“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2236: Mỗi tầng là một lột xác bản thân.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ là lúc này trường kiếm kia được bao trùm từng luồng ánh sáng tinh thần.“Chém!”Một kiếm chém xuống, khí thế của Đông Phương Ngạo vào thời khắc này biến đổi mạnh mẽ.Một kiếm, thậm chí còn khiến không khí phát sinh ra tiếng rít chói tai.Ánh kiếm như đuôi sao băng rơi xuống, tấn công thẳng vào Tần Ninh.Thấy cảnh đó, Tần Ninh mặt không đổi sắc.“Có chút năng lực”.Võ giả Tinh Mệnh mở ra Tinh Môn, sức chiến đấu hoàn toàn có thể tăng lên gấp ba.Vào giờ phút này, Đông Phương Ngạo đủ để chiến đấu với cao thủ Niết Bàn tứ trọng.Nhưng liệu có hữu dụng không?Tần Ninh nói xong, nắm lấy hồ lô Thôn Linh bên hông.Mở hồ lô Thôn Linh ra, há mồm uống xuống một hớp rượu mạnh.Nhưng lúc này, một luồng hơi lạnh cũng thả ra trong nháy mắt.“Phá!”Trong nháy mắt, Tần Ninh hét lên.Rượu mạnh trong miệng vào thời khắc này phun ra, hóa thành băng châu đầy trời.Viên băng châu kia như mưa đá trời giáng, trực tiếp đập về phía Đông Phương Ngạo.Trong chớp nhoáng này, Đông Phương Ngạo tái mét mặt mày, cả thân thể thoăn thoắt tránh đi.Nhưng băng châu vẫn theo sát như trước.Phanh...Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.Băng châu nổ tung, Đông Phương Ngạo tức thì kêu thảm một tiếng, máu tươi chảy ra, trên cánh tay xuất hiện một lỗ máu.Máu tươi còn chưa chảy được bao nhiêu, băng giá từ băng châu nổ ra đã bao trùm miệng vết thương, hóa thành mặt băng.Bị một viên băng châu bắn trúng, tốc độ của Đông Phương Ngạo tức thì giảm bớt.Viên thứ hai... Viên thứ ba...Từng viên băng châu nổ tung, thân thể Đông Phương Ngạo dần dần bị băng giá bao phủ.Không bao lâu sau, cả người Đông Phương Ngạo đông cứng, không thể nhúc nhích.Băng giá bao trùm đến toàn thân.Đông Phương Ngạo đứng sững trên không như một pho tượng băng.Mọi người thấy cảnh này, ánh mắt hoảng sợ, vội vã né tránh.Quá kinh khủng!

Chỉ là lúc này trường kiếm kia được bao trùm từng luồng ánh sáng tinh thần.

“Chém!”

Một kiếm chém xuống, khí thế của Đông Phương Ngạo vào thời khắc này biến đổi mạnh mẽ.

Một kiếm, thậm chí còn khiến không khí phát sinh ra tiếng rít chói tai.

Ánh kiếm như đuôi sao băng rơi xuống, tấn công thẳng vào Tần Ninh.

Thấy cảnh đó, Tần Ninh mặt không đổi sắc.

“Có chút năng lực”.

Võ giả Tinh Mệnh mở ra Tinh Môn, sức chiến đấu hoàn toàn có thể tăng lên gấp ba.

Vào giờ phút này, Đông Phương Ngạo đủ để chiến đấu với cao thủ Niết Bàn tứ trọng.

Nhưng liệu có hữu dụng không?

Tần Ninh nói xong, nắm lấy hồ lô Thôn Linh bên hông.

Mở hồ lô Thôn Linh ra, há mồm uống xuống một hớp rượu mạnh.

Nhưng lúc này, một luồng hơi lạnh cũng thả ra trong nháy mắt.

“Phá!”

Trong nháy mắt, Tần Ninh hét lên.

Rượu mạnh trong miệng vào thời khắc này phun ra, hóa thành băng châu đầy trời.

Viên băng châu kia như mưa đá trời giáng, trực tiếp đập về phía Đông Phương Ngạo.

Trong chớp nhoáng này, Đông Phương Ngạo tái mét mặt mày, cả thân thể thoăn thoắt tránh đi.

Nhưng băng châu vẫn theo sát như trước.

Phanh...

Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.

Băng châu nổ tung, Đông Phương Ngạo tức thì kêu thảm một tiếng, máu tươi chảy ra, trên cánh tay xuất hiện một lỗ máu.

Máu tươi còn chưa chảy được bao nhiêu, băng giá từ băng châu nổ ra đã bao trùm miệng vết thương, hóa thành mặt băng.

Bị một viên băng châu bắn trúng, tốc độ của Đông Phương Ngạo tức thì giảm bớt.

Viên thứ hai... Viên thứ ba...

Từng viên băng châu nổ tung, thân thể Đông Phương Ngạo dần dần bị băng giá bao phủ.

Không bao lâu sau, cả người Đông Phương Ngạo đông cứng, không thể nhúc nhích.

Băng giá bao trùm đến toàn thân.

Đông Phương Ngạo đứng sững trên không như một pho tượng băng.

Mọi người thấy cảnh này, ánh mắt hoảng sợ, vội vã né tránh.

Quá kinh khủng!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ là lúc này trường kiếm kia được bao trùm từng luồng ánh sáng tinh thần.“Chém!”Một kiếm chém xuống, khí thế của Đông Phương Ngạo vào thời khắc này biến đổi mạnh mẽ.Một kiếm, thậm chí còn khiến không khí phát sinh ra tiếng rít chói tai.Ánh kiếm như đuôi sao băng rơi xuống, tấn công thẳng vào Tần Ninh.Thấy cảnh đó, Tần Ninh mặt không đổi sắc.“Có chút năng lực”.Võ giả Tinh Mệnh mở ra Tinh Môn, sức chiến đấu hoàn toàn có thể tăng lên gấp ba.Vào giờ phút này, Đông Phương Ngạo đủ để chiến đấu với cao thủ Niết Bàn tứ trọng.Nhưng liệu có hữu dụng không?Tần Ninh nói xong, nắm lấy hồ lô Thôn Linh bên hông.Mở hồ lô Thôn Linh ra, há mồm uống xuống một hớp rượu mạnh.Nhưng lúc này, một luồng hơi lạnh cũng thả ra trong nháy mắt.“Phá!”Trong nháy mắt, Tần Ninh hét lên.Rượu mạnh trong miệng vào thời khắc này phun ra, hóa thành băng châu đầy trời.Viên băng châu kia như mưa đá trời giáng, trực tiếp đập về phía Đông Phương Ngạo.Trong chớp nhoáng này, Đông Phương Ngạo tái mét mặt mày, cả thân thể thoăn thoắt tránh đi.Nhưng băng châu vẫn theo sát như trước.Phanh...Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.Băng châu nổ tung, Đông Phương Ngạo tức thì kêu thảm một tiếng, máu tươi chảy ra, trên cánh tay xuất hiện một lỗ máu.Máu tươi còn chưa chảy được bao nhiêu, băng giá từ băng châu nổ ra đã bao trùm miệng vết thương, hóa thành mặt băng.Bị một viên băng châu bắn trúng, tốc độ của Đông Phương Ngạo tức thì giảm bớt.Viên thứ hai... Viên thứ ba...Từng viên băng châu nổ tung, thân thể Đông Phương Ngạo dần dần bị băng giá bao phủ.Không bao lâu sau, cả người Đông Phương Ngạo đông cứng, không thể nhúc nhích.Băng giá bao trùm đến toàn thân.Đông Phương Ngạo đứng sững trên không như một pho tượng băng.Mọi người thấy cảnh này, ánh mắt hoảng sợ, vội vã né tránh.Quá kinh khủng!

Chương 2236: Mỗi tầng là một lột xác bản thân.