“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2176: "Thiết thúc nói gì thế?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hắn ta vừa dứt lời, hai mắt Thiết Hung sáng ngời ngợi."Thiết thúc cứ yên tâm, việc này cháu sẽ lo liệu".Hà Ngọc Kiệt vừa dứt lời, rồi bước đến chỗ hai người Tần Ninh."Hai tên kia!"Vẻ Mặt Hà Ngọc Kiệt nghiêm nghị, nhìn về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư."Con Bá Địa Cự Viên này là huyền thú do Tứ Tượng Môn chúng ta nuôi, ấy sao các ngươi vô duyên vô cớ đánh chết chúng, chuyện này nên giải thích thế nào?"Hà Ngọc Kiệt ngạo mạn khoanh tay đứng nhìn bọn họ.Mới hai mươi chín tuổi mà hắn đã đến cảnh giới Niết Bàn tầng một.Ở Bắc Lan, khu vực Giang Bắc, hắn ta cũng có thể được coi là thiên tài số một số hai.Ai thấy hắn ta mà không tôn xưng là công tử Ngọc Kiệt đâu?Lúc này, đối diện với hai tên chẳng biết từ đâu mà tới này, thần thái Hà Ngọc Kiệt hiển nhiên là kiêu căng ngạo mạn rồi.Vô duyên vô cớ hả?Tần Ninh hứng thú nhìn Hà Ngọc Kiệt.Tứ Tượng Môn!Chưa nghe nói đến.Lý Nhàn Ngư tái mét.Tứ Tượng Môn!Bắc Lan, khu vực Giang Bắc, một trong tứ đại tông môn, Tứ Tượng Môn.Tần Ninh không biết Tứ Tượng môn, nhưng hắn ta thì biết rõ ràng.Tứ Tượng môn.Là một bá chủ trên toàn bộ khu vực Giang Bắc của Bắc Lan!Hà Thâm - môn chủ Tứ Tượng môn, ở khu vực Giang Bắc là vô địch linh cảnh Niết Bàn.Cùng tông chủ Yểm Nhật tông là Dương Hạo Thiên.Trưởng tộc thế gia Đông Phương - Đông Phương Hoằng.Cùng với phủ chủ Bắc Thương phủ - Thương Ngọc Giang.Bốn người này cùng xưng là Giang Bắc Tứ Bá!Lý gia ban đầu ở khu vực Giang Bắc của Bắc Lan, bị ép đến mức bất đắc dĩ phải di chuyển đến Cửu U đại lục, Lý Nhàn Ngư vẫn tương đối quen thuộc nơi này.Tần Ninh lúc này nhìn Hà Ngọc Kiệt.“Bá Địa Cự Viên vô duyên vô cớ công kích đồ đệ của ta, cái gì gọi là chúng ta vô duyên vô cớ cố ý giết chết ba con súc sinh này?”Tần Ninh cười híp mắt nói: “Chẳng lẽ ngươi bị một đám súc sinh bức bách, trong lúc nguy cấp còn phải xem chủ nhân của súc sinh kia là ai?”Hà Ngọc Kiệt nghe đến lời này, ánh mắt băng lãnh.
Hắn ta vừa dứt lời, hai mắt Thiết Hung sáng ngời ngợi.
"Thiết thúc cứ yên tâm, việc này cháu sẽ lo liệu".
Hà Ngọc Kiệt vừa dứt lời, rồi bước đến chỗ hai người Tần Ninh.
"Hai tên kia!"
Vẻ Mặt Hà Ngọc Kiệt nghiêm nghị, nhìn về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư.
"Con Bá Địa Cự Viên này là huyền thú do Tứ Tượng Môn chúng ta nuôi, ấy sao các ngươi vô duyên vô cớ đánh chết chúng, chuyện này nên giải thích thế nào?"
Hà Ngọc Kiệt ngạo mạn khoanh tay đứng nhìn bọn họ.
Mới hai mươi chín tuổi mà hắn đã đến cảnh giới Niết Bàn tầng một.
Ở Bắc Lan, khu vực Giang Bắc, hắn ta cũng có thể được coi là thiên tài số một số hai.
Ai thấy hắn ta mà không tôn xưng là công tử Ngọc Kiệt đâu?
Lúc này, đối diện với hai tên chẳng biết từ đâu mà tới này, thần thái Hà Ngọc Kiệt hiển nhiên là kiêu căng ngạo mạn rồi.
Vô duyên vô cớ hả?
Tần Ninh hứng thú nhìn Hà Ngọc Kiệt.
Tứ Tượng Môn!
Chưa nghe nói đến.
Lý Nhàn Ngư tái mét.
Tứ Tượng Môn!
Bắc Lan, khu vực Giang Bắc, một trong tứ đại tông môn, Tứ Tượng Môn.
Tần Ninh không biết Tứ Tượng môn, nhưng hắn ta thì biết rõ ràng.
Tứ Tượng môn.
Là một bá chủ trên toàn bộ khu vực Giang Bắc của Bắc Lan!
Hà Thâm - môn chủ Tứ Tượng môn, ở khu vực Giang Bắc là vô địch linh cảnh Niết Bàn.
Cùng tông chủ Yểm Nhật tông là Dương Hạo Thiên.
Trưởng tộc thế gia Đông Phương - Đông Phương Hoằng.
Cùng với phủ chủ Bắc Thương phủ - Thương Ngọc Giang.
Bốn người này cùng xưng là Giang Bắc Tứ Bá!
Lý gia ban đầu ở khu vực Giang Bắc của Bắc Lan, bị ép đến mức bất đắc dĩ phải di chuyển đến Cửu U đại lục, Lý Nhàn Ngư vẫn tương đối quen thuộc nơi này.
Tần Ninh lúc này nhìn Hà Ngọc Kiệt.
“Bá Địa Cự Viên vô duyên vô cớ công kích đồ đệ của ta, cái gì gọi là chúng ta vô duyên vô cớ cố ý giết chết ba con súc sinh này?”
Tần Ninh cười híp mắt nói: “Chẳng lẽ ngươi bị một đám súc sinh bức bách, trong lúc nguy cấp còn phải xem chủ nhân của súc sinh kia là ai?”
Hà Ngọc Kiệt nghe đến lời này, ánh mắt băng lãnh.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hắn ta vừa dứt lời, hai mắt Thiết Hung sáng ngời ngợi."Thiết thúc cứ yên tâm, việc này cháu sẽ lo liệu".Hà Ngọc Kiệt vừa dứt lời, rồi bước đến chỗ hai người Tần Ninh."Hai tên kia!"Vẻ Mặt Hà Ngọc Kiệt nghiêm nghị, nhìn về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư."Con Bá Địa Cự Viên này là huyền thú do Tứ Tượng Môn chúng ta nuôi, ấy sao các ngươi vô duyên vô cớ đánh chết chúng, chuyện này nên giải thích thế nào?"Hà Ngọc Kiệt ngạo mạn khoanh tay đứng nhìn bọn họ.Mới hai mươi chín tuổi mà hắn đã đến cảnh giới Niết Bàn tầng một.Ở Bắc Lan, khu vực Giang Bắc, hắn ta cũng có thể được coi là thiên tài số một số hai.Ai thấy hắn ta mà không tôn xưng là công tử Ngọc Kiệt đâu?Lúc này, đối diện với hai tên chẳng biết từ đâu mà tới này, thần thái Hà Ngọc Kiệt hiển nhiên là kiêu căng ngạo mạn rồi.Vô duyên vô cớ hả?Tần Ninh hứng thú nhìn Hà Ngọc Kiệt.Tứ Tượng Môn!Chưa nghe nói đến.Lý Nhàn Ngư tái mét.Tứ Tượng Môn!Bắc Lan, khu vực Giang Bắc, một trong tứ đại tông môn, Tứ Tượng Môn.Tần Ninh không biết Tứ Tượng môn, nhưng hắn ta thì biết rõ ràng.Tứ Tượng môn.Là một bá chủ trên toàn bộ khu vực Giang Bắc của Bắc Lan!Hà Thâm - môn chủ Tứ Tượng môn, ở khu vực Giang Bắc là vô địch linh cảnh Niết Bàn.Cùng tông chủ Yểm Nhật tông là Dương Hạo Thiên.Trưởng tộc thế gia Đông Phương - Đông Phương Hoằng.Cùng với phủ chủ Bắc Thương phủ - Thương Ngọc Giang.Bốn người này cùng xưng là Giang Bắc Tứ Bá!Lý gia ban đầu ở khu vực Giang Bắc của Bắc Lan, bị ép đến mức bất đắc dĩ phải di chuyển đến Cửu U đại lục, Lý Nhàn Ngư vẫn tương đối quen thuộc nơi này.Tần Ninh lúc này nhìn Hà Ngọc Kiệt.“Bá Địa Cự Viên vô duyên vô cớ công kích đồ đệ của ta, cái gì gọi là chúng ta vô duyên vô cớ cố ý giết chết ba con súc sinh này?”Tần Ninh cười híp mắt nói: “Chẳng lẽ ngươi bị một đám súc sinh bức bách, trong lúc nguy cấp còn phải xem chủ nhân của súc sinh kia là ai?”Hà Ngọc Kiệt nghe đến lời này, ánh mắt băng lãnh.