“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2198: Sư tôn lãng phí quá!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ninh Húc bây giờ lộ ra vẻ xấu hổ.Nhìn nhầm rồi!Vậy mà lại là sâm vương, không rạch bên ngoài ra thì căn bản chẳng thể nhìn ra được.Tần Ninh vậy mà lại có thể xác định được!"Tần công tử!"Bây giờ, cô gái trẻ mở miệng nói."Tại hạ Vạn Khuynh Tuyết thay mặt các chủ Ninh Húc xin lỗi Tần công tử".Lúc này Vạn Khuynh Tuyết nhàn nhạt đáp: “Ninh Húc các chủ, còn không xin lỗi?”"Là tại hạ đường đột rồi", Ninh Húc bây giờ chắp tay nói."Vạn Thiên các chúng ta trả giá hai trăm hai mươi vạn linh thạch cấp trung để mua gốc thiên sâm Yêu Linh này, hai mươi vạn kia xem như là bù đắp cho Tần công tử".Vừa dứt lời liền lấy ra hai mươi vạn linh thạch cấp trung.Hai mươi vạn đủ để mua một món pháp khí nhập phẩm đấy!Đại khí!Tần Ninh nhìn về phía Vạn Khuynh Tuyết, cười nói: "Ngược lại ngươi biết làm ăn chút đấy, có phần giống với Vạn Nhất Thiên".Vạn Nhất Thiên!Lão tổ của Vạn Thiên các!Chín vạn năm trước là vương giả ngạo nghễ trong thiên hạ.Trước đây, cũng chính ông ấy đã dẫn dắt Vạn Thiên các trở thành đệ nhất các ở đại lục Vạn Thiên, được người khác gọi là Nhất Vương!Một chữ vương này đủ để thấy được sự mạnh mẽ của người này.Không chỉ thực lực mạnh mẽ mà mánh khoé cũng thấu trời.Bây giờ Tần Ninh nhắc đến cái tên này ngược lại trông có vẻ rất nhẹ nhàng thản nhiên.Ninh Húc bây giờ hoàn toàn ngây ngốc.Lão tổ Nhất Vương là các chủ xuất sắc nhất của Vạn Thiên các, chín vạn năm qua nào có ai nghe thấy cái tên này mà không biến sắc cơ chứ?Vậy mà Tần Ninh lại hoàn toàn chẳng coi ra gì, mở miệng lại gọi thẳng tên."Nếu như cô họ Vạn vậy thì chắc hẳn là đệ tử trực hệ của Vạn Thiên các nhì?", Tần Ninh tuỳ ý nói: "Vạn Nhất Thiên chắc là vẫn chưa chết nhỉ? Nhưng bên ngoài thì hẳn không phải do hắn quản lý, các chủ của Vạn Thiên các bây giờ là ai?""Vạn Cửu Thiên? Hay là Vạn Tử An?"Nghe đến đây, sắc mặt của Vạn Khuynh Tuyết không thay đổi, nhưng trong lòng đã dấy lên một cơn sóng lớn.Tần Ninh... hình như rất quen thuộc với Vạn Thiên các.Phúc lão bây giờ nhìn về phía Tần Ninh, nhưng ánh mắt lại mang theo vài phần dò xét."Ngược lại là ta nhìn lầm rồi".
Ninh Húc bây giờ lộ ra vẻ xấu hổ.
Nhìn nhầm rồi!
Vậy mà lại là sâm vương, không rạch bên ngoài ra thì căn bản chẳng thể nhìn ra được.
Tần Ninh vậy mà lại có thể xác định được!
"Tần công tử!"
Bây giờ, cô gái trẻ mở miệng nói.
"Tại hạ Vạn Khuynh Tuyết thay mặt các chủ Ninh Húc xin lỗi Tần công tử".
Lúc này Vạn Khuynh Tuyết nhàn nhạt đáp: “Ninh Húc các chủ, còn không xin lỗi?”
"Là tại hạ đường đột rồi", Ninh Húc bây giờ chắp tay nói.
"Vạn Thiên các chúng ta trả giá hai trăm hai mươi vạn linh thạch cấp trung để mua gốc thiên sâm Yêu Linh này, hai mươi vạn kia xem như là bù đắp cho Tần công tử".
Vừa dứt lời liền lấy ra hai mươi vạn linh thạch cấp trung.
Hai mươi vạn đủ để mua một món pháp khí nhập phẩm đấy!
Đại khí!
Tần Ninh nhìn về phía Vạn Khuynh Tuyết, cười nói: "Ngược lại ngươi biết làm ăn chút đấy, có phần giống với Vạn Nhất Thiên".
Vạn Nhất Thiên!
Lão tổ của Vạn Thiên các!
Chín vạn năm trước là vương giả ngạo nghễ trong thiên hạ.
Trước đây, cũng chính ông ấy đã dẫn dắt Vạn Thiên các trở thành đệ nhất các ở đại lục Vạn Thiên, được người khác gọi là Nhất Vương!
Một chữ vương này đủ để thấy được sự mạnh mẽ của người này.
Không chỉ thực lực mạnh mẽ mà mánh khoé cũng thấu trời.
Bây giờ Tần Ninh nhắc đến cái tên này ngược lại trông có vẻ rất nhẹ nhàng thản nhiên.
Ninh Húc bây giờ hoàn toàn ngây ngốc.
Lão tổ Nhất Vương là các chủ xuất sắc nhất của Vạn Thiên các, chín vạn năm qua nào có ai nghe thấy cái tên này mà không biến sắc cơ chứ?
Vậy mà Tần Ninh lại hoàn toàn chẳng coi ra gì, mở miệng lại gọi thẳng tên.
"Nếu như cô họ Vạn vậy thì chắc hẳn là đệ tử trực hệ của Vạn Thiên các nhì?", Tần Ninh tuỳ ý nói: "Vạn Nhất Thiên chắc là vẫn chưa chết nhỉ? Nhưng bên ngoài thì hẳn không phải do hắn quản lý, các chủ của Vạn Thiên các bây giờ là ai?"
"Vạn Cửu Thiên? Hay là Vạn Tử An?"
Nghe đến đây, sắc mặt của Vạn Khuynh Tuyết không thay đổi, nhưng trong lòng đã dấy lên một cơn sóng lớn.
Tần Ninh... hình như rất quen thuộc với Vạn Thiên các.
Phúc lão bây giờ nhìn về phía Tần Ninh, nhưng ánh mắt lại mang theo vài phần dò xét.
"Ngược lại là ta nhìn lầm rồi".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ninh Húc bây giờ lộ ra vẻ xấu hổ.Nhìn nhầm rồi!Vậy mà lại là sâm vương, không rạch bên ngoài ra thì căn bản chẳng thể nhìn ra được.Tần Ninh vậy mà lại có thể xác định được!"Tần công tử!"Bây giờ, cô gái trẻ mở miệng nói."Tại hạ Vạn Khuynh Tuyết thay mặt các chủ Ninh Húc xin lỗi Tần công tử".Lúc này Vạn Khuynh Tuyết nhàn nhạt đáp: “Ninh Húc các chủ, còn không xin lỗi?”"Là tại hạ đường đột rồi", Ninh Húc bây giờ chắp tay nói."Vạn Thiên các chúng ta trả giá hai trăm hai mươi vạn linh thạch cấp trung để mua gốc thiên sâm Yêu Linh này, hai mươi vạn kia xem như là bù đắp cho Tần công tử".Vừa dứt lời liền lấy ra hai mươi vạn linh thạch cấp trung.Hai mươi vạn đủ để mua một món pháp khí nhập phẩm đấy!Đại khí!Tần Ninh nhìn về phía Vạn Khuynh Tuyết, cười nói: "Ngược lại ngươi biết làm ăn chút đấy, có phần giống với Vạn Nhất Thiên".Vạn Nhất Thiên!Lão tổ của Vạn Thiên các!Chín vạn năm trước là vương giả ngạo nghễ trong thiên hạ.Trước đây, cũng chính ông ấy đã dẫn dắt Vạn Thiên các trở thành đệ nhất các ở đại lục Vạn Thiên, được người khác gọi là Nhất Vương!Một chữ vương này đủ để thấy được sự mạnh mẽ của người này.Không chỉ thực lực mạnh mẽ mà mánh khoé cũng thấu trời.Bây giờ Tần Ninh nhắc đến cái tên này ngược lại trông có vẻ rất nhẹ nhàng thản nhiên.Ninh Húc bây giờ hoàn toàn ngây ngốc.Lão tổ Nhất Vương là các chủ xuất sắc nhất của Vạn Thiên các, chín vạn năm qua nào có ai nghe thấy cái tên này mà không biến sắc cơ chứ?Vậy mà Tần Ninh lại hoàn toàn chẳng coi ra gì, mở miệng lại gọi thẳng tên."Nếu như cô họ Vạn vậy thì chắc hẳn là đệ tử trực hệ của Vạn Thiên các nhì?", Tần Ninh tuỳ ý nói: "Vạn Nhất Thiên chắc là vẫn chưa chết nhỉ? Nhưng bên ngoài thì hẳn không phải do hắn quản lý, các chủ của Vạn Thiên các bây giờ là ai?""Vạn Cửu Thiên? Hay là Vạn Tử An?"Nghe đến đây, sắc mặt của Vạn Khuynh Tuyết không thay đổi, nhưng trong lòng đã dấy lên một cơn sóng lớn.Tần Ninh... hình như rất quen thuộc với Vạn Thiên các.Phúc lão bây giờ nhìn về phía Tần Ninh, nhưng ánh mắt lại mang theo vài phần dò xét."Ngược lại là ta nhìn lầm rồi".