“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2202: Lại là đồ tốt gì nữa đây?  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc đó, Lý Nhàn Ngư thật sự hận không thể chặt cái tên chủ quán kia ra, nhưng mà bây giờ...Không còn nữa rồi!Thực sự cảm ơn tên chủ quán kia, bỏ ra ba vạn linh thạch vậy thì giá trị ít nhất cũng phải trăm vạn linh thạch nhỉ?Mấy người bây giờ cũng vô cùng tò mò, thứ đồ này rốt cuộc trị giá bao nhiêu.Tần Ninh đặt quả cầu màu vàng lên trên bàn, ngón tay điểm một cái.Bỗng chốc từng đường huyền văn hiện ra.Huyền trận sư!Vạn Khuynh Tuyết vô cùng kinh ngạc.Tần Ninh thu phục địa hoả, xuất ra được đan hoả, nhất định là một đan sư.Mà bây giờ lại còn là một vị huyền trận sư!Trên đại lục Vạn Thiên có vô số thiên tài.Có võ giả tinh mệnh được trời ưu ái, từ khi sinh ra đã là thiên tài, tốc độ tu hành nhanh đến mức khiến người khác phải ganh tỵ.Cũng có một vài thiên tài có thể chất độc đáo, Linh thể, Thánh thể, Đế thể.Đồng thời cũng có một số người có trái tim tuyệt diệu hoặc bàn tay thần thánh, vô cùng tinh thông đan thuật.Mà trông Tần Ninh thì đều không phải như vậy.Nhưng lại cùng có đan thuật và trận thuật trên người.Chỉ xét riêng điểm này thôi, tu luyện song song đan trận cũng đủ để xưng là thiên tài.Hơn nữa ánh mắt của Tần Ninh quá cay độc!Từ từ, từng đường huyền văn phóng ra, quả cầu màu vàng lúc này quay tròn với tốc độ cực nhanh.Cuối cùng, một tiếng tạch tạch vang lên.Quả cầu màu vàng mở ra giống như cánh hoa, mấy người ngay lập tức nhìn vào bên trong.Rốt cuộc là báu vật gì đây?Quả cầu màu vàng giống như cánh hoa tản ra, đồ bên trong hiện ra trước mắt mọi người.Lúc này mấy người chỉ nhìn thấy trung tâm quả cầu xuất hiện một viên lưu ly châu màu vàng.Màu vàng nguyên chất tản ánh sáng màu vào, chiếu sáng cả căn phòng giống như hoàng kim.“Đây là thứ gì?”Vạn Khuynh Tuyết nhìn một cái, không hiểu nói.Cho dù là Phúc Lão lúc này cũng lắc đầu một cái.Ông ta cũng không nhìn ra thứ này rốt cuộc là cái gì.Tần Ninh cầm quả cầu nhỏ màu vàng, nắm ở trong tay.Đột nhiên tren quả cầu màu vàng xuất hiện từng vết hoa văn sáng chói mắt.Tần Ninh tay vân vê quả cầu, đột nhiên từng vết hoa văn biến mất không thấy.

Lúc đó, Lý Nhàn Ngư thật sự hận không thể chặt cái tên chủ quán kia ra, nhưng mà bây giờ...

Không còn nữa rồi!

Thực sự cảm ơn tên chủ quán kia, bỏ ra ba vạn linh thạch vậy thì giá trị ít nhất cũng phải trăm vạn linh thạch nhỉ?

Mấy người bây giờ cũng vô cùng tò mò, thứ đồ này rốt cuộc trị giá bao nhiêu.

Tần Ninh đặt quả cầu màu vàng lên trên bàn, ngón tay điểm một cái.

Bỗng chốc từng đường huyền văn hiện ra.

Huyền trận sư!

Vạn Khuynh Tuyết vô cùng kinh ngạc.

Tần Ninh thu phục địa hoả, xuất ra được đan hoả, nhất định là một đan sư.

Mà bây giờ lại còn là một vị huyền trận sư!

Trên đại lục Vạn Thiên có vô số thiên tài.

Có võ giả tinh mệnh được trời ưu ái, từ khi sinh ra đã là thiên tài, tốc độ tu hành nhanh đến mức khiến người khác phải ganh tỵ.

Cũng có một vài thiên tài có thể chất độc đáo, Linh thể, Thánh thể, Đế thể.

Đồng thời cũng có một số người có trái tim tuyệt diệu hoặc bàn tay thần thánh, vô cùng tinh thông đan thuật.

Mà trông Tần Ninh thì đều không phải như vậy.

Nhưng lại cùng có đan thuật và trận thuật trên người.

Chỉ xét riêng điểm này thôi, tu luyện song song đan trận cũng đủ để xưng là thiên tài.

Hơn nữa ánh mắt của Tần Ninh quá cay độc!

Từ từ, từng đường huyền văn phóng ra, quả cầu màu vàng lúc này quay tròn với tốc độ cực nhanh.

Cuối cùng, một tiếng tạch tạch vang lên.

Quả cầu màu vàng mở ra giống như cánh hoa, mấy người ngay lập tức nhìn vào bên trong.

Rốt cuộc là báu vật gì đây?

Quả cầu màu vàng giống như cánh hoa tản ra, đồ bên trong hiện ra trước mắt mọi người.

Lúc này mấy người chỉ nhìn thấy trung tâm quả cầu xuất hiện một viên lưu ly châu màu vàng.

Màu vàng nguyên chất tản ánh sáng màu vào, chiếu sáng cả căn phòng giống như hoàng kim.

“Đây là thứ gì?”

Vạn Khuynh Tuyết nhìn một cái, không hiểu nói.

Cho dù là Phúc Lão lúc này cũng lắc đầu một cái.

Ông ta cũng không nhìn ra thứ này rốt cuộc là cái gì.

Tần Ninh cầm quả cầu nhỏ màu vàng, nắm ở trong tay.

Đột nhiên tren quả cầu màu vàng xuất hiện từng vết hoa văn sáng chói mắt.

Tần Ninh tay vân vê quả cầu, đột nhiên từng vết hoa văn biến mất không thấy.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc đó, Lý Nhàn Ngư thật sự hận không thể chặt cái tên chủ quán kia ra, nhưng mà bây giờ...Không còn nữa rồi!Thực sự cảm ơn tên chủ quán kia, bỏ ra ba vạn linh thạch vậy thì giá trị ít nhất cũng phải trăm vạn linh thạch nhỉ?Mấy người bây giờ cũng vô cùng tò mò, thứ đồ này rốt cuộc trị giá bao nhiêu.Tần Ninh đặt quả cầu màu vàng lên trên bàn, ngón tay điểm một cái.Bỗng chốc từng đường huyền văn hiện ra.Huyền trận sư!Vạn Khuynh Tuyết vô cùng kinh ngạc.Tần Ninh thu phục địa hoả, xuất ra được đan hoả, nhất định là một đan sư.Mà bây giờ lại còn là một vị huyền trận sư!Trên đại lục Vạn Thiên có vô số thiên tài.Có võ giả tinh mệnh được trời ưu ái, từ khi sinh ra đã là thiên tài, tốc độ tu hành nhanh đến mức khiến người khác phải ganh tỵ.Cũng có một vài thiên tài có thể chất độc đáo, Linh thể, Thánh thể, Đế thể.Đồng thời cũng có một số người có trái tim tuyệt diệu hoặc bàn tay thần thánh, vô cùng tinh thông đan thuật.Mà trông Tần Ninh thì đều không phải như vậy.Nhưng lại cùng có đan thuật và trận thuật trên người.Chỉ xét riêng điểm này thôi, tu luyện song song đan trận cũng đủ để xưng là thiên tài.Hơn nữa ánh mắt của Tần Ninh quá cay độc!Từ từ, từng đường huyền văn phóng ra, quả cầu màu vàng lúc này quay tròn với tốc độ cực nhanh.Cuối cùng, một tiếng tạch tạch vang lên.Quả cầu màu vàng mở ra giống như cánh hoa, mấy người ngay lập tức nhìn vào bên trong.Rốt cuộc là báu vật gì đây?Quả cầu màu vàng giống như cánh hoa tản ra, đồ bên trong hiện ra trước mắt mọi người.Lúc này mấy người chỉ nhìn thấy trung tâm quả cầu xuất hiện một viên lưu ly châu màu vàng.Màu vàng nguyên chất tản ánh sáng màu vào, chiếu sáng cả căn phòng giống như hoàng kim.“Đây là thứ gì?”Vạn Khuynh Tuyết nhìn một cái, không hiểu nói.Cho dù là Phúc Lão lúc này cũng lắc đầu một cái.Ông ta cũng không nhìn ra thứ này rốt cuộc là cái gì.Tần Ninh cầm quả cầu nhỏ màu vàng, nắm ở trong tay.Đột nhiên tren quả cầu màu vàng xuất hiện từng vết hoa văn sáng chói mắt.Tần Ninh tay vân vê quả cầu, đột nhiên từng vết hoa văn biến mất không thấy.

Chương 2202: Lại là đồ tốt gì nữa đây?