Linh Mộc Hoàng quyết uy lực bá đạo.Vừa rồi Lãng Vinh Thăng điều động sức mạnh của vạn cây xung quanh, cũng ngưng tụ ra sức sống thuần khiết nhất.Mà bây giờ vừa khéo bị Tần Ninh đoạt hết.Sắc mặt của Lãng Vinh Thăng lúc này cực kỳ khó coi.Vạn Mộc quyết mà mình thi triển vậy mà chẳng thể nào tranh đoạt được khí mộc linh xung quanh với Tần Ninh!Thằng nhãi này chẳng lẽ cũng tu hành mộc linh loại chiến quyết?Thế nhưng tình hình bây giờ không cho phép ông ta tiếp tục suy đoán.Tần Ninh vung ra một chưởng, Cự Linh Mộc Thiên Chưởng ước chừng đã ngưng tụ thành một cỗ khổng lồ ngàn mét.So với vừa nãy không chỉ lớn hơn mười lần.Thằng nhãi này làm như thế nào vậy?Lãng Vinh Thăng gấp gáp nói: "Huyết huynh, mau rút lui!""Không được lui!"Tần Ninh lúc này nói ra một câu, rồng băng và hồn phượng cùng nhau giết ra.Hai bóng dáng cuốn lấy Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung.Một chưởng của Tần Ninh trực tiếp rơi xuống.Bùm...Một tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang vọng xung quanh.Âm thanh hùng hậu như khiến mặt đất nứt ra làm cho lỗ tai của người ta đau âm ỉ.Một số võ giả cảnh giới Nhân Vị, Địa Vị ở đây sắc mặt trắng bệch, liên tục lùi lại.Ngay cả cảnh giới Thiên Vị lúc này bước chân cũng lảo đảo, không thể không bảo vệ tim của mình.Một chưởng này lại cuồng bạo đến thế!Nhưng mà hai vị trưởng tộc Lãng Vinh Thăng và Huyết Xung Khung thế nào rồi?

Chương 1908: "Huyết Sát Huyền quyết!"