“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2120: Đây cũng chẳng phải chuyện tốt gì.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tuy không có mặt trời nhưng trên đỉnh đầu cũng không phải là một mảng đen kịt mà là có ánh sáng màu vàng lấp loé nhàn nhạt.Mặt đất có vẻ hơi khô, giẫm lên giống như giẫm trên mặt đất được mặt trời chiếu xạ vậy.Nơi này trông có vẻ không khác trên mặt đất là bao, điểm khác biệt duy nhất chính là xung quanh mờ mịt, đồng thời cũng không có bất kì loại thực vật sinh trưởng nào cả.Chính xác mà nói là ngay cả một vật sống cũng không có.Lần lên đường gấp rút này ước chừng mất khoảng gần mười ngày.Trong mười ngày này, Tần Ninh không ngừng lần theo âm thanh mà đi.Bốn con rối cảnh giới Sinh Tử cũng đuổi theo sát phía sau.Muốn thoát khỏi bọn chúng quả thật cũng có chút phiền phức.Cho dù muốn hất ra cũng không đơn giản như vậy.Tần Ninh cũng chẳng thèm để ý đến bọn chúng, thời điểm mấu chốt không có gì đáng ngại là được.Sau mười ngày, phía trước Tần Ninh đột nhiên xuất hiện một cái hố sâu.Trên mặt đất bằng phẳng xuất hiện một cái hố sâu có đường kính gần ngàn mét, một luồng khí tức nóng bỏng lúc này toả ra."Xuống đi!"Giọng nói kia lại vang lên lần nữa.Hai đầu lông mày của Tần Ninh hơi nhăn lại."Ngược lại ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào!"Thân ảnh của Tần Ninh loé lên, trực tiếp rơi vào bên trong hố sâu.Vù vù...Bên tai truyền đến tiếng gió rít gào, tốc độ rơi của Tần Ninh càng lúc càng nhanh.Nhiệt độ bây giờ cũng mỗi lúc một cao.Ước chừng rơi xuống khoảng vạn mét, đáy của hố sâu cuối cùng cũng hiện ra trước mắt của Tần Ninh.Lúc trước từ mặt đất rơi xuống khoảng ba vạn mét đến thế giới của Ma tộc trong lòng đất.Mà từ thần tháp lại rơi xuống gần mười ngàn mét đến lòng đất đại lục kỳ lạ.Bây giờ lại xuống sâu thêm vạn mét.Tổng cộng trước sau là năm vạn mét!Bây giờ Tần Ninh nhìn về phía trước, ánh mắt hơi động.Hố sâu rộng lớn, xung quanh đều là nham thạch nhấp nhô.Duy nhất ở vị trí trung tâm xuất hiện một tế đàn.Tế đàn có chín đường vân thông ra biên giới.Vị trí rìa của chín đường vân có chín sợi dây xích sắt kéo dài ra.Chín sợi dây xích sắt kéo dài đến bốn vách hố, đâm thật sâu vào bên trong vách hố.Chín sợi dây xích sắt hội tụ đến trung tâm tế đàn, ở nơi đó có một vật toả ra ánh sáng óng ánh dịu nhẹ, bị chín sợi dây xích sắt trói chặt.Tần Ninh dừng lại ở trên tế đài.Xích sắt quấn quanh bốn phía ầm ầm vang dội.Nham thạch lúc này xì xèo sủi bọt, nhiệt độ nóng bỏng, cho dù Tần Ninh là huyền cảnh Tạo Hoá ngũ đoạn cũng có chút không thể chống đỡ được."Đại lục Bản Nguyên!"Giờ phút này, Tần Ninh bật thốt lên.Một giọng
Tuy không có mặt trời nhưng trên đỉnh đầu cũng không phải là một mảng đen kịt mà là có ánh sáng màu vàng lấp loé nhàn nhạt.
Mặt đất có vẻ hơi khô, giẫm lên giống như giẫm trên mặt đất được mặt trời chiếu xạ vậy.
Nơi này trông có vẻ không khác trên mặt đất là bao, điểm khác biệt duy nhất chính là xung quanh mờ mịt, đồng thời cũng không có bất kì loại thực vật sinh trưởng nào cả.
Chính xác mà nói là ngay cả một vật sống cũng không có.
Lần lên đường gấp rút này ước chừng mất khoảng gần mười ngày.
Trong mười ngày này, Tần Ninh không ngừng lần theo âm thanh mà đi.
Bốn con rối cảnh giới Sinh Tử cũng đuổi theo sát phía sau.
Muốn thoát khỏi bọn chúng quả thật cũng có chút phiền phức.
Cho dù muốn hất ra cũng không đơn giản như vậy.
Tần Ninh cũng chẳng thèm để ý đến bọn chúng, thời điểm mấu chốt không có gì đáng ngại là được.
Sau mười ngày, phía trước Tần Ninh đột nhiên xuất hiện một cái hố sâu.
Trên mặt đất bằng phẳng xuất hiện một cái hố sâu có đường kính gần ngàn mét, một luồng khí tức nóng bỏng lúc này toả ra.
"Xuống đi!"
Giọng nói kia lại vang lên lần nữa.
Hai đầu lông mày của Tần Ninh hơi nhăn lại.
"Ngược lại ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào!"
Thân ảnh của Tần Ninh loé lên, trực tiếp rơi vào bên trong hố sâu.
Vù vù...
Bên tai truyền đến tiếng gió rít gào, tốc độ rơi của Tần Ninh càng lúc càng nhanh.
Nhiệt độ bây giờ cũng mỗi lúc một cao.
Ước chừng rơi xuống khoảng vạn mét, đáy của hố sâu cuối cùng cũng hiện ra trước mắt của Tần Ninh.
Lúc trước từ mặt đất rơi xuống khoảng ba vạn mét đến thế giới của Ma tộc trong lòng đất.
Mà từ thần tháp lại rơi xuống gần mười ngàn mét đến lòng đất đại lục kỳ lạ.
Bây giờ lại xuống sâu thêm vạn mét.
Tổng cộng trước sau là năm vạn mét!
Bây giờ Tần Ninh nhìn về phía trước, ánh mắt hơi động.
Hố sâu rộng lớn, xung quanh đều là nham thạch nhấp nhô.
Duy nhất ở vị trí trung tâm xuất hiện một tế đàn.
Tế đàn có chín đường vân thông ra biên giới.
Vị trí rìa của chín đường vân có chín sợi dây xích sắt kéo dài ra.
Chín sợi dây xích sắt kéo dài đến bốn vách hố, đâm thật sâu vào bên trong vách hố.
Chín sợi dây xích sắt hội tụ đến trung tâm tế đàn, ở nơi đó có một vật toả ra ánh sáng óng ánh dịu nhẹ, bị chín sợi dây xích sắt trói chặt.
Tần Ninh dừng lại ở trên tế đài.
Xích sắt quấn quanh bốn phía ầm ầm vang dội.
Nham thạch lúc này xì xèo sủi bọt, nhiệt độ nóng bỏng, cho dù Tần Ninh là huyền cảnh Tạo Hoá ngũ đoạn cũng có chút không thể chống đỡ được.
"Đại lục Bản Nguyên!"
Giờ phút này, Tần Ninh bật thốt lên.
Một giọng
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tuy không có mặt trời nhưng trên đỉnh đầu cũng không phải là một mảng đen kịt mà là có ánh sáng màu vàng lấp loé nhàn nhạt.Mặt đất có vẻ hơi khô, giẫm lên giống như giẫm trên mặt đất được mặt trời chiếu xạ vậy.Nơi này trông có vẻ không khác trên mặt đất là bao, điểm khác biệt duy nhất chính là xung quanh mờ mịt, đồng thời cũng không có bất kì loại thực vật sinh trưởng nào cả.Chính xác mà nói là ngay cả một vật sống cũng không có.Lần lên đường gấp rút này ước chừng mất khoảng gần mười ngày.Trong mười ngày này, Tần Ninh không ngừng lần theo âm thanh mà đi.Bốn con rối cảnh giới Sinh Tử cũng đuổi theo sát phía sau.Muốn thoát khỏi bọn chúng quả thật cũng có chút phiền phức.Cho dù muốn hất ra cũng không đơn giản như vậy.Tần Ninh cũng chẳng thèm để ý đến bọn chúng, thời điểm mấu chốt không có gì đáng ngại là được.Sau mười ngày, phía trước Tần Ninh đột nhiên xuất hiện một cái hố sâu.Trên mặt đất bằng phẳng xuất hiện một cái hố sâu có đường kính gần ngàn mét, một luồng khí tức nóng bỏng lúc này toả ra."Xuống đi!"Giọng nói kia lại vang lên lần nữa.Hai đầu lông mày của Tần Ninh hơi nhăn lại."Ngược lại ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào!"Thân ảnh của Tần Ninh loé lên, trực tiếp rơi vào bên trong hố sâu.Vù vù...Bên tai truyền đến tiếng gió rít gào, tốc độ rơi của Tần Ninh càng lúc càng nhanh.Nhiệt độ bây giờ cũng mỗi lúc một cao.Ước chừng rơi xuống khoảng vạn mét, đáy của hố sâu cuối cùng cũng hiện ra trước mắt của Tần Ninh.Lúc trước từ mặt đất rơi xuống khoảng ba vạn mét đến thế giới của Ma tộc trong lòng đất.Mà từ thần tháp lại rơi xuống gần mười ngàn mét đến lòng đất đại lục kỳ lạ.Bây giờ lại xuống sâu thêm vạn mét.Tổng cộng trước sau là năm vạn mét!Bây giờ Tần Ninh nhìn về phía trước, ánh mắt hơi động.Hố sâu rộng lớn, xung quanh đều là nham thạch nhấp nhô.Duy nhất ở vị trí trung tâm xuất hiện một tế đàn.Tế đàn có chín đường vân thông ra biên giới.Vị trí rìa của chín đường vân có chín sợi dây xích sắt kéo dài ra.Chín sợi dây xích sắt kéo dài đến bốn vách hố, đâm thật sâu vào bên trong vách hố.Chín sợi dây xích sắt hội tụ đến trung tâm tế đàn, ở nơi đó có một vật toả ra ánh sáng óng ánh dịu nhẹ, bị chín sợi dây xích sắt trói chặt.Tần Ninh dừng lại ở trên tế đài.Xích sắt quấn quanh bốn phía ầm ầm vang dội.Nham thạch lúc này xì xèo sủi bọt, nhiệt độ nóng bỏng, cho dù Tần Ninh là huyền cảnh Tạo Hoá ngũ đoạn cũng có chút không thể chống đỡ được."Đại lục Bản Nguyên!"Giờ phút này, Tần Ninh bật thốt lên.Một giọng