“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2103: “Xem ra ta đã xem nhẹ ngươi!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cho đến ngày nay, Tần Ninh mới hiểu được.Vì sao cha rời khỏi Cửu Thiên Vân Minh.Cha là linh hồn của Thương Mang Vân Giới, ông ấy mà ở lại thì Thương Mang Vân Giới chính là một thể.Người của thế giới bên ngoài muốn nhảy vào Thương Mang Vân Giới thì sẽ vô cùng đơn giản.Sở hữu thực lực to lớn thì có thể mạnh mẽ phá vỡ.Nhưng nếu cha rời khỏi, Thương Mang Vân Giới cũng sẽ giống con người mất đi linh hồn, không có ý thức.Mà một khi có người mạnh mẽ bài trừ thời không của Thương Mang Vân Giới, kẻ đó sẽ phải chịu sự cắn ngược cực lớn, thậm chí bỏ mạng ở bên trong vết rách thời không.Mặc dù là nhân vật mạnh mẽ đến thế nào thì vết rách thời không cũng đều làm cho lòng người kiêng kỵ cùng sợ hãi.Thời không là sự tồn tại mà vô số cường giả không đoán ra.Cha là vì bảo vệ, nên mới rời khỏi!Tần Ninh lúc này thở ra.Thực lực của cha đã mạnh mẽ đến thế rồi mà vẫn phải tránh né, vậy đối thủ đó sẽ mạnh đến cỡ nào đây?Hơn nữa không chỉ là đại lục Vạn Thiên mà thế giới Cửu Thiên, thế giới chư thần đều phải đối mặt áp lực.Tần Ninh lúc này thở phào.Hắn bây giờ có thể xác định!Thế giới bên ngoài có người mưu đồ vật gì đó của Thương Mang Vân Giới!Chỉ là những nhân vật lớn mạnh đó, bởi vì cha không ở bên trong Vân Giới mà không thể đi vào trong.Cho nên phái thuộc hạ lần lượt thâm nhập.Mà hết thảy là nhờ vào việc cha rời đi.Nếu không thì bây giờ Thương Mang Vân Giới có lẽ đã sớm bị giẫm đạp thành một khu vực chết.Khi đã hiểu rõ điểm này, Tần Ninh đột nhiên bật cười.“Ngươi cười cái gì?”Ảo ảnh lúc này hơi kinh ngạc, nói: “Tuy nói nơi đây bị kẹt, nhưng ta vẫn có cách mở ra thông đạo, không chỉ ở Cửu U đại lục mà nơi khác cũng vậy!”“Tuy nói các đại nhân không dễ dàng đích thân xuất hiện, nhưng chúng ta cũng đủ rồi!”Ảo ảnh theo bản năng cho rằng Tần Ninh tưởng là cường giả trong tộc của hắn ta không thể đến nên mới khinh bỉ bọn chúng.“Ta không xem thường các ngươi!”Tần Ninh cười nhạt.Hắn đương nhiên sẽ không xem thường.Có thể ép cha phải rời khỏi Thương Mang Vân Giới, vậy đối thủ sẽ mạnh mẽ cỡ nào?Mặc dù là đi qua vết nứt không gian để tiến vào thì cũng sẽ không phải kẻ yếu.Thương Mang Vân Giới có thể chống lại sao?Nụ cười trên khuôn mặt Tần Ninh ngày càng rõ ràng.Có thể!
Cho đến ngày nay, Tần Ninh mới hiểu được.
Vì sao cha rời khỏi Cửu Thiên Vân Minh.
Cha là linh hồn của Thương Mang Vân Giới, ông ấy mà ở lại thì Thương Mang Vân Giới chính là một thể.
Người của thế giới bên ngoài muốn nhảy vào Thương Mang Vân Giới thì sẽ vô cùng đơn giản.
Sở hữu thực lực to lớn thì có thể mạnh mẽ phá vỡ.
Nhưng nếu cha rời khỏi, Thương Mang Vân Giới cũng sẽ giống con người mất đi linh hồn, không có ý thức.
Mà một khi có người mạnh mẽ bài trừ thời không của Thương Mang Vân Giới, kẻ đó sẽ phải chịu sự cắn ngược cực lớn, thậm chí bỏ mạng ở bên trong vết rách thời không.
Mặc dù là nhân vật mạnh mẽ đến thế nào thì vết rách thời không cũng đều làm cho lòng người kiêng kỵ cùng sợ hãi.
Thời không là sự tồn tại mà vô số cường giả không đoán ra.
Cha là vì bảo vệ, nên mới rời khỏi!
Tần Ninh lúc này thở ra.
Thực lực của cha đã mạnh mẽ đến thế rồi mà vẫn phải tránh né, vậy đối thủ đó sẽ mạnh đến cỡ nào đây?
Hơn nữa không chỉ là đại lục Vạn Thiên mà thế giới Cửu Thiên, thế giới chư thần đều phải đối mặt áp lực.
Tần Ninh lúc này thở phào.
Hắn bây giờ có thể xác định!
Thế giới bên ngoài có người mưu đồ vật gì đó của Thương Mang Vân Giới!
Chỉ là những nhân vật lớn mạnh đó, bởi vì cha không ở bên trong Vân Giới mà không thể đi vào trong.
Cho nên phái thuộc hạ lần lượt thâm nhập.
Mà hết thảy là nhờ vào việc cha rời đi.
Nếu không thì bây giờ Thương Mang Vân Giới có lẽ đã sớm bị giẫm đạp thành một khu vực chết.
Khi đã hiểu rõ điểm này, Tần Ninh đột nhiên bật cười.
“Ngươi cười cái gì?”
Ảo ảnh lúc này hơi kinh ngạc, nói: “Tuy nói nơi đây bị kẹt, nhưng ta vẫn có cách mở ra thông đạo, không chỉ ở Cửu U đại lục mà nơi khác cũng vậy!”
“Tuy nói các đại nhân không dễ dàng đích thân xuất hiện, nhưng chúng ta cũng đủ rồi!”
Ảo ảnh theo bản năng cho rằng Tần Ninh tưởng là cường giả trong tộc của hắn ta không thể đến nên mới khinh bỉ bọn chúng.
“Ta không xem thường các ngươi!”
Tần Ninh cười nhạt.
Hắn đương nhiên sẽ không xem thường.
Có thể ép cha phải rời khỏi Thương Mang Vân Giới, vậy đối thủ sẽ mạnh mẽ cỡ nào?
Mặc dù là đi qua vết nứt không gian để tiến vào thì cũng sẽ không phải kẻ yếu.
Thương Mang Vân Giới có thể chống lại sao?
Nụ cười trên khuôn mặt Tần Ninh ngày càng rõ ràng.
Có thể!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cho đến ngày nay, Tần Ninh mới hiểu được.Vì sao cha rời khỏi Cửu Thiên Vân Minh.Cha là linh hồn của Thương Mang Vân Giới, ông ấy mà ở lại thì Thương Mang Vân Giới chính là một thể.Người của thế giới bên ngoài muốn nhảy vào Thương Mang Vân Giới thì sẽ vô cùng đơn giản.Sở hữu thực lực to lớn thì có thể mạnh mẽ phá vỡ.Nhưng nếu cha rời khỏi, Thương Mang Vân Giới cũng sẽ giống con người mất đi linh hồn, không có ý thức.Mà một khi có người mạnh mẽ bài trừ thời không của Thương Mang Vân Giới, kẻ đó sẽ phải chịu sự cắn ngược cực lớn, thậm chí bỏ mạng ở bên trong vết rách thời không.Mặc dù là nhân vật mạnh mẽ đến thế nào thì vết rách thời không cũng đều làm cho lòng người kiêng kỵ cùng sợ hãi.Thời không là sự tồn tại mà vô số cường giả không đoán ra.Cha là vì bảo vệ, nên mới rời khỏi!Tần Ninh lúc này thở ra.Thực lực của cha đã mạnh mẽ đến thế rồi mà vẫn phải tránh né, vậy đối thủ đó sẽ mạnh đến cỡ nào đây?Hơn nữa không chỉ là đại lục Vạn Thiên mà thế giới Cửu Thiên, thế giới chư thần đều phải đối mặt áp lực.Tần Ninh lúc này thở phào.Hắn bây giờ có thể xác định!Thế giới bên ngoài có người mưu đồ vật gì đó của Thương Mang Vân Giới!Chỉ là những nhân vật lớn mạnh đó, bởi vì cha không ở bên trong Vân Giới mà không thể đi vào trong.Cho nên phái thuộc hạ lần lượt thâm nhập.Mà hết thảy là nhờ vào việc cha rời đi.Nếu không thì bây giờ Thương Mang Vân Giới có lẽ đã sớm bị giẫm đạp thành một khu vực chết.Khi đã hiểu rõ điểm này, Tần Ninh đột nhiên bật cười.“Ngươi cười cái gì?”Ảo ảnh lúc này hơi kinh ngạc, nói: “Tuy nói nơi đây bị kẹt, nhưng ta vẫn có cách mở ra thông đạo, không chỉ ở Cửu U đại lục mà nơi khác cũng vậy!”“Tuy nói các đại nhân không dễ dàng đích thân xuất hiện, nhưng chúng ta cũng đủ rồi!”Ảo ảnh theo bản năng cho rằng Tần Ninh tưởng là cường giả trong tộc của hắn ta không thể đến nên mới khinh bỉ bọn chúng.“Ta không xem thường các ngươi!”Tần Ninh cười nhạt.Hắn đương nhiên sẽ không xem thường.Có thể ép cha phải rời khỏi Thương Mang Vân Giới, vậy đối thủ sẽ mạnh mẽ cỡ nào?Mặc dù là đi qua vết nứt không gian để tiến vào thì cũng sẽ không phải kẻ yếu.Thương Mang Vân Giới có thể chống lại sao?Nụ cười trên khuôn mặt Tần Ninh ngày càng rõ ràng.Có thể!