“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2172: Cứ như vậy thì hắn ta chết chắc.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lý Nhàn Ngư chớp lấy cơ hội này, nhanh chóng tháo chạy.Ngay lúc này, hai mắt hắn ta xuất hiện từng sợi tơ máu.Vãng Sinh đồng, khống chế huyền cảnh Tạo Hóa thuận buồm xuôi gió là thành quả ngày đêm cực khổ tu luyện của hắn ta suốt thời gian qua.Nhưng mà, không chế linh cảnh Niết Bàn gây ra phụ tải quá lớn làm Vãng Sinh đồng không chịu nổi.Lúc này, Lý Nhàn Ngư thấy sơn cốc hàn đàm gần ngay trước mắt, thì vui mừng khôn xiết.Nhưng vào ngay khi ấy, hắn ta bỗng linh cảm thấy một sự nguy hiểm khiến người ta dựng tóc gáy xuất hiện sau lưng mình.Lý Nhàn Ngư hành động theo bản năng gắng gượng bước từng bước sang bên trái.Rầm...Bỗng một chưởng khổng lồ đập tới.Sắc mặt Lý Nhàn Ngư trắng bệch, tuy bản thân đã né được nó, nhưng một nửa người vẫn bị ảnh hưởng bởi lực lượng khủng khiếp mà chưởng đó để lại khi lướt qua.Lý Nhàn Ngư phun ra một ngụm máu tươi, cả người hắn ta va vào một ngọn núi phía bên trái, rồi phun ra từng ngụm máu tươi khiến cả người choáng váng.Đây chính là huyền thú cấp ba!Là linh cảnh Niết Bàn hùng mạnh.Chênh lệch hai bên quá lớn!Lúc này, hai con Cự Viên còn lại vung cánh tay to lớn rồi nện thẳng xuống.Lý Nhàn Ngư mỉm cười chua xót.Mình xong đời rồi!Hồng hộc...Khi mắt hắn ta thấy chưởng khổng lồ kia sắp đập vào người mình thì bỗng nhiên có tiếng xé gió vang lên.Hai mảnh bán nguyệt xoay tròn, tỏa ra hào quang xanh lam lạnh giá lao tới.Phốc!Máu tươi chảy giàn giụa!Ngay sau đó, hai cánh tay của hai con Cự Viên đều bị chém bay.Một tiếng gầm phẫn nộ vang lên làm chấn động cả núi non."Dám đụng vào đồ đệ của ta, to gan lắm".Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng từ từ vang lên.Tần Ninh mặc quần áo màu trắng, mang thắt lưng màu xanh, mái tóc dài được buộc sơ sài, sắc mặt bình tĩnh xuất hiện ở cửa sơn cốc."Gào..."Con Cự Viên với thân hình khổng lồ như một ngọn núi nhỏ giờ đang gào thét, nhìn Tần Ninh chằm chằm như hổ rình mồi."Hừ, gào cái gì mà gào?"Tần Ninh nhìn về phía ba con Cự Viên rồi cười nhạo nói: "Hàng năm có hơn mười nghìn võ giả tiến vào dãy núi Lạc Hiệp thám hiểm, khai quật linh tài, hái linh dược, người chết dưới tay linh thú, huyền thú các ngươi đến vài chục ngàn người một năm".

Lý Nhàn Ngư chớp lấy cơ hội này, nhanh chóng tháo chạy.

Ngay lúc này, hai mắt hắn ta xuất hiện từng sợi tơ máu.

Vãng Sinh đồng, khống chế huyền cảnh Tạo Hóa thuận buồm xuôi gió là thành quả ngày đêm cực khổ tu luyện của hắn ta suốt thời gian qua.

Nhưng mà, không chế linh cảnh Niết Bàn gây ra phụ tải quá lớn làm Vãng Sinh đồng không chịu nổi.

Lúc này, Lý Nhàn Ngư thấy sơn cốc hàn đàm gần ngay trước mắt, thì vui mừng khôn xiết.

Nhưng vào ngay khi ấy, hắn ta bỗng linh cảm thấy một sự nguy hiểm khiến người ta dựng tóc gáy xuất hiện sau lưng mình.

Lý Nhàn Ngư hành động theo bản năng gắng gượng bước từng bước sang bên trái.

Rầm...

Bỗng một chưởng khổng lồ đập tới.

Sắc mặt Lý Nhàn Ngư trắng bệch, tuy bản thân đã né được nó, nhưng một nửa người vẫn bị ảnh hưởng bởi lực lượng khủng khiếp mà chưởng đó để lại khi lướt qua.

Lý Nhàn Ngư phun ra một ngụm máu tươi, cả người hắn ta va vào một ngọn núi phía bên trái, rồi phun ra từng ngụm máu tươi khiến cả người choáng váng.

Đây chính là huyền thú cấp ba!

Là linh cảnh Niết Bàn hùng mạnh.

Chênh lệch hai bên quá lớn!

Lúc này, hai con Cự Viên còn lại vung cánh tay to lớn rồi nện thẳng xuống.

Lý Nhàn Ngư mỉm cười chua xót.

Mình xong đời rồi!

Hồng hộc...

Khi mắt hắn ta thấy chưởng khổng lồ kia sắp đập vào người mình thì bỗng nhiên có tiếng xé gió vang lên.

Hai mảnh bán nguyệt xoay tròn, tỏa ra hào quang xanh lam lạnh giá lao tới.

Phốc!

Máu tươi chảy giàn giụa!

Ngay sau đó, hai cánh tay của hai con Cự Viên đều bị chém bay.

Một tiếng gầm phẫn nộ vang lên làm chấn động cả núi non.

"Dám đụng vào đồ đệ của ta, to gan lắm".

Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng từ từ vang lên.

Tần Ninh mặc quần áo màu trắng, mang thắt lưng màu xanh, mái tóc dài được buộc sơ sài, sắc mặt bình tĩnh xuất hiện ở cửa sơn cốc.

"Gào..."

Con Cự Viên với thân hình khổng lồ như một ngọn núi nhỏ giờ đang gào thét, nhìn Tần Ninh chằm chằm như hổ rình mồi.

"Hừ, gào cái gì mà gào?"

Tần Ninh nhìn về phía ba con Cự Viên rồi cười nhạo nói: "Hàng năm có hơn mười nghìn võ giả tiến vào dãy núi Lạc Hiệp thám hiểm, khai quật linh tài, hái linh dược, người chết dưới tay linh thú, huyền thú các ngươi đến vài chục ngàn người một năm".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lý Nhàn Ngư chớp lấy cơ hội này, nhanh chóng tháo chạy.Ngay lúc này, hai mắt hắn ta xuất hiện từng sợi tơ máu.Vãng Sinh đồng, khống chế huyền cảnh Tạo Hóa thuận buồm xuôi gió là thành quả ngày đêm cực khổ tu luyện của hắn ta suốt thời gian qua.Nhưng mà, không chế linh cảnh Niết Bàn gây ra phụ tải quá lớn làm Vãng Sinh đồng không chịu nổi.Lúc này, Lý Nhàn Ngư thấy sơn cốc hàn đàm gần ngay trước mắt, thì vui mừng khôn xiết.Nhưng vào ngay khi ấy, hắn ta bỗng linh cảm thấy một sự nguy hiểm khiến người ta dựng tóc gáy xuất hiện sau lưng mình.Lý Nhàn Ngư hành động theo bản năng gắng gượng bước từng bước sang bên trái.Rầm...Bỗng một chưởng khổng lồ đập tới.Sắc mặt Lý Nhàn Ngư trắng bệch, tuy bản thân đã né được nó, nhưng một nửa người vẫn bị ảnh hưởng bởi lực lượng khủng khiếp mà chưởng đó để lại khi lướt qua.Lý Nhàn Ngư phun ra một ngụm máu tươi, cả người hắn ta va vào một ngọn núi phía bên trái, rồi phun ra từng ngụm máu tươi khiến cả người choáng váng.Đây chính là huyền thú cấp ba!Là linh cảnh Niết Bàn hùng mạnh.Chênh lệch hai bên quá lớn!Lúc này, hai con Cự Viên còn lại vung cánh tay to lớn rồi nện thẳng xuống.Lý Nhàn Ngư mỉm cười chua xót.Mình xong đời rồi!Hồng hộc...Khi mắt hắn ta thấy chưởng khổng lồ kia sắp đập vào người mình thì bỗng nhiên có tiếng xé gió vang lên.Hai mảnh bán nguyệt xoay tròn, tỏa ra hào quang xanh lam lạnh giá lao tới.Phốc!Máu tươi chảy giàn giụa!Ngay sau đó, hai cánh tay của hai con Cự Viên đều bị chém bay.Một tiếng gầm phẫn nộ vang lên làm chấn động cả núi non."Dám đụng vào đồ đệ của ta, to gan lắm".Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng từ từ vang lên.Tần Ninh mặc quần áo màu trắng, mang thắt lưng màu xanh, mái tóc dài được buộc sơ sài, sắc mặt bình tĩnh xuất hiện ở cửa sơn cốc."Gào..."Con Cự Viên với thân hình khổng lồ như một ngọn núi nhỏ giờ đang gào thét, nhìn Tần Ninh chằm chằm như hổ rình mồi."Hừ, gào cái gì mà gào?"Tần Ninh nhìn về phía ba con Cự Viên rồi cười nhạo nói: "Hàng năm có hơn mười nghìn võ giả tiến vào dãy núi Lạc Hiệp thám hiểm, khai quật linh tài, hái linh dược, người chết dưới tay linh thú, huyền thú các ngươi đến vài chục ngàn người một năm".

Chương 2172: Cứ như vậy thì hắn ta chết chắc.