“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1963: “Đây là cái gì?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lúc này phi thân bay lên, đáp xuống bên trên đầu rồng.“Lão đầu Bắc Thương tại sao lại chọn chỗ này để xây dựng thiên cung Bắc Thương?”Tần Ninh cười nói: “Các ngươi không biết, đám lão già Thiên Đế các chẳng lẽ cũng không biết sao?”“Chỗ này ngưng tụ long mạch, long khí có thể quét sạch vạn dặm!”“Các ngươi chỉ là hai Địa Sứ mà dám đứng ở trước mặt ta phát ngôn lung tung, các ngươi là cái thá gì chứ?”Tần Ninh vừa nói xong, toàn thân từ trên xuống dưới tràn ngập sát khí.“Nuốt!”Một tiếng quát trầm thấp vang lên vào lúc này.Ầm...Móng vuốt của rồng khổng lồ nhô ra.“Chết tiệt!”“Không phải thiên cung chẳng có cái gì đặc biệt hết sao?”Hai người Triệu Phương Bân và Nhiếp Dương bây giờ mắng to một tiếng.“Rút lui!”Không nói nhiều, hai người ngay lập tức chạy trốn ra bên ngoài cách xa vạn mét.“Chạy được sao?”Thân ảnh của Tần Ninh đuổi theo sát phía sau, móng vuốt khổng lồ đã xuất hiện ở bên ngoài cách xa vạn mét.Bùm bùm...Tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang lên.Hai thân ảnh lúc này bị móng vuốt khổng lồ đập trúng, xương cốt toàn thân đứt đoạn, điên cuồng phun ra máu.Một trảo gần như lấy mạng cả hai người.Một khắc sau, móng vuốt khổng lồ quắp hai người trở lại.Lúc này, hai tên nhân sứ vẫn còn sống sắc mặt tái mét.Địa Sứ đại nhân... bị một trảo đánh cho xương cốt tan nát?Điên rồi!Thế giới này điên loạn rồi!Chạy thôi!Hai người gần như không hề có một chút do dự.“Chạy được sao?”Tần Ninh thốt ra một câu.Từ bên trong miệng rồng phun ra một luồng khí nhàn nhạt.Bùm bùm...Hai tiếng nổ tung vang lên, hai thân ảnh bây giờ biến thành bột mịn trong nháy mắt, trên không trung sương máu bay bay, hồi lâu vẫn không tan.Tần Ninh lúc này đáp thân xuống, nhìn hai người bên dưới.“Triệu Phương Bân? Nhiếp Dương?”
Tần Ninh lúc này phi thân bay lên, đáp xuống bên trên đầu rồng.
“Lão đầu Bắc Thương tại sao lại chọn chỗ này để xây dựng thiên cung Bắc Thương?”
Tần Ninh cười nói: “Các ngươi không biết, đám lão già Thiên Đế các chẳng lẽ cũng không biết sao?”
“Chỗ này ngưng tụ long mạch, long khí có thể quét sạch vạn dặm!”
“Các ngươi chỉ là hai Địa Sứ mà dám đứng ở trước mặt ta phát ngôn lung tung, các ngươi là cái thá gì chứ?”
Tần Ninh vừa nói xong, toàn thân từ trên xuống dưới tràn ngập sát khí.
“Nuốt!”
Một tiếng quát trầm thấp vang lên vào lúc này.
Ầm...
Móng vuốt của rồng khổng lồ nhô ra.
“Chết tiệt!”
“Không phải thiên cung chẳng có cái gì đặc biệt hết sao?”
Hai người Triệu Phương Bân và Nhiếp Dương bây giờ mắng to một tiếng.
“Rút lui!”
Không nói nhiều, hai người ngay lập tức chạy trốn ra bên ngoài cách xa vạn mét.
“Chạy được sao?”
Thân ảnh của Tần Ninh đuổi theo sát phía sau, móng vuốt khổng lồ đã xuất hiện ở bên ngoài cách xa vạn mét.
Bùm bùm...
Tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang lên.
Hai thân ảnh lúc này bị móng vuốt khổng lồ đập trúng, xương cốt toàn thân đứt đoạn, điên cuồng phun ra máu.
Một trảo gần như lấy mạng cả hai người.
Một khắc sau, móng vuốt khổng lồ quắp hai người trở lại.
Lúc này, hai tên nhân sứ vẫn còn sống sắc mặt tái mét.
Địa Sứ đại nhân... bị một trảo đánh cho xương cốt tan nát?
Điên rồi!
Thế giới này điên loạn rồi!
Chạy thôi!
Hai người gần như không hề có một chút do dự.
“Chạy được sao?”
Tần Ninh thốt ra một câu.
Từ bên trong miệng rồng phun ra một luồng khí nhàn nhạt.
Bùm bùm...
Hai tiếng nổ tung vang lên, hai thân ảnh bây giờ biến thành bột mịn trong nháy mắt, trên không trung sương máu bay bay, hồi lâu vẫn không tan.
Tần Ninh lúc này đáp thân xuống, nhìn hai người bên dưới.
“Triệu Phương Bân? Nhiếp Dương?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lúc này phi thân bay lên, đáp xuống bên trên đầu rồng.“Lão đầu Bắc Thương tại sao lại chọn chỗ này để xây dựng thiên cung Bắc Thương?”Tần Ninh cười nói: “Các ngươi không biết, đám lão già Thiên Đế các chẳng lẽ cũng không biết sao?”“Chỗ này ngưng tụ long mạch, long khí có thể quét sạch vạn dặm!”“Các ngươi chỉ là hai Địa Sứ mà dám đứng ở trước mặt ta phát ngôn lung tung, các ngươi là cái thá gì chứ?”Tần Ninh vừa nói xong, toàn thân từ trên xuống dưới tràn ngập sát khí.“Nuốt!”Một tiếng quát trầm thấp vang lên vào lúc này.Ầm...Móng vuốt của rồng khổng lồ nhô ra.“Chết tiệt!”“Không phải thiên cung chẳng có cái gì đặc biệt hết sao?”Hai người Triệu Phương Bân và Nhiếp Dương bây giờ mắng to một tiếng.“Rút lui!”Không nói nhiều, hai người ngay lập tức chạy trốn ra bên ngoài cách xa vạn mét.“Chạy được sao?”Thân ảnh của Tần Ninh đuổi theo sát phía sau, móng vuốt khổng lồ đã xuất hiện ở bên ngoài cách xa vạn mét.Bùm bùm...Tiếng nổ tung trầm thấp lúc này vang lên.Hai thân ảnh lúc này bị móng vuốt khổng lồ đập trúng, xương cốt toàn thân đứt đoạn, điên cuồng phun ra máu.Một trảo gần như lấy mạng cả hai người.Một khắc sau, móng vuốt khổng lồ quắp hai người trở lại.Lúc này, hai tên nhân sứ vẫn còn sống sắc mặt tái mét.Địa Sứ đại nhân... bị một trảo đánh cho xương cốt tan nát?Điên rồi!Thế giới này điên loạn rồi!Chạy thôi!Hai người gần như không hề có một chút do dự.“Chạy được sao?”Tần Ninh thốt ra một câu.Từ bên trong miệng rồng phun ra một luồng khí nhàn nhạt.Bùm bùm...Hai tiếng nổ tung vang lên, hai thân ảnh bây giờ biến thành bột mịn trong nháy mắt, trên không trung sương máu bay bay, hồi lâu vẫn không tan.Tần Ninh lúc này đáp thân xuống, nhìn hai người bên dưới.“Triệu Phương Bân? Nhiếp Dương?”