“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1972: Trời muốn tiêu diệt Thương gia mà!  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vân Chi Phàm lúc này giễu cợt nói: “Ngươi không biết? Con gái và con trai ngươi vô cùng thân thiết với bốn người kia mà ngươi lại không biết?”“Vân Chi Phàm, ngươi bớt ở đây khích bác ly gián đi”.Thương Lãng phẫn nộ quát lên: “Nhóm Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương có ân với Thương gia ta, đừng nói chúng ta không biết, cho dù có biết thì cũng sẽ không nói cho các ngươi!”Thương Lãng lúc này nói thế không nghi ngờ gì là đổ dầu vào lửa.Nhưng ông ta hiểu, dù mình nói thế nào thì Cam Phong cũng sẽ không tin.Dù sao cũng chết, việc gì phải đánh mất tôn nghiêm của bản thân chứ?Vân Chi Phàm lập tức chắp tay nói: “Cam công tử, ngươi thấy rồi chứ? Những kẻ này tuyệt đối là cố ý giấu giếm!”“Đã như vậy thì cũng không có gì đáng nói, tiêu diệt Thương gia!”Cam Phong từ từ nói: “Không cho phép ai khiêu khích uy nghiêm của đại lục Cam Hà”.Cam Phong nói xong thì có một người đi ra, khí thế cảnh giới Địa Vị hậu kỳ mạnh mẽ khiến mọi người trong đại sảnh đều tái mét mặt mày.Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ!Trong Thương gia chỉ có lão gia tử là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ với bọn họ chính là thần.“Khẩu khí thật lớn!”Phanh...Có một giọng nói vang lên, cùng lúc, một tiếng phịch cũng rớt xuống.Đùng!Tiếng trầm thấp vang lên, trong đại sảnh, tên võ giả cảnh giới Địa Vị hậu kỳ vừa bước ra đã trực tiếp bị đập xuống lòng đất, máu thịt be bét.Một người lúc này đứng ở trong đại sảnh.Toàn thân áo đen, bộ dáng trẻ trung, hơi có mấy phần tùy ý làm bậy.“Thạch đại ca!”Nhìn người tới, Thương Dương tức thì cả kinh.Mà giờ khắc này, tất cả mọi người của Thương gia đều sửng sốt.Cam Phong càng lộ ra vẻ mặt khó coi.Lại có người dám can đảm giết chết người của hắn ta ở trước mặt hắn ta.“Thiếu niên, ngươi muốn chết à!”“Muốn chết thì cũng không phải, nhưng không phải ngươi một mực tìm ta sao?”, Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: “Hiện tại ta đang ở trước mặt ngươi đây, ngươi muốn thế nào, nói đi!”“Ngươi chính là Thạch Cảm Đương?”Cam Phong ngẩn ra, vội vàng lui lại mấy bước.Thạch Cảm Đương là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, hắn ta không phải là đối thủ.“Nhị thúc, giết hắn!”, Cam Phong lập tức nói.Bên người hắn ta có một người đàn ông trung niên đi ra, tấn công Thạch Cảm Đương.“Phế vật vô dụng”.

Vân Chi Phàm lúc này giễu cợt nói: “Ngươi không biết? Con gái và con trai ngươi vô cùng thân thiết với bốn người kia mà ngươi lại không biết?”

“Vân Chi Phàm, ngươi bớt ở đây khích bác ly gián đi”.

Thương Lãng phẫn nộ quát lên: “Nhóm Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương có ân với Thương gia ta, đừng nói chúng ta không biết, cho dù có biết thì cũng sẽ không nói cho các ngươi!”

Thương Lãng lúc này nói thế không nghi ngờ gì là đổ dầu vào lửa.

Nhưng ông ta hiểu, dù mình nói thế nào thì Cam Phong cũng sẽ không tin.

Dù sao cũng chết, việc gì phải đánh mất tôn nghiêm của bản thân chứ?

Vân Chi Phàm lập tức chắp tay nói: “Cam công tử, ngươi thấy rồi chứ? Những kẻ này tuyệt đối là cố ý giấu giếm!”

“Đã như vậy thì cũng không có gì đáng nói, tiêu diệt Thương gia!”

Cam Phong từ từ nói: “Không cho phép ai khiêu khích uy nghiêm của đại lục Cam Hà”.

Cam Phong nói xong thì có một người đi ra, khí thế cảnh giới Địa Vị hậu kỳ mạnh mẽ khiến mọi người trong đại sảnh đều tái mét mặt mày.

Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ!

Trong Thương gia chỉ có lão gia tử là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.

Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ với bọn họ chính là thần.

“Khẩu khí thật lớn!”

Phanh...

Có một giọng nói vang lên, cùng lúc, một tiếng phịch cũng rớt xuống.

Đùng!

Tiếng trầm thấp vang lên, trong đại sảnh, tên võ giả cảnh giới Địa Vị hậu kỳ vừa bước ra đã trực tiếp bị đập xuống lòng đất, máu thịt be bét.

Một người lúc này đứng ở trong đại sảnh.

Toàn thân áo đen, bộ dáng trẻ trung, hơi có mấy phần tùy ý làm bậy.

“Thạch đại ca!”

Nhìn người tới, Thương Dương tức thì cả kinh.

Mà giờ khắc này, tất cả mọi người của Thương gia đều sửng sốt.

Cam Phong càng lộ ra vẻ mặt khó coi.

Lại có người dám can đảm giết chết người của hắn ta ở trước mặt hắn ta.

“Thiếu niên, ngươi muốn chết à!”

“Muốn chết thì cũng không phải, nhưng không phải ngươi một mực tìm ta sao?”, Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: “Hiện tại ta đang ở trước mặt ngươi đây, ngươi muốn thế nào, nói đi!”

“Ngươi chính là Thạch Cảm Đương?”

Cam Phong ngẩn ra, vội vàng lui lại mấy bước.

Thạch Cảm Đương là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, hắn ta không phải là đối thủ.

“Nhị thúc, giết hắn!”, Cam Phong lập tức nói.

Bên người hắn ta có một người đàn ông trung niên đi ra, tấn công Thạch Cảm Đương.

“Phế vật vô dụng”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vân Chi Phàm lúc này giễu cợt nói: “Ngươi không biết? Con gái và con trai ngươi vô cùng thân thiết với bốn người kia mà ngươi lại không biết?”“Vân Chi Phàm, ngươi bớt ở đây khích bác ly gián đi”.Thương Lãng phẫn nộ quát lên: “Nhóm Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương có ân với Thương gia ta, đừng nói chúng ta không biết, cho dù có biết thì cũng sẽ không nói cho các ngươi!”Thương Lãng lúc này nói thế không nghi ngờ gì là đổ dầu vào lửa.Nhưng ông ta hiểu, dù mình nói thế nào thì Cam Phong cũng sẽ không tin.Dù sao cũng chết, việc gì phải đánh mất tôn nghiêm của bản thân chứ?Vân Chi Phàm lập tức chắp tay nói: “Cam công tử, ngươi thấy rồi chứ? Những kẻ này tuyệt đối là cố ý giấu giếm!”“Đã như vậy thì cũng không có gì đáng nói, tiêu diệt Thương gia!”Cam Phong từ từ nói: “Không cho phép ai khiêu khích uy nghiêm của đại lục Cam Hà”.Cam Phong nói xong thì có một người đi ra, khí thế cảnh giới Địa Vị hậu kỳ mạnh mẽ khiến mọi người trong đại sảnh đều tái mét mặt mày.Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ!Trong Thương gia chỉ có lão gia tử là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ.Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ với bọn họ chính là thần.“Khẩu khí thật lớn!”Phanh...Có một giọng nói vang lên, cùng lúc, một tiếng phịch cũng rớt xuống.Đùng!Tiếng trầm thấp vang lên, trong đại sảnh, tên võ giả cảnh giới Địa Vị hậu kỳ vừa bước ra đã trực tiếp bị đập xuống lòng đất, máu thịt be bét.Một người lúc này đứng ở trong đại sảnh.Toàn thân áo đen, bộ dáng trẻ trung, hơi có mấy phần tùy ý làm bậy.“Thạch đại ca!”Nhìn người tới, Thương Dương tức thì cả kinh.Mà giờ khắc này, tất cả mọi người của Thương gia đều sửng sốt.Cam Phong càng lộ ra vẻ mặt khó coi.Lại có người dám can đảm giết chết người của hắn ta ở trước mặt hắn ta.“Thiếu niên, ngươi muốn chết à!”“Muốn chết thì cũng không phải, nhưng không phải ngươi một mực tìm ta sao?”, Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: “Hiện tại ta đang ở trước mặt ngươi đây, ngươi muốn thế nào, nói đi!”“Ngươi chính là Thạch Cảm Đương?”Cam Phong ngẩn ra, vội vàng lui lại mấy bước.Thạch Cảm Đương là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, hắn ta không phải là đối thủ.“Nhị thúc, giết hắn!”, Cam Phong lập tức nói.Bên người hắn ta có một người đàn ông trung niên đi ra, tấn công Thạch Cảm Đương.“Phế vật vô dụng”.

Chương 1972: Trời muốn tiêu diệt Thương gia mà!