“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2192: “Một vạn?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đột nhiên Tần Ninh dừng bước, lại xoay người nhìn Lý Nhàn Ngư, cười nói: “Xem ra vận may của chúng ta hôm nay coi như không tệ”.Tần Ninh nói xong thì đi về phía một quầy hàng.“Vị công tử này, mời ngài, quầy hàng này của ta toàn là đồ tốt”.“Trong mười món đồ thì có ít nhất một món là tuyệt đỉnh trân bảo”.Chủ quán là một người đàn ông mặt tai khỉ, người gầy nhom, cười hì hì nói: “Thật không dám giấu giếm, quầy hàng của ta cũng nức tiếng gần xa lắm”.“Vừa mới có một vị công tử tiêu 100 linh thạch trung cấp ở chỗ ta mua một hộp gỗ”.“Kết quả ở dưới đáy hộp gỗ có ngăn, phát hiện một môn huyền quyết!”Người đàn ông không ngừng giới thiệu.Lý Nhàn Ngư chế nhạo: “Ngươi đã cảm giác có thứ tốt thì sao không nghiên cứu kỹ từng cái nghiên cứu từng cái rồi tìm ra đồ tốt đi, dù sao cũng hơn là đem bán cho người khác chứ?”Người đàn ông mặt tai khỉ lúng túng mỉm cười.Sau đó, người đàn ông mặt tai khỉ tới gần Tần Ninh, thấp giọng nói: “Công tử, chia sẻ thật với ngươi, mấy thứ này đều là ta phải nguy hiểm tính mạng mà đào từ trong một ngôi mộ cổ lên...”“Mấy thứ này vô cùng tà ma, vô cùng âm lãnh...”Tần Ninh không nói nhiều, ngồi xổm xuống nhìn đồ đạc ở trên quầy hàng.Cuối cùng, ánh mắt nhìn về một cái hồ lô.Hồ lô kia có một màu như bụi, giống như bị phủ một tầng bụi bẩn vậy.Cầm trong tay cũng nhẹ bẫng.“Công tử có ánh mắt thâm thúy quá!”Người đàn ông mặt tai khỉ vội vàng nói: “Đây chính là món đồ tốt nhất ở quầy hàng của ta đó”.Lý Nhàn Ngư hừ một tiếng: “Chủ quán nào mà chả nói như vậy”.Mặt tai khỉ cũng không để ý, tiếp tục nói: “Công tử, ngài muốn, vậy một ngàn viên linh thạch trung cấp! Ta liền bỏ thứ ta yêu thích cho ngươi!”Một ngàn viên!Lý Nhàn Ngư trừng mắt.Thế này có tham lam quá không?“Được!”Tần Ninh lấy hồ lô lên, dùng một sợi thừng thắt ở bên hông, cười nói: “Nhàn Ngư, trả tiền!”“Sư tôn...”Lý Nhàn Ngư vừa muốn nói cái gì, chỉ cảm thấy đầu còn hơi đau, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn giao tiền!Tần Ninh lại tiếp tục đi quanh.Cuối cùng lại tiêu chín ngàn viên linh thạch trung cấp mua một cây sáo.Tiêu ba vạn linh thạch trung cấp mua một cây trúc.
Đột nhiên Tần Ninh dừng bước, lại xoay người nhìn Lý Nhàn Ngư, cười nói: “Xem ra vận may của chúng ta hôm nay coi như không tệ”.
Tần Ninh nói xong thì đi về phía một quầy hàng.
“Vị công tử này, mời ngài, quầy hàng này của ta toàn là đồ tốt”.
“Trong mười món đồ thì có ít nhất một món là tuyệt đỉnh trân bảo”.
Chủ quán là một người đàn ông mặt tai khỉ, người gầy nhom, cười hì hì nói: “Thật không dám giấu giếm, quầy hàng của ta cũng nức tiếng gần xa lắm”.
“Vừa mới có một vị công tử tiêu 100 linh thạch trung cấp ở chỗ ta mua một hộp gỗ”.
“Kết quả ở dưới đáy hộp gỗ có ngăn, phát hiện một môn huyền quyết!”
Người đàn ông không ngừng giới thiệu.
Lý Nhàn Ngư chế nhạo: “Ngươi đã cảm giác có thứ tốt thì sao không nghiên cứu kỹ từng cái nghiên cứu từng cái rồi tìm ra đồ tốt đi, dù sao cũng hơn là đem bán cho người khác chứ?”
Người đàn ông mặt tai khỉ lúng túng mỉm cười.
Sau đó, người đàn ông mặt tai khỉ tới gần Tần Ninh, thấp giọng nói: “Công tử, chia sẻ thật với ngươi, mấy thứ này đều là ta phải nguy hiểm tính mạng mà đào từ trong một ngôi mộ cổ lên...”
“Mấy thứ này vô cùng tà ma, vô cùng âm lãnh...”
Tần Ninh không nói nhiều, ngồi xổm xuống nhìn đồ đạc ở trên quầy hàng.
Cuối cùng, ánh mắt nhìn về một cái hồ lô.
Hồ lô kia có một màu như bụi, giống như bị phủ một tầng bụi bẩn vậy.
Cầm trong tay cũng nhẹ bẫng.
“Công tử có ánh mắt thâm thúy quá!”
Người đàn ông mặt tai khỉ vội vàng nói: “Đây chính là món đồ tốt nhất ở quầy hàng của ta đó”.
Lý Nhàn Ngư hừ một tiếng: “Chủ quán nào mà chả nói như vậy”.
Mặt tai khỉ cũng không để ý, tiếp tục nói: “Công tử, ngài muốn, vậy một ngàn viên linh thạch trung cấp! Ta liền bỏ thứ ta yêu thích cho ngươi!”
Một ngàn viên!
Lý Nhàn Ngư trừng mắt.
Thế này có tham lam quá không?
“Được!”
Tần Ninh lấy hồ lô lên, dùng một sợi thừng thắt ở bên hông, cười nói: “Nhàn Ngư, trả tiền!”
“Sư tôn...”
Lý Nhàn Ngư vừa muốn nói cái gì, chỉ cảm thấy đầu còn hơi đau, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn giao tiền!
Tần Ninh lại tiếp tục đi quanh.
Cuối cùng lại tiêu chín ngàn viên linh thạch trung cấp mua một cây sáo.
Tiêu ba vạn linh thạch trung cấp mua một cây trúc.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đột nhiên Tần Ninh dừng bước, lại xoay người nhìn Lý Nhàn Ngư, cười nói: “Xem ra vận may của chúng ta hôm nay coi như không tệ”.Tần Ninh nói xong thì đi về phía một quầy hàng.“Vị công tử này, mời ngài, quầy hàng này của ta toàn là đồ tốt”.“Trong mười món đồ thì có ít nhất một món là tuyệt đỉnh trân bảo”.Chủ quán là một người đàn ông mặt tai khỉ, người gầy nhom, cười hì hì nói: “Thật không dám giấu giếm, quầy hàng của ta cũng nức tiếng gần xa lắm”.“Vừa mới có một vị công tử tiêu 100 linh thạch trung cấp ở chỗ ta mua một hộp gỗ”.“Kết quả ở dưới đáy hộp gỗ có ngăn, phát hiện một môn huyền quyết!”Người đàn ông không ngừng giới thiệu.Lý Nhàn Ngư chế nhạo: “Ngươi đã cảm giác có thứ tốt thì sao không nghiên cứu kỹ từng cái nghiên cứu từng cái rồi tìm ra đồ tốt đi, dù sao cũng hơn là đem bán cho người khác chứ?”Người đàn ông mặt tai khỉ lúng túng mỉm cười.Sau đó, người đàn ông mặt tai khỉ tới gần Tần Ninh, thấp giọng nói: “Công tử, chia sẻ thật với ngươi, mấy thứ này đều là ta phải nguy hiểm tính mạng mà đào từ trong một ngôi mộ cổ lên...”“Mấy thứ này vô cùng tà ma, vô cùng âm lãnh...”Tần Ninh không nói nhiều, ngồi xổm xuống nhìn đồ đạc ở trên quầy hàng.Cuối cùng, ánh mắt nhìn về một cái hồ lô.Hồ lô kia có một màu như bụi, giống như bị phủ một tầng bụi bẩn vậy.Cầm trong tay cũng nhẹ bẫng.“Công tử có ánh mắt thâm thúy quá!”Người đàn ông mặt tai khỉ vội vàng nói: “Đây chính là món đồ tốt nhất ở quầy hàng của ta đó”.Lý Nhàn Ngư hừ một tiếng: “Chủ quán nào mà chả nói như vậy”.Mặt tai khỉ cũng không để ý, tiếp tục nói: “Công tử, ngài muốn, vậy một ngàn viên linh thạch trung cấp! Ta liền bỏ thứ ta yêu thích cho ngươi!”Một ngàn viên!Lý Nhàn Ngư trừng mắt.Thế này có tham lam quá không?“Được!”Tần Ninh lấy hồ lô lên, dùng một sợi thừng thắt ở bên hông, cười nói: “Nhàn Ngư, trả tiền!”“Sư tôn...”Lý Nhàn Ngư vừa muốn nói cái gì, chỉ cảm thấy đầu còn hơi đau, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn giao tiền!Tần Ninh lại tiếp tục đi quanh.Cuối cùng lại tiêu chín ngàn viên linh thạch trung cấp mua một cây sáo.Tiêu ba vạn linh thạch trung cấp mua một cây trúc.