“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2129: "Ma tộc hẳn là sẽ bỏ qua chỗ này!"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, dung nham lấp đầy hố sâu, sau ba năm vẫn nóng chảy không ngừng.Mà xung quanh hố sâu có bốn bóng người đứng yên tĩnh.Ba năm, bốn con rối cảnh giới Sinh Tử chưa hề chuyển động.Giống như chưa thấy Tần Ninh chết đi thì cả đời này chúng sẽ đứng ở đây không nhúc nhích.Phốc...Đột nhiên, có tiếng dung nham nổ tung.Một xích sắt từ trong dung nham chạy như bay ra, quấn quanh một con rối, trực tiếp kéo con rối kia vào trong dung nham.Tiếng ùng ục vang lên, con rối đó đã không còn bất kỳ động tĩnh nào nữa.Ba con còn lại lập tức lui về sau.Vút vút vút...Lại có tám xích sắt từ trong dung nham lao ra cuốn lấy chúng.Ba con rối nhìn thấy vậy thì ánh mắt trở nên sợ hãi, vội vàng bỏ chạy.Xích sắt kia chứa khí tức mà bọn chúng không thể dính vào.Nhưng đã muộn!Tám xích sắt ràng buộc ba con rối, kéo vào trong dung nham.Ba con rối không ngừng giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn bị kéo vào trong dung nham.Lúc này, trong dung nham.Tần Ninh thở ra: “Nếu như đến linh cảnh Niết Bàn, một sợi xích sắt đủ để kéo bốn tên các ngươi, giờ phải dùng đến chín sợi, đúng là quá mệt mỏi mà...”Vừa nói, Tần Ninh vừa bước ra, xuất hiện ở bên trên dung nham.Hiện giờ, Tần Ninh cao một thước tám, bắp thịt trên người cũng không quá vạm vỡ nhưng lại mang một cảm giác rất phong dộ.Nổi lên giữa làn tóc đen bóng là một đôi mắt lóe ra ánh sáng.Môi khép hờ, trên trán hiện ra tinh khí lưu động.Lần đầu tiên nhìn thì cảm thấy là thanh tú nội liễm.Nhưng nhìn kỹ lại sẽ nhận ra một chút lười nhác, một chút sắc bén trong ánh mắt, cực kỳ phức tạp.Tần Ninh đứng ở bên cạnh hố sâu, lấy ra một bộ quần áo mặc vào người.Một bộ đồ xanh, tóc dài buộc gọn, Tần Ninh giãn cơ rồi cầm xích sắt lôi bốn bóng người ra.Lúc này, sự đục ngầu trong mắt của bốn con rối đã biến mất.Thế nhưng toàn thân vẫn hoàn chỉnh như lúc ban đầu.“Luyện Ngục Ma... Đúng là một hành động to gan đấy, bốn con rối cảnh giới Sinh Tử, dùng tinh thạch sinh mệnh hiếm thấy thúc đẩy...”Tần Ninh nhìn bốn con rối.“Bùa văn bên trong cũng rườm rà, nhưng có thể loại trừ”.“Nhưng nếu loại trừ ấn ký của tên kia thì e là thực lực của bốn kẻ này sẽ giảm xuống...”

Lúc này, dung nham lấp đầy hố sâu, sau ba năm vẫn nóng chảy không ngừng.

Mà xung quanh hố sâu có bốn bóng người đứng yên tĩnh.

Ba năm, bốn con rối cảnh giới Sinh Tử chưa hề chuyển động.

Giống như chưa thấy Tần Ninh chết đi thì cả đời này chúng sẽ đứng ở đây không nhúc nhích.

Phốc...

Đột nhiên, có tiếng dung nham nổ tung.

Một xích sắt từ trong dung nham chạy như bay ra, quấn quanh một con rối, trực tiếp kéo con rối kia vào trong dung nham.

Tiếng ùng ục vang lên, con rối đó đã không còn bất kỳ động tĩnh nào nữa.

Ba con còn lại lập tức lui về sau.

Vút vút vút...

Lại có tám xích sắt từ trong dung nham lao ra cuốn lấy chúng.

Ba con rối nhìn thấy vậy thì ánh mắt trở nên sợ hãi, vội vàng bỏ chạy.

Xích sắt kia chứa khí tức mà bọn chúng không thể dính vào.

Nhưng đã muộn!

Tám xích sắt ràng buộc ba con rối, kéo vào trong dung nham.

Ba con rối không ngừng giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn bị kéo vào trong dung nham.

Lúc này, trong dung nham.

Tần Ninh thở ra: “Nếu như đến linh cảnh Niết Bàn, một sợi xích sắt đủ để kéo bốn tên các ngươi, giờ phải dùng đến chín sợi, đúng là quá mệt mỏi mà...”

Vừa nói, Tần Ninh vừa bước ra, xuất hiện ở bên trên dung nham.

Hiện giờ, Tần Ninh cao một thước tám, bắp thịt trên người cũng không quá vạm vỡ nhưng lại mang một cảm giác rất phong dộ.

Nổi lên giữa làn tóc đen bóng là một đôi mắt lóe ra ánh sáng.

Môi khép hờ, trên trán hiện ra tinh khí lưu động.

Lần đầu tiên nhìn thì cảm thấy là thanh tú nội liễm.

Nhưng nhìn kỹ lại sẽ nhận ra một chút lười nhác, một chút sắc bén trong ánh mắt, cực kỳ phức tạp.

Tần Ninh đứng ở bên cạnh hố sâu, lấy ra một bộ quần áo mặc vào người.

Một bộ đồ xanh, tóc dài buộc gọn, Tần Ninh giãn cơ rồi cầm xích sắt lôi bốn bóng người ra.

Lúc này, sự đục ngầu trong mắt của bốn con rối đã biến mất.

Thế nhưng toàn thân vẫn hoàn chỉnh như lúc ban đầu.

“Luyện Ngục Ma... Đúng là một hành động to gan đấy, bốn con rối cảnh giới Sinh Tử, dùng tinh thạch sinh mệnh hiếm thấy thúc đẩy...”

Tần Ninh nhìn bốn con rối.

“Bùa văn bên trong cũng rườm rà, nhưng có thể loại trừ”.

“Nhưng nếu loại trừ ấn ký của tên kia thì e là thực lực của bốn kẻ này sẽ giảm xuống...”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, dung nham lấp đầy hố sâu, sau ba năm vẫn nóng chảy không ngừng.Mà xung quanh hố sâu có bốn bóng người đứng yên tĩnh.Ba năm, bốn con rối cảnh giới Sinh Tử chưa hề chuyển động.Giống như chưa thấy Tần Ninh chết đi thì cả đời này chúng sẽ đứng ở đây không nhúc nhích.Phốc...Đột nhiên, có tiếng dung nham nổ tung.Một xích sắt từ trong dung nham chạy như bay ra, quấn quanh một con rối, trực tiếp kéo con rối kia vào trong dung nham.Tiếng ùng ục vang lên, con rối đó đã không còn bất kỳ động tĩnh nào nữa.Ba con còn lại lập tức lui về sau.Vút vút vút...Lại có tám xích sắt từ trong dung nham lao ra cuốn lấy chúng.Ba con rối nhìn thấy vậy thì ánh mắt trở nên sợ hãi, vội vàng bỏ chạy.Xích sắt kia chứa khí tức mà bọn chúng không thể dính vào.Nhưng đã muộn!Tám xích sắt ràng buộc ba con rối, kéo vào trong dung nham.Ba con rối không ngừng giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn bị kéo vào trong dung nham.Lúc này, trong dung nham.Tần Ninh thở ra: “Nếu như đến linh cảnh Niết Bàn, một sợi xích sắt đủ để kéo bốn tên các ngươi, giờ phải dùng đến chín sợi, đúng là quá mệt mỏi mà...”Vừa nói, Tần Ninh vừa bước ra, xuất hiện ở bên trên dung nham.Hiện giờ, Tần Ninh cao một thước tám, bắp thịt trên người cũng không quá vạm vỡ nhưng lại mang một cảm giác rất phong dộ.Nổi lên giữa làn tóc đen bóng là một đôi mắt lóe ra ánh sáng.Môi khép hờ, trên trán hiện ra tinh khí lưu động.Lần đầu tiên nhìn thì cảm thấy là thanh tú nội liễm.Nhưng nhìn kỹ lại sẽ nhận ra một chút lười nhác, một chút sắc bén trong ánh mắt, cực kỳ phức tạp.Tần Ninh đứng ở bên cạnh hố sâu, lấy ra một bộ quần áo mặc vào người.Một bộ đồ xanh, tóc dài buộc gọn, Tần Ninh giãn cơ rồi cầm xích sắt lôi bốn bóng người ra.Lúc này, sự đục ngầu trong mắt của bốn con rối đã biến mất.Thế nhưng toàn thân vẫn hoàn chỉnh như lúc ban đầu.“Luyện Ngục Ma... Đúng là một hành động to gan đấy, bốn con rối cảnh giới Sinh Tử, dùng tinh thạch sinh mệnh hiếm thấy thúc đẩy...”Tần Ninh nhìn bốn con rối.“Bùa văn bên trong cũng rườm rà, nhưng có thể loại trừ”.“Nhưng nếu loại trừ ấn ký của tên kia thì e là thực lực của bốn kẻ này sẽ giảm xuống...”

Chương 2129: "Ma tộc hẳn là sẽ bỏ qua chỗ này!"