“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1915: Tần Ninh có thể gánh nổi sao?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà lúc này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng nghe ra sức lực trong lòng Thạch Cảm Đương không đủ.Đổi lại ngày trước, Thạch Cảm Đương luôn lớn tiếng la hét, sư tôn vô địch, sư tôn đệ nhất.Nhưng bây giờ lời của Thạch Cảm Đương rõ ràng không giống nhau.“Sớm biết thì nên mang sư nương Cốc Tân Nguyệt đến…”, lúc này đáy lòng Thạch Cảm Đương có chút hối hận.Chẳng qua là Cửu U đại lục cách xa đại lục Thương Vân ngàn dặm, bây giờ Cốc Tân Nguyệt cũng không thể nào biết tình hình sư tôn gặp phải.Hơn nữa Thạch Cảm Đương biết, mấy người Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt kia căn bản không phải sư tôn giết.Đây là có người cố ý vu oan.Có thể là ai?Đối phương dám giết người nối nghiệp tương lai của thất đại thế lực, tuyệt đối là trong lòng có tính toán vu oan cho sư tôn.Thiên Đế các.Trong lòng Thạch Cảm Đương không khỏi nghĩ đến ba chữ này.Nếu như là người của Thiên Đế các, vậy thì càng kinh khủng.Coi như sư tôn một hơi tiêu diệt mấy người này, ngộ nhỡ Thiên Đế các xuất hiện…Lúc này Thạch Cảm Đương nắm tay, nhìn bốn phía.Có thể là Thiên Đế các sao?Người của bọn chúng ở đâu?Lần này ra điều động là cao thủ cấp bậc Nhân Sứ hay là nhân vật đầu trùm cấp bậc Địa Sứ?Lúc này sắc mặt Thạch Cảm Đương trở nên nghiêm túc.Trận chiến này sơ sẩy một cái, khả năng sẽ muôn đời muôn kiếp không trở lại được.Lúc này Tần Ninh nhìn bốn phía, hờ hững cười nói: “Xem ra, không nhìn thấy thấy máu thì các ngươi thật sự tưởng rằng ta mặc kệ cho các ngươi làm thịt!”Lời vừa dứt, Tần Ninh di chuyển.“Ngu dốt!”Lãng Thiên Thánh cười nhạo một tiếng.Tần Ninh quát to: “Huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn còn chơi trò đánh lén, ngươi không ngại mất mặt à?”“Nghĩ lại cũng đúng, một đám ngu xuẩn bị người ta lợi dụng, vẫn chỉ là một lũ ngu mà thôi, còn tự cho rằng mình đến từ bảy đại lục thứ trung tâm thân phận cao quý hơn người khác một bậc!”“Chỉ là một huyền cảnh Tạo Hoá mà cũng thật sự coi bản thân mình là một nhân vật lẫy lừng sao!”Tần Ninh quát mắng vài câu khiến sắc mặt xủa Huyết Hủ Sinh và Lãng Thiên Thánh đều vô cùng khó coi.Bị người ta lợi dụng?Bị ai?Còn ai có thể điều khiển được bọn họ? Lừa gạt bọn họ vậy?Hai người không nghĩ ngợi nữa, những người khác chết như thế nào bọn họ không biết, nhưng Huyết Vô Tận và Lãng Huyền Minh là do Tần Ninh giết chết, bọn họ không thể nuốt được cục tức này.Vậy thì phải giết Tần Ninh thôi.“Xung!”
Mà lúc này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng nghe ra sức lực trong lòng Thạch Cảm Đương không đủ.
Đổi lại ngày trước, Thạch Cảm Đương luôn lớn tiếng la hét, sư tôn vô địch, sư tôn đệ nhất.
Nhưng bây giờ lời của Thạch Cảm Đương rõ ràng không giống nhau.
“Sớm biết thì nên mang sư nương Cốc Tân Nguyệt đến…”, lúc này đáy lòng Thạch Cảm Đương có chút hối hận.
Chẳng qua là Cửu U đại lục cách xa đại lục Thương Vân ngàn dặm, bây giờ Cốc Tân Nguyệt cũng không thể nào biết tình hình sư tôn gặp phải.
Hơn nữa Thạch Cảm Đương biết, mấy người Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt kia căn bản không phải sư tôn giết.
Đây là có người cố ý vu oan.
Có thể là ai?
Đối phương dám giết người nối nghiệp tương lai của thất đại thế lực, tuyệt đối là trong lòng có tính toán vu oan cho sư tôn.
Thiên Đế các.
Trong lòng Thạch Cảm Đương không khỏi nghĩ đến ba chữ này.
Nếu như là người của Thiên Đế các, vậy thì càng kinh khủng.
Coi như sư tôn một hơi tiêu diệt mấy người này, ngộ nhỡ Thiên Đế các xuất hiện…
Lúc này Thạch Cảm Đương nắm tay, nhìn bốn phía.
Có thể là Thiên Đế các sao?
Người của bọn chúng ở đâu?
Lần này ra điều động là cao thủ cấp bậc Nhân Sứ hay là nhân vật đầu trùm cấp bậc Địa Sứ?
Lúc này sắc mặt Thạch Cảm Đương trở nên nghiêm túc.
Trận chiến này sơ sẩy một cái, khả năng sẽ muôn đời muôn kiếp không trở lại được.
Lúc này Tần Ninh nhìn bốn phía, hờ hững cười nói: “Xem ra, không nhìn thấy thấy máu thì các ngươi thật sự tưởng rằng ta mặc kệ cho các ngươi làm thịt!”
Lời vừa dứt, Tần Ninh di chuyển.
“Ngu dốt!”
Lãng Thiên Thánh cười nhạo một tiếng.
Tần Ninh quát to: “Huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn còn chơi trò đánh lén, ngươi không ngại mất mặt à?”
“Nghĩ lại cũng đúng, một đám ngu xuẩn bị người ta lợi dụng, vẫn chỉ là một lũ ngu mà thôi, còn tự cho rằng mình đến từ bảy đại lục thứ trung tâm thân phận cao quý hơn người khác một bậc!”
“Chỉ là một huyền cảnh Tạo Hoá mà cũng thật sự coi bản thân mình là một nhân vật lẫy lừng sao!”
Tần Ninh quát mắng vài câu khiến sắc mặt xủa Huyết Hủ Sinh và Lãng Thiên Thánh đều vô cùng khó coi.
Bị người ta lợi dụng?
Bị ai?
Còn ai có thể điều khiển được bọn họ? Lừa gạt bọn họ vậy?
Hai người không nghĩ ngợi nữa, những người khác chết như thế nào bọn họ không biết, nhưng Huyết Vô Tận và Lãng Huyền Minh là do Tần Ninh giết chết, bọn họ không thể nuốt được cục tức này.
Vậy thì phải giết Tần Ninh thôi.
“Xung!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà lúc này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng nghe ra sức lực trong lòng Thạch Cảm Đương không đủ.Đổi lại ngày trước, Thạch Cảm Đương luôn lớn tiếng la hét, sư tôn vô địch, sư tôn đệ nhất.Nhưng bây giờ lời của Thạch Cảm Đương rõ ràng không giống nhau.“Sớm biết thì nên mang sư nương Cốc Tân Nguyệt đến…”, lúc này đáy lòng Thạch Cảm Đương có chút hối hận.Chẳng qua là Cửu U đại lục cách xa đại lục Thương Vân ngàn dặm, bây giờ Cốc Tân Nguyệt cũng không thể nào biết tình hình sư tôn gặp phải.Hơn nữa Thạch Cảm Đương biết, mấy người Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt kia căn bản không phải sư tôn giết.Đây là có người cố ý vu oan.Có thể là ai?Đối phương dám giết người nối nghiệp tương lai của thất đại thế lực, tuyệt đối là trong lòng có tính toán vu oan cho sư tôn.Thiên Đế các.Trong lòng Thạch Cảm Đương không khỏi nghĩ đến ba chữ này.Nếu như là người của Thiên Đế các, vậy thì càng kinh khủng.Coi như sư tôn một hơi tiêu diệt mấy người này, ngộ nhỡ Thiên Đế các xuất hiện…Lúc này Thạch Cảm Đương nắm tay, nhìn bốn phía.Có thể là Thiên Đế các sao?Người của bọn chúng ở đâu?Lần này ra điều động là cao thủ cấp bậc Nhân Sứ hay là nhân vật đầu trùm cấp bậc Địa Sứ?Lúc này sắc mặt Thạch Cảm Đương trở nên nghiêm túc.Trận chiến này sơ sẩy một cái, khả năng sẽ muôn đời muôn kiếp không trở lại được.Lúc này Tần Ninh nhìn bốn phía, hờ hững cười nói: “Xem ra, không nhìn thấy thấy máu thì các ngươi thật sự tưởng rằng ta mặc kệ cho các ngươi làm thịt!”Lời vừa dứt, Tần Ninh di chuyển.“Ngu dốt!”Lãng Thiên Thánh cười nhạo một tiếng.Tần Ninh quát to: “Huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn còn chơi trò đánh lén, ngươi không ngại mất mặt à?”“Nghĩ lại cũng đúng, một đám ngu xuẩn bị người ta lợi dụng, vẫn chỉ là một lũ ngu mà thôi, còn tự cho rằng mình đến từ bảy đại lục thứ trung tâm thân phận cao quý hơn người khác một bậc!”“Chỉ là một huyền cảnh Tạo Hoá mà cũng thật sự coi bản thân mình là một nhân vật lẫy lừng sao!”Tần Ninh quát mắng vài câu khiến sắc mặt xủa Huyết Hủ Sinh và Lãng Thiên Thánh đều vô cùng khó coi.Bị người ta lợi dụng?Bị ai?Còn ai có thể điều khiển được bọn họ? Lừa gạt bọn họ vậy?Hai người không nghĩ ngợi nữa, những người khác chết như thế nào bọn họ không biết, nhưng Huyết Vô Tận và Lãng Huyền Minh là do Tần Ninh giết chết, bọn họ không thể nuốt được cục tức này.Vậy thì phải giết Tần Ninh thôi.“Xung!”