“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1913: Nhưng tim và đầu vẫn là tử huyệt. 

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khí tức của Vân Sương Nhi tán loạn, lúc này tỏ ra hết sức yếu ớt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.“Đáng chết!”Tần Ninh chửi thầm một tiếng, bàn tay vung lên.“Thuật Đại Tác Mệnh!”Trong lòng quát khẽ một tiếng, trong u tối, giống như có thiên uy từ trên trời rơi xuống.Tần Ninh trực tiếp đổi mạng với trời, một ngàn năm thọ nguyên biến mất, hóa thành một lực thiên địa tinh chất thuần khiết, rơi vào trong cơ thể Vân Sương Nhi.Bây giờ thọ nguyên của hắn hồi phục, vạn năm thọ nguyên bùng cháy một ngàn năm, mặc dù tổn thất không ít, nhưng có thể chịu đựng.Tần Ninh cẩn thận quan sát cơ thể Vân Sương Nhi thay đổi.Dần dần Vân Sương Nhi ngừng chảy máu.Chỉ là lúc này, vết thương bên trong cơ thể gần như vẫn chưa tiêu tan.“Tiếp tục!”Tần Ninh trực tiếp nói một hơi, ba ngàn năm thọ nguyên biến mất.Thuật Đại Tác Mệnh chính là thuật Vô Thượng Thần, lấy võ giả tự đổi thọ nguyên của mình làm giá, có thể đổi lấy thực lực hùng mạnh, cũng có thể đổi lấy thọ nguyên của người khác.Lại có thể không tuân theo thiên ý, có đủ thần hiệu của vô thượng.Dần dần, cùng với sự biến mất thọ nguyên của Tần Ninh, bên trong tim của Vân Sương Nhi, một luồng hơi thở Tạo Hóa cuối cùng bị hủy đi.Lúc này tóc mai của Tần Ninh xuất hiện mấy sợi tóc trắng.Diệp Viên Viên thấy cảnh này, nhất thời hiểu ra.Nhất định là Tần Ninh lại sử dụng chiến thuật bức hại bản thân kia.Lúc này Vân Sương Nhi chậm rãi mở hai mắt.“Công tử…”“Không cần nói nữa, không sao…”, Tần Ninh nhẹ nhàng vuốt ve gò má Vân Sương Nhi, cười một tiếng.“Thạch Cảm Đương, trông chừng tốt hai nàng!”Lúc này Tần Ninh từ từ đứng dậy.“Rõ”.Thạch Cảm Đương gật đầu một cái.Một bước bước ra giữa, hai con sư tử đá lúc này cũng đi theo bên cạnh Tần Ninh.“Cút về, trông trừng bọn họ!”Tần Ninh khiển trách một tiếng.Hai con sư tử đá bây giờ đạp đuôi lui về.Lúc này Tần Ninh chân đạp hư không, bước ra ngoài thang trời.Dưới chân, rồng băng lại xuất hiện.Sau lưng, thần hồn Băng Hoàng hiện ra.Tay cầm kiếm Đoạn Không, cột Thiên Vị cao hai ngàn thước, ánh sáng bốn màu bao quanh.Kiếm Đoạn Không chỉ một cái, nhìn phía dưới.“Hôm nay nhất định sẽ làm máu chảy thành sông!”Vào lúc này, hai người Huyết Hủ Sinh của Huyết gia đến tiếp viện và Lãng Thiên Thánh đến từ Lãng gia đang đứng cùng một chỗ.

Khí tức của Vân Sương Nhi tán loạn, lúc này tỏ ra hết sức yếu ớt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.

“Đáng chết!”

Tần Ninh chửi thầm một tiếng, bàn tay vung lên.

“Thuật Đại Tác Mệnh!”

Trong lòng quát khẽ một tiếng, trong u tối, giống như có thiên uy từ trên trời rơi xuống.

Tần Ninh trực tiếp đổi mạng với trời, một ngàn năm thọ nguyên biến mất, hóa thành một lực thiên địa tinh chất thuần khiết, rơi vào trong cơ thể Vân Sương Nhi.

Bây giờ thọ nguyên của hắn hồi phục, vạn năm thọ nguyên bùng cháy một ngàn năm, mặc dù tổn thất không ít, nhưng có thể chịu đựng.

Tần Ninh cẩn thận quan sát cơ thể Vân Sương Nhi thay đổi.

Dần dần Vân Sương Nhi ngừng chảy máu.

Chỉ là lúc này, vết thương bên trong cơ thể gần như vẫn chưa tiêu tan.

“Tiếp tục!”

Tần Ninh trực tiếp nói một hơi, ba ngàn năm thọ nguyên biến mất.

Thuật Đại Tác Mệnh chính là thuật Vô Thượng Thần, lấy võ giả tự đổi thọ nguyên của mình làm giá, có thể đổi lấy thực lực hùng mạnh, cũng có thể đổi lấy thọ nguyên của người khác.

Lại có thể không tuân theo thiên ý, có đủ thần hiệu của vô thượng.

Dần dần, cùng với sự biến mất thọ nguyên của Tần Ninh, bên trong tim của Vân Sương Nhi, một luồng hơi thở Tạo Hóa cuối cùng bị hủy đi.

Lúc này tóc mai của Tần Ninh xuất hiện mấy sợi tóc trắng.

Diệp Viên Viên thấy cảnh này, nhất thời hiểu ra.

Nhất định là Tần Ninh lại sử dụng chiến thuật bức hại bản thân kia.

Lúc này Vân Sương Nhi chậm rãi mở hai mắt.

“Công tử…”

“Không cần nói nữa, không sao…”, Tần Ninh nhẹ nhàng vuốt ve gò má Vân Sương Nhi, cười một tiếng.

“Thạch Cảm Đương, trông chừng tốt hai nàng!”

Lúc này Tần Ninh từ từ đứng dậy.

“Rõ”.

Thạch Cảm Đương gật đầu một cái.

Một bước bước ra giữa, hai con sư tử đá lúc này cũng đi theo bên cạnh Tần Ninh.

“Cút về, trông trừng bọn họ!”

Tần Ninh khiển trách một tiếng.

Hai con sư tử đá bây giờ đạp đuôi lui về.

Lúc này Tần Ninh chân đạp hư không, bước ra ngoài thang trời.

Dưới chân, rồng băng lại xuất hiện.

Sau lưng, thần hồn Băng Hoàng hiện ra.

Tay cầm kiếm Đoạn Không, cột Thiên Vị cao hai ngàn thước, ánh sáng bốn màu bao quanh.

Kiếm Đoạn Không chỉ một cái, nhìn phía dưới.

“Hôm nay nhất định sẽ làm máu chảy thành sông!”

Vào lúc này, hai người Huyết Hủ Sinh của Huyết gia đến tiếp viện và Lãng Thiên Thánh đến từ Lãng gia đang đứng cùng một chỗ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khí tức của Vân Sương Nhi tán loạn, lúc này tỏ ra hết sức yếu ớt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.“Đáng chết!”Tần Ninh chửi thầm một tiếng, bàn tay vung lên.“Thuật Đại Tác Mệnh!”Trong lòng quát khẽ một tiếng, trong u tối, giống như có thiên uy từ trên trời rơi xuống.Tần Ninh trực tiếp đổi mạng với trời, một ngàn năm thọ nguyên biến mất, hóa thành một lực thiên địa tinh chất thuần khiết, rơi vào trong cơ thể Vân Sương Nhi.Bây giờ thọ nguyên của hắn hồi phục, vạn năm thọ nguyên bùng cháy một ngàn năm, mặc dù tổn thất không ít, nhưng có thể chịu đựng.Tần Ninh cẩn thận quan sát cơ thể Vân Sương Nhi thay đổi.Dần dần Vân Sương Nhi ngừng chảy máu.Chỉ là lúc này, vết thương bên trong cơ thể gần như vẫn chưa tiêu tan.“Tiếp tục!”Tần Ninh trực tiếp nói một hơi, ba ngàn năm thọ nguyên biến mất.Thuật Đại Tác Mệnh chính là thuật Vô Thượng Thần, lấy võ giả tự đổi thọ nguyên của mình làm giá, có thể đổi lấy thực lực hùng mạnh, cũng có thể đổi lấy thọ nguyên của người khác.Lại có thể không tuân theo thiên ý, có đủ thần hiệu của vô thượng.Dần dần, cùng với sự biến mất thọ nguyên của Tần Ninh, bên trong tim của Vân Sương Nhi, một luồng hơi thở Tạo Hóa cuối cùng bị hủy đi.Lúc này tóc mai của Tần Ninh xuất hiện mấy sợi tóc trắng.Diệp Viên Viên thấy cảnh này, nhất thời hiểu ra.Nhất định là Tần Ninh lại sử dụng chiến thuật bức hại bản thân kia.Lúc này Vân Sương Nhi chậm rãi mở hai mắt.“Công tử…”“Không cần nói nữa, không sao…”, Tần Ninh nhẹ nhàng vuốt ve gò má Vân Sương Nhi, cười một tiếng.“Thạch Cảm Đương, trông chừng tốt hai nàng!”Lúc này Tần Ninh từ từ đứng dậy.“Rõ”.Thạch Cảm Đương gật đầu một cái.Một bước bước ra giữa, hai con sư tử đá lúc này cũng đi theo bên cạnh Tần Ninh.“Cút về, trông trừng bọn họ!”Tần Ninh khiển trách một tiếng.Hai con sư tử đá bây giờ đạp đuôi lui về.Lúc này Tần Ninh chân đạp hư không, bước ra ngoài thang trời.Dưới chân, rồng băng lại xuất hiện.Sau lưng, thần hồn Băng Hoàng hiện ra.Tay cầm kiếm Đoạn Không, cột Thiên Vị cao hai ngàn thước, ánh sáng bốn màu bao quanh.Kiếm Đoạn Không chỉ một cái, nhìn phía dưới.“Hôm nay nhất định sẽ làm máu chảy thành sông!”Vào lúc này, hai người Huyết Hủ Sinh của Huyết gia đến tiếp viện và Lãng Thiên Thánh đến từ Lãng gia đang đứng cùng một chỗ.

Chương 1913: Nhưng tim và đầu vẫn là tử huyệt.